Chương 16: Trốn

Sáng sớm hôm sau, Triệu Sầm lén la lén lút ra cửa.

Khi đi, Y Nhĩ tựa hồ tỉnh, hắn mơ mơ màng màng hỏi một tiếng, bị Triệu Sầm lấy cớ luyện kiếm gạt qua rồi qua đi.

Y tuy rằng trong lòng thực xin lỗi, nhưng sinh lý phản ứng làm y vừa thấy đến xinh đẹp tái nhợt mặt của Y Nhĩ, liền cầm lòng không nỗi mà hồi tưởng bị căn bệnh hư thận chi phối sợ hãi……

Ở một nơi với những người nam nhân này, có lẽ y không thể trở mình. Chờ sau khi chạy trốn được bọn họ, y lại công lược những cái khác thụ. Triệu Sầm không tin đứa con trai hoạt bát đáng yêu của tộc Người Lùn có thể tấn công y. 【Chắc chắn có một số muội tử đang cười a~ 】

Đáng tiếc y xem nhẹ mức độ bệnh kiều của Y Nhĩ, không biết được lúc ở trong phòng tối, không chỉ làm các loại tư thế, còn có một loại loại khế ước truy dấu ma pháp.

Chờ y chạy ra khỏi trường học, đột nhiên nhớ tới một vấn đề sư phụ sư huynh quan hệ cùng Ngải Thụy Tư thủ hạ, phỏng chừng y chạy không được bao xa liền sẽ bị bắt được.

Cần phải có người hiểm hộ y, ai đây nhỉ?

Thánh Tử? Hay nhi tử bá tước?

Do dự một chút, nghĩ Thánh Tử nguyên bản là băng thanh ngọc khiết hẳn là sẽ không dễ dàng lại tưởng thao mình đi, mà bá tước nhi tử, phỏng chừng chính mình có thể bị hắn nhốt lại chơi sm luôn.

Cho nên quyết định là Thánh Tử!

Y dùng kỹ Năng dịch dung trên thanh Kỹ năng, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sờ sờ bộ ngực có hơi phổng phao, đem chính mình cải trang thành một người đàn ông với cơ ngực cường tráng nhưng sau đó nghĩ lại bản thân như thế quá bắt mắt dứt khoát……

Hai giờ sau, một thiếu nữ lạnh lùng với đôi mắt đen và mái tóc đen xuất hiện trước trung tháp nơi Thánh Tử đang ở.

Bá tước nhi tử cũng có mặt, hắn vốn hâm mộ Thánh Tử cuồng nhiệt , nhưng hiện giờ nhìn hắn ngáp dài chờ đợi…… Triệu Sầm trầm mặc mà cho chính mình trùm khăn che mặt.

"Ngươi tới làm cái gì?" Cũng may bá tước nhi tử thái độ vẫn là thực đàng hoàng, nghi hoặc nhìn cô gái kỳ kỳ quái quái trước mặt, nghiêm túc hỏi.

Thiếu nữ Triệu Sầm nâng cao giọng nhỏ nhẹ trả lời nói: "Nhân gia là tới tìm Thánh Tử."

Bởi vì Thánh Tử đồng dạng cũng tới học, nhân khí địa vị cao, fans quá nhiều, rất nhiều đồng học muốn gặp hắn vẫn là có chút khó khăn, lần trước Triệu Sầm như vậy dễ dàng xông vào, chỉ do trò chơi mở ra.

"Hiện tại Ma tộc lui binh," bá tước nhi tử hiển nhiên đối loại này fans cảm giác có điểm vô lực, "Thánh Tử đang chuẩn bị công tác tiếp theo, rất bận, không quan trọng sự tình vẫn là thỉnh đi thôi."

Triệu Sầm thế nào sẽ dễ dàng từ bỏ đâu, y đối bá tước chi tử vứt cái mị nhãn, nhìn trước mặt thanh tú ca ca bá tước nhi tử mặt chậm rãi đỏ lên: "Nhân gia…… Nhân gia là tìm Thánh Tử có việc gấp ——"

Không đợi hắn đem lý do nói ra, liền nghe được bá tước nhi tử mang theo hoài nghi cùng hưng phấn lời nói đánh gãy y: "Triệu Sầm?"

Triệu Sầm: "…… Thế nào nhìn ra tới?"

Bá tước nhi tử lộ ra thẹn thùng biểu tình, đối y nói: " Vào trước đi, ta rất nhớ ngươi."

Triệu Sầm đi đến, đi vào thời điểm còn bị sờ sờ eo, y mẫn cảm mà cả người run lên, hung hăng trừng mắt nhìn bá tước nhi tử một cái, lại phát biểu tình của bá tước nhi tử rõ ràng ngày càng không thích hợp.

"Hảo…… Rất thích Triệu Sầm……" Bá tước nhi tử cười nhìn y, móng heo tiếp tục vói vào trong quần áo y xoa bóp, "Nhà ta có chút đồ vật tốt, ngươi muốn tới chơi không?"

Hắn có vẻ xấu hổ trước kỹ năng tán tỉnh vụng về của mình, mặt từ từ đỏ lên.

"Không cần, ta tìm Thánh Tử." Triệu Sầm hoảng sợ che thận hướng bên trong chạy đi, không có chú ý tới ánh mắt thất vọng và ủy khuất của bá tước nhi tử.

Chờ y theo lộ tuyến mà hệ thống nhắc nhở chạy đến trong thư phòng, Thánh Tử đang ở thư phòng xem tư liệu, sau khi Triệu Sầm tùy tiện xông vào, nhìn cao ngạo không nhiễm phàm trần Thánh Tử như cũ lãnh đạm mà nhìn y, cho dù hắn trên mặt không có bất luận cái gì bất mãn biểu tình, y cũng đối chính mình lỗ mãng hành vi sinh ra một tia xấu hổ.

Hơn nữa loại này bị rút điếu vô tình cảm giác……

Bất quá Thánh Tử so với y còn xấu hổ, nhìn đến này xa lạ thiếu nữ chính là Triệu Sầm, hắn nhẹ nhàng ho khan một tiếng, mặt nhiễm điểm hồng nhạt, nhưng là như cũ là nghiêm túc thanh lãnh biểu tình, cấm dục hơi thở khuếch tán: "Ngươi tìm ta, có việc sao?"

Sau đó Triệu Câm nói với hắn muốn đi thú nhân rừng rậm, hi vọng hắn có thể che dấu tung tích cho mình.

"Không thành vấn đề," Thánh Tử thực mau liền đáp ứng, hắn nhìn Triệu Sầm, do dự một chút, tiếp tục nói, "Ta vừa vặn cũng yêu cầu đi một chuyến đến tộc Thú nhân, trên đường sẽ đi qua thú nhân rừng rậm."

Hắn đôi mắt vẫn không nhúc nhích mà nhìn chăm chú vào Triệu Sầm, tuy rằng thẹn thùng nhưng vẫn nghiêm túc mà thỉnh cầu nói: "Cái kia…… Ta ở Thú nhân tộc có muốn tránh người theo đuổi, ngươi có thể ngụy trang thành bạn lữ của ta một đoạn thời gian sao?"

Triệu Sầm thương hại mà nhìn Thánh Tử bởi vì quá được hoan nghênh mà gặp vấn đề không ngừng.

Kinh ngạc làm y hoàn toàn quên đáp ứng nghĩa là phải giả nữ, mặc quần áo nữ nhân nha.

Y do dự mà gật gật đầu, sau đó nhìn đến đối diện Thánh Tử đột nhiên cười, hắn tươi cười thực nhẹ, tựa như một vầng hào quanh nhỏ bị ánh mặt trời chiếu đến khối băng, một chút liền sáng lên, làm người hoàn toàn không thể tưởng được rét trên băng đá cũng có thể toát ra một tia ôn nhu.-----------------------

Thích Mị thì nhớ theo dõi truyện của Mị nha(ʃƪ ˘ ³˘)