Chương 5

Tần Trí Thần cũng ngơ ngác, mọi chuyện thành ra như này sao? Liệu thật sự có hợp lý không?

Tần Trí Thần cau mày, trong lòng hắn, Bạch Tiêu Liên là một cô gái rất dịu dàng, mạnh mẽ, tốt bụng, là hội tụ tất cả những phẩm chất tốt đẹp nhất của một người, nhưng ngay bây giờ, nhìn Bạch Tiêu Liên đang rất đau khổ và đáng thương trong lòng Yến Môi, Tần Trí Thần trong lòng lại cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ, nhịp đập của trái tim có cảm giác dường như không phù hợp cho lắm.

Bạch Tiêu Liên nghe khách khứa bàn tán, sau lưng cảm thấy như đang bị ong chích, cô biết thanh danh của bản thân đã bị hủy hoại hoàn toàn, cô không thể nào mà ở lại đây nữa, nhẹ nhàng kéo tay áo Yến Môi, "Môi Môi này, chúng ta đi thôi, tôi không muốn ở lại đây nữa..."

Yến Môi đã nhờ quản gia riêng Anna đưa Bạch Tiêu Liên đi. Cô còn có việc phải giải quyết.

Yến Môi đi đến trước mặt Tần Trí Thần, Tần Trí Thần bị Yến Môi đánh tới mức tâm lý sinh ra sợ hãi. Hắn vô thức lùi lại một bước, nói: "Cô! Đừng có mà đi quá xa..."

Yến Môi cúi đầu nhìn Tần Trí Thần, mũi thì bầm tím, mặt thì sưng tấy, "Tên khốn nhà anh, hôn ước này bị hủy bỏ!"

Sau khi biết tin, bố mẹ hai bên đã đến và đưa Tần Trí Thần đi với khuôn mặt bầm tím và sưng tấy, Yến Môi cũng rời đi bằng một con đường nhỏ.

Trên đường không có người, hệ thống vui vẻ truyền lại lời nhắc nhở bên tai Yến Môi:

[Phát hiện nhân vật phụ quan trọng Tần Trí Thần đang có chút rung động đối với nữ chính. Nhiệm vụ chính: Tước bỏ khí chất nữ chính, tiến độ 0,1%.]

[Hệ thống khen thưởng +10, chủ nhân vui lòng tiếp tục phát huy.]

Nhiệm vụ bắt đầu có tiến triển. Hệ thống quả cầu ánh sáng tỏa ra rất nhiều sắc màu khác nhau, quả cầu xoay tròn xung quanh Yến Môi, biểu tượng cảm xúc trên quả cầu cũng đã biến mất, một cột dữ liệu được gọi lên. Sau đó, giọng nói điện tử nho nhỏ của hệ thống tiếp tục phát ra:

[Giá trị yêu thích của nữ chính là 3%.]

[Giá trị căm ghét của nữ chính là 90%.]

[Sự ưa thích của khách đối với chủ nhân tăng 5% và ác cảm của họ đối với Bạch Tiêu Liên tăng 10%.]

[...Hả? chủ nhân làm gì mà lại tăng thiện cảm của khách vậy?]

Yến Môi: “Có lẽ xã hội này khoan dung hơn với những kẻ khờ khạo.”

Hệ thống: […]

Yến Môi trở về chỗ cũ và bắt đầu câu cá.

Nhìn vào hành động của Yến Môi, hệ thống chỉ muốn nói rằng việc câu cá trên cơ thể ban đầu, ooc của chủ nhân chỉ có 30%. Các hành động ooc thường xuyên có thể dễ dàng kích hoạt cảnh báo ooc.

[Chủ nhân, 30% ooc ngài...]

Yến Môi không quá bận tâm: "Ba mươi phần trăm đúng không? Tôi biết rồi."

"Nhưng tôi nghĩ những gì cậu nói 30% là không chính xác." Yến Môi nói khi ngồi trên chiếc ghế xếp lười biếng và không hề giữ hình tượng tí nào, hai chân bắt chéo, một cặp kính râm trên sống mũi và một tay cầm cần câu, toàn thân toát ra khí chất mạnh mẽ, khiến người ta phải chăm chú lắng nghe từng lời nói của cô: "Đã ba ngày kể từ khi tôi cập nhật cậu, tôi đã thử nghiệm và thấy rằng giới hạn 30% ooc chỉ có nghĩa là không được có quá 30% hành vi ooc trước mặt nhân vật chính, nhưng trước mặt các nhân vật phụ thì sẽ thoải mái hơn rất nhiều, còn ngoài phạm vi cốt truyện thì không hạn chế.”

“Vậy nên, nếu tôi bắt được một con cá không hề có ở trong cốt truyện, nó sẽ không kích hoạt cảnh báo ooc nào cả.”

[Thật sự thì… phân tích của chủ nhân có vẻ hợp lý.]

"Thật vô lý, có quy định nhưng lại không rõ ràng. Tuyên bố mơ hồ về giới hạn 30% ooc là do cậu cố tình che giấu, hay là do cậu chưa thể hiểu nổi quy tắc của hệ thống này..."

Đang nói, Yến Môi không biết đã dừng lại từ lúc nào, nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào quả cầu ánh sáng của hệ thống , quả cầu ánh sáng của hệ thống được phản chiếu qua kính râm tựa như cảm nhận được ánh mắt sắc bén cùng áp lực khủng khϊếp từ đôi mắt đó xuyên qua lớp kính.

Hệ thống của quả cầu ánh sáng hoảng loạn đến mức ánh sáng toàn thân nhấp nháy sáng tối liên hồi.

Một lúc lâu sau, hệ thống thì thầm [Tôi chỉ là một tên hệ thống mới vào nghề thôi]

Yến Môi nhìn hệ thống một hồi, mới dời tầm mắt hỏi: "Hệ thống hình phạt cho nhiệm vụ thất bại khi nào mới giải quyết xong?"

Hệ thống nhanh chóng rút ra bảng quyết toán [Chắc là 12 giờ tối nay nhỉ... đã bị hủy rồi à?]

Các hàng dữ liệu lóe lên trên quả cầu ánh sáng của hệ thống, chắc hẳn nó đang tính toán thứ gì đó.

[Sau khi tính toán xong, hệ thống nhiệm vụ tuyên bố "Ngăn cản Bạch Tiêu Liên gặp Tần Trí Thần" sau khi hoàn thành sẽ thúc đẩy cốt truyện chính 0,05%, mặc dù chủ nhân từ chối nhiệm vụ, nhưng nó lại vừa hoàn thành nhiệm vụ chính 0,1%, vượt xa 0,05% , do đó hình phạt đã được hủy bỏ.]

Yến Môi cũng không có gì ngạc nhiên.

[Chủ nhân đã đoán được nên từ chối nhiệm vụ sao?]

Yến Môi: "Trước đó cậu nói hệ thống sau khi thất bại ở một nút cốt truyện đã hoàn thành sẽ tiến hành giải quyết. Tôi đoán rằng hệ thống nhiệm vụ mà cậu tuyên bố hẳn là giúp đỡ cho những chủ nhân mới vào nghề để đẩy nhanh cốt truyện chính."

"Theo tôi, làm nhiệm vụ của chúng ta cũng giống như làm toán vậy, chỉ cần giải đúng đáp án thì sẽ được điểm. Về phần giải như thế nào… thì hệ thống nhiệm vụ cậu đưa ra sẽ là các bước giải bài toán tiêu chuẩn, nhưng giải pháp của hệ thống không phải là duy nhất, ngay cả khi tôi không sử dụng giải pháp tiêu chuẩn do hệ thống đưa ra, tôi vẫn sẽ nhận được điểm miễn là tôi trả lời đúng.”

Hệ thống sau khi nghe được lời này sửng sốt một hồi, trở thành một người hâm mộ chân chính của Yến Môi cùng với những ánh đèn đầy sắc màu nhấp nháy qua lại trên cơ thể nó.

[Wow, chủ nhân thật lợi hại quá đi.]

[Chúng ta nên làm gì tiếp theo đây?]

Yến Môi cười nói: “Cậu là hệ thống, cậu lại hỏi tôi phải làm sao?”

Hệ thống ánh sáng trở nên ảm đạm, [Tôi chỉ là một tên hệ thống tập sự, còn chưa hiểu được những thứ mà hệ thống chính đưa ra...]

Yến Môi hận sắt không thể luyện thành thép, "Thân là hệ thống, nhất định phải giỏi sử dụng bộ não của mình, chỉ có giỏi sử dụng bộ não mới có thể hợp tác với chủ nhân để đánh lừa hệ thống ch… Không phải, cậu có thể hỗ trợ chủ nhân tốt hơn và hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống chính, cậu hiểu không?"

[Hiểu rồi!]

"Khốn khϊếp!"

Tần Trí Thần lại nhận thêm một cái tát thật mạnh vào khuôn mặt còn đang sưng vù như đầu heo của mình, bởi vì người tát hắn chính là cha hắn Tần Túng Hợp nên hắn không dám trốn tránh.

Tần Túng Hợp tức giận nói: “Tại tiệc đính hôn với Yến Môi, sao mày thể đυ.ng chạm tới bạn bè của con bé?”

"Mày có phải là cố ý muốn làm khó nhà họ Yến hay không? Nhưng nhìn xem, là nhà họ Yến hay nhà họ Tần chúng ta mất mặt chứ? Mày có phải là điên rồi không!"

Tần Trí Thần cúi đầu, cảm thấy có chút hối hận. Hắn cũng không biết tại sao bản thân lúc đó lại điên dại như vậy, nhưng vào thời khắc đó…