Chương 18: Mắng chửi

Nhấn vào, hơn mười vạn bình luận đều là mắng Long Cẩm cùng người mẹ đã chết của Long Cẩm cùng nhà họ Long. Trọng điểm là mắng Long Cẩm và mẹ cô, thỉnh thoảng có người nhắc tới Long An Khang, cũng chỉ là nhẹ nhàng mắng một "người cha cặn bã" liền trôi qua đi, sau đó thành công tàng hình. An Dao và Long Linh là đối tượng đồng cảm nhất của tất cả mọi người.

Trí tuệ tuyệt vời của Long An Khang chưa chắc đã đủ, nhưng có rất nhiều thủ đoạn cẩn thận, nghe những lời ông ta nói, ông ta rõ ràng cố ý né tránh nguy cơ mình bị mắng, đem sự chú ý của cư dân mạng đều hướng tới Long Cẩm. Dù sao những người có vẻ xấu hơn, luôn luôn hấp dẫn hơn đối với hỏa lực.

Long Ý Minh đi tới: "A Cẩm, đừng lo lắng, hôm nay tại buổi họp báo, ta giúp con giải thích với mọi người."

Cảnh Bội đối diện với cặp mắt khôn khéo kia của ông ta, cười nói: "Không cần, tôi có thể tự mình giải thích."

"Con chắc không?"

"Tôi chắc chắn."

Vì vậy cả hai người đều cúi đầu ăn điểm tâm.

Cái lão hồ ly này, nếu thật sự muốn giúp cô thì tối hôm qua sẽ không nói gì, hiện tại đã sớm bỏ qua thời cơ, giải thích với mọi người cũng chỉ là vì bảo vệ lợi ích của nhà họ Long, cha ruột đã nói như vậy, còn có thể là giả?

Dù sao Cảnh Bội tuy rằng để cho ông ta tiếp tục quản lý sự nghiệp của nhà họ Long, nhưng làm sao ông tata có thể cam tâm từ đầu đến cuối bị cô đè ép? Bởi vậy có lẽ ông ta sẽ không chủ động làm gì Cảnh Bội, nhưng lại khoanh tay đứng nhìn tính toán của đám người Long An Khang đối với cô, vì ông ta mà người nhà họ Long từ trên xuống dưới cũng sẽ có thái độ giống nhau.

Thay vì chinh phục ông ta bằng sức mạnh, dựa vào thân phận là người lai, con cáo già này sẽ không thực sự cúi đầu kiêu ngạo.

----------

Tin tức về người lai của Long tộc lại xuất hiện cùng với tin đồn truyền khắp cả nước, bên trong Trường Hải Châu, các thiếu niên thiếu nữ vừa mới rời giường cũng nhìn thấy tin tức này, đang tụ tập trong nhà ăn khách sạn trò chuyện rôm rả.

"Rồng cuối cùng đã xuất hiện trở lại sau hai trăm năm, lại trên một đứa con gái ngoài giá thú. Lần này được rồi, những tiện nhân kia trong lòng rất cao hứng đi, một thành viên gia nhập!" Cô gái buộc tóc đuôi ngựa là người nói chuyện, giọng nói sắc nét, trông rất tức giận.

"Không chỉ vậy, đoán chừng còn tự tin tăng lên rất nhiều, mong mình một ngày nào đó cũng trở thành người lai, dù sao sắp trưởng thành mới trở thành người lai cũng là hiếm thấy." Một người đàn ông tóc đen trộn lẫn với tóc trắng, giống như được nhuộm qua lên tiếng một cách căm hận.

"Long Cẩm này thật là làm cho người ta chán ghét, tôi đột nhiên cảm thấy Long Linh pháo lép kia nhìn rất thuận mắt."

Những "tiện nhân" mà họ đang nói đến là nhóm con ngoài giá thú. Những người này ảnh hưởng đến lợi ích của họ, làm tổn thương của mẹ hoặc cha của họ, và họ tự nhiên không thể đưa nhóm người kia đi chơi với mình, vì vậy trong trường học cũng phân biệt rõ ràng.

May mắn là, gia đình của những đứa trẻ ở đây, chưa bao giờ có một đứa trẻ ngoài giá thú trở thành người lai sớm hơn một đứa con hợp pháp, hoặc người lai có độ tinh khiết cao hơn so với con cái hợp pháp.

Tuy nhiên, sự tồn tại của Long Cẩm không chỉ khiến những đứa con ngoài giá thú cảm thấy may mắn, mà còn khiến những người lớn tuổi trong gia đình chú ý hơn đến những đứa con ngoài giá thú, suy cho cùng đối với những người lớn tuổi, đều là máu mủ của nhà mình, ai là người lai đều có lợi cho gia tộc, người lai càng nhiều người càng tốt.