Chương 31: Học viện 12 con giáp

Ban đầu vỏ bọc nhà tình báo chỉ là tiện tay ngụy trang, chỉ để ngăn chặn cuộc chiến của hai nhà họ Hoàng và nhà họ Bạch, khiến Long Linh không thể bồi đắp tình cảm với những thiên chi kiêu tử của các gia tộc khác, nhưng không nghĩ tới phía sau còn những diễn biến khác, sự tình bỗng trở nên thú vị hơn.

Cảnh Bội biết Long Linh đã trở về Vân Cẩm Châu, nhưng cô ta chưa trở về nhà họ Long, mấy ngày này cũng không thấy bóng dáng của Long An Khang và An Dao.

Nhưng gặp nhau là vấn đề thời gian.

Cảnh Bội cùng Long Ý Minh ngồi trên xe đi đến Học viện 12 con giáp, Long Ý Minh đang giảng cho cô về Học viện 12 con giáp và một số việc cần chú ý.

"Học viện 12 con giáp có hai bộ phận, một bộ phận người bình thường, một bộ phận người lai."

"Trong bộ phận người bình thường đều là học sinh bình thường, ngoại trừ các tiết học cơ bản, bọn họ còn có thể học được rất nhiều kiến thức về người lai, phương pháp cân bằng người lai, về cơ bản sau khi tốt nghiệp đều sẽ vào Phán quyết ty, quân đội, chính phủ và cảnh sát ở thế giới người bình thường, ... Nói trắng ra là, đó là Học viện quân sự."

"Học sinh trong bộ phận người lai về cơ bản đều là thành viên của gia tộc người lai. Bắt đầu từ lớp sáu cần phải theo các giáo viên cùng các bạn trong lớp làm nhiệm vụ, điều tra hoặc hỗ trợ cảnh sát điều tra một số trường hợp tội phạm người bình thường hoặc người lai, khi cần thiết cần phải chiến đấu với các phần tử phạm tội."

"Tuy nhiên, nếu trường học đưa ra yêu cầu này với cháu, cháu có thể từ chối. Cháu là tiểu thư nhà họ Long, là người thừa kế của nhà họ Long, mới trở thành người lai không đến vài ngày, chú tin tưởng cháu sẽ không vì hiếu kỳ hay vì lòng trắc ẩn, mà đi làm nhiệm vụ với mức độ rủi ro tương đối cao." Long Ý Minh nói.

Bảo bối nhà họ Long hai trăm năm mới xuất hiện, ông ta không hy vọng cô bị giẫm lên đầu, cũng không hy vọng cô chết nhanh như vậy.

Cảnh Bội hiểu rõ những quy tắc này hơn ai hết, nhưng cô không lên tiếng mà vẫn nghe Long Ý Minh nói chuyện, cô còn rất thích nghe Long Ý Minh nói chuyện đấy, bởi vì đó là một giọng nói nghe rất êm tai.

Cô thích tất cả những thứ tốt đẹp, cho dù là hoa tươi, phụ nữ đẹp, âm thanh dễ nghe, người có tâm hồn đẹp hay cả bầu trời xanh cùng gió mát, cô đều thích.

Xe rẽ vào một khúc cua, trước mắt chính là cánh cổng uy nghiêm của Học viện 12 con giáp, trên cánh cổng sắt đen lớn hình vòng cung, lần lượt có 12 con giáp xếp thành hàng: chuột, trâu, hổ, thỏ, rồng, rắn, .... vừa vặn mười hai con giáp.

Học viện này có 12 người sáng lập, năm đó khi đặt tên cho trường học, mọi người đã nghĩ đến nát óc, cuối cùng nhận thấy rằng mỗi người bọn họ vừa hay là một con giáp khác nhau, trùng hợp như thế, lại cảm thấy cái tên đó rất hợp với văn hóa địa phương, bởi vậy đã nhất trí dùng cái tên này cho trường học.

Học viện 12 con giáp là một ngôi trường nổi tiếng, nhưng vào thời điểm này lại có vài người có vẻ lạc lõng đi tới đi lui, thậm chí còn dựng lều trước cổng.

Tại thời điểm này Cảnh Bội nhìn thấy Long Linh.

Cô ta đang cùng một ít bạn trong lớp phát nước khoáng và bánh mì cho những người ở cổng trường, hiện tại đang bị một ông già lôi kéo không biết nói cái gì, sắc mặt cô ta chăm chú, nghiêm túc lắng nghe cẩn thận, ông lão thì hai mặt đẫm lệ.

Ngoài ra còn có một học sinh đeo máy ảnh quanh cổ, đang chụp lại cảnh này.

"Xen vào việc của người khác." Cảnh Bội nghe được Long Ý Minh khinh thường lẩm bẩm một câu, tựa như đối với hành động Long Linh đang làm rất khinh thường.

Lúc Cảnh Bội nhìn qua, Long Ý Minh chỉ cho rằng cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra, liền nói: "Đây là những người đến đây với hy vọng chen ngang hàng, tất cả đều là những con ma ích kỷ chỉ quan tâm đến bản thân."