Chương 27: Không cần tranh thủ tình cảm của mấy anh trai, chỉ cần sống tốt là được rồi

Sở Ngâm Nhiên đi tuốt đằng trước, làn váy và mái tóc phiêu dật, lúc nhìn xa thì giống như tiên nữ.

Lúc nhìn gần lại phát hiện tiên nữ này đẹp thì đẹp thật nhưng không có tiên khí. Vẻ ngoài minh diễm nhưng sắc mặt lại rất xấu khiến cô có vẻ khó gần.

Dù sao cô cũng không muốn theo chân họ.

Hiện tại Sở Ngâm Nhiên là đứa con gái lão Sở tổng yêu nhất nên cô cần gì vội vã đi tranh thủ tình cảm của mấy anh trai chứ. Cô chỉ cần lấy được phần tài sản thuộc về mình rồi sống một cuộc sống thật tốt là được rồi.

Tân Nhã được an táng ở một mộ viên dựa núi và sông, phong cảnh tú lệ.

Sau khi ra khỏi bãi đỗ xe, một tòa cung điện xây bằng đá cẩm thạch trắng được lấy làm mặt tiền.

Đi qua cửa lớn sẽ thấy rất nhiều bia mộ kiểu dáng không giống nhau nằm rải rác. Nhìn qua rất giống một công viên lớn, giữa bãi cỏ xanh mướt mát rộng rãi đào một cái hồ nhân tạo.

Nước trong hồ gợn gợn từng cơn, bên trong trải đá trắng muốt, mặt hồ có vài bé vịt đạp nước, giữa hồ còn xây một mái đình nhỏ để khách viếng nghỉ chân.

Anh em nhà họ Sở theo Sở Ngâm Nhiên lướt qua rất nhiều bia mộ. Càng đi càng nghi hoặc.

Tòa mộ viên này chi phí đắt đỏ, quy hoạch rất tốt, càng sâu bên trong thì mộ địa càng được an tĩnh, đồng thời cũng càng sang quý, càng là nơi dành riêng cho khách quý.

Họ đã đi qua khu vực bình dân nhất là khu A và khu B, hai khu mộ này nằm kề nhau. Tới khu C thì không gian càng rộng nhưng giờ họ đã sắp vào tới khu D.

Ở khu D khu mỗi một ngôi mộ đều xây riêng rẻ như một đống dinh thự nhỏ, giá trị rất cao, giá cả rẻ nhất cũng bảy tám trăm vạn. Có thể an táng ở đây không phú thì quý.

Nhưng mà sau khi Tân Nhã mất, Sở Chấn không cho bất kỳ ai vươn tay giúp thì với tài lực của Sở Ngâm Nhiên làm sao gánh nổi giá trị của ngôi mộ này?

Mộ phần của Tân Nhã được đặc chế riêng, bên ngoài xây tường màu trắng nhưng sau khi qua cửa thì như bước vào một thế giới hồng phấn đầy mộng ảo.

Trên mặt cỏ có một bàn đu dây màu hồng phấn. Mộ của Tân Nhã giống hệt con người bà, chứa đầy mộng ảo. Tân Nhã rất thích màu hồng phấn, ngay cả mộ bia cũng dùng loại đá cẩm thạch màu hoa hồng.

Di ảnh trên mộ là hình ảnh bà đang cười xán lạn. Nhưng bà đã qua đời, chỉ để lại hồi ức để những người còn sống nhớ về bà.

Đây là bức ảnh Tân Nhã chụp sau này, trên bia mộ còn một bài văn tế bọn họ không biết.

Sở Ngâm Nhiên đi đến đầu tiên, nhân viên công tác đi theo đây đặt một chiếc bàn phía trước bia mộ.

Trong đó một cô gái mặc tây trang đen, thoạt nhìn giống một quản lý cấp cao cung kính cúi chào Sở Ngâm Nhiên: “Tiên sinh đã đến đây từ sớm.”