Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Sách Thành Thái Tử Phi Mất Nước

Chương 29

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thái tử vẫn còn hôn mê, Tần Tranh nhờ thanh niên kia thay quần áo sạch cho y rồi đặt lên giường. Sợ y có gì bất trắc, nàng đang định đi mời đại phu đến bắt mạch thêm lần nữa thì ông đã đến. Lão đại phu vừa vào nhà là nói: “Dù gì cũng là một mang người, ta đoán lúc này thuốc đã phát huy tác dụng nên phải qua đây xem thử.”

Tần Tranh vội dẫn ông vào trong, nói: “Đúng lúc tôi cũng định đi mời thúc đây ạ. Tướng công tôi vừa phát sốt một chặp, bây giờ đã hạ rồi.”

Đại phu có vẻ không tin. “Phát sốt khi nào? Ta chưa từng thấy ai sốt mà hạ nhanh đến thế.”

Tần Tranh sợ thái tử hạ sốt nhanh quá cũng không ổn bèn thấp thỏm nói: “Một canh giờ trước là bắt đầu sốt.”

Lão đại phu ngồi xuống bên giường, phát hiện gương mặt còn tái xanh khi nãy đã có chuyển biến tốt hơn thì không khỏi ngạc nhiên. Ông đưa tay lên cổ tay thái tử để bắt mạch, sau đó tỏ ra cực kỳ kinh ngạc. “Bị thương như thế mà còn sống được? Mạng hắn lớn đến nỗi Diêm Vương không dám nhận ư?”

Lão đại phu bắt mạch thêm vài lần nữa, xác định là chắc chắn thì mới căn dặn Tần Tranh: “Tướng công nàng đã hạ sốt, tính mạng cơ bản là giữ được. Phải chăm sóc thật kỹ, chắc phải điều dưỡng chừng một tháng mới đỡ được.”

“Đa tạ đại phu.” Tần Tranh tiễn đại phu ra cửa mới quay lại. Được biết tính mạng của thái tử đã không lo, tảng đá trong lòng nàng cũng rơi xuống.

——

Đến trưa Hỉ Thước đến đưa cơm. Thái tử còn chưa tỉnh nên chỉ mang cho mình Tần Tranh. Hai món mặn một món rau, nhìn cũng khá phong phú.

Tần Tranh nhìn bữa ăn rau thịt đầy đủ, vui vẻ cầm đũa gắp một miếng, kết quả suýt nữa là gãy cả răng.

Miếng thịt vừa khô vừa dai, không ráng hết sức thì cắn không đứt, mà ráng hết sức thì chỉ cắn thấy bã thịt.

Cắn xong miếng thịt sườn đó, từ nay Tần Tranh không còn tơ tưởng đến món này nữa.

Món còn lại là thịt ba chỉ kho, có điều miếng thịt cắt bằng ngón cái, Tần Tranh nhìn miếng thịt đầy những mỡ là không có dũng khí gắp tiếp. Bữa cơm này, nhờ vào đĩa rau mà nàng ăn hết chén cơm.

Lúc Hỉ Thước đến thu dọn bát đũa, thấy hai món mặn gần như không động đũa thì còn lấy làm lạ. Nàng ta liếc nhìn vòng eo mảnh mai của Tần Tranh, tự động hiểu lầm là nàng muốn giữ dáng nên mới không ăn thịt.

Khuôn mặt lốm đốm tàn nhang của nàng ta xuất hiện vẻ rối rắm và khâm phục. Rối rắm là vì thì ra muốn đẹp là phải nhịn ăn thịt, khâm phục là vì lúc này mà Tần Tranh còn nhớ đến chuyện giữ dáng, thật là nghị lực hơn người.

Tần Tranh hoàn toàn không biết suy nghĩ kỳ quặc này của nàng ta. Quay đầu lại thấy nàng nương này đang nhìn mình với ánh mắt vừa kỳ lạ vừa sùng bái, nàng thật sự khó hiểu.

Nghĩ đến chuyện thái tử tỉnh lại cần ăn đồ bổ nhưng đồ ăn trong trại quá khó nuốt, thái tử điện hạ vốn sống trong nhung lụa chưa chắc đã nuốt trôi, Tần Tranh hỏi: “Hỉ Thước nàng nương, bếp trong nhà này có thể dùng được không?”
« Chương TrướcChương Tiếp »