Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui

Chương 124

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đường đại phu nhân cái gì cũng có thể nhẫn, mấy nữ nhân đó của Đường Thư Bạch khıêυ khí©h thế nào nàng ấy cũng không rên một tiếng, nhưng lại đi tìm Đường quốc công và Đường quốc công phu nhân, còn có phụ mẫu nàng ấy gây áp lực cho Đường Thư Bạch, ép hắn mỗi tháng phải nghỉ ử phòng của nàng ít nhất hai mươi ngày, cho đến khi nàng ấy ính nhi tử.

Phu thê Đường quốc công không hề dị nghị, phụ mẫu của Đường đại phu nhân cũng toàn lực phối hợp, nhưng Đường Thư Bạch không đồng ý. Một nam nhân bị ép buộc sinh hài tử, hắn cảm thấy như vậy là vũ nhục hắn.

Nhưng phu thê Đường quốc công thủ đoạn cường ngạnh. Đường quốc công trực tiếp đánh hắn một trận, khiến hắn mười ngày không thể xuống giường. Đường quốc công phu nhân bán hơn phân nửa số di nương và thông phòng của hắn, đặc biệt là mấy người được sủng ái kia.

Đường Thư Bạch không còn cách nào, chỉ có thể mỗi tháng nghỉ ở chỗ Đường đại phu nhân hai mươi ngày. Cứ như vậy đến nửa năm sau, Đường đại phu nhân mang thai, một năm sau sinh hạ một nhi tử. Đường Thư Bạch hoàn thành nhiệm vụ, lại bắt đầu cuộc sống vờn quanh kiều thê mỹ thiếp.

Nhưng Đường đại phu nhân cũng là người may mắn, đại nhi tử vừa được hai tuổi thì nàng ấy lại có thai, sau đó lại sinh hạ một nhi tử, lần này nàng ấy hoàn toàn đứng vững gót chân. Đường Thư Bạch không đến phòng nàng ấy, nàng ấy cũng không thèm để ý. Nhưng thủ đoạn của nàng ấy càng ngày càng mạnh mẽ, mấy di nương thông phòng của Đường Thư Bạch dám bất kính với nàng ấy, nếu không phải bị bán đi thì chính là bị đánh chết.

Cũng vì vậy mà quan hệ giữa nàng ấy và Đường Thư Bạch đã đóng băng hoàn toàn, nhưng nàng ấy chẳng thèm để ý. Dưỡng hài tử, quản gia, đối ngoại giao tế luôn rất gọn gàng ngăn nắp, được người người ngợi khen. Đường Thư Bạch thường xuyên nghe người khác hâm mộ nói hắn cưới được một thê tử tốt, trong lòng hắn vừa nghẹn khuất vừa bất đắc dĩ.

Sau này quan lộ của Đường Thư Bạch không thuận, Đường đại phu nhân không so đo hiềm khích trước đây, dùng quan hệ của Tạ gia bôn tẩu, Đường Thư Bạch thuận lợi thăng chức, quan hệ giữa hai người chậm rãi hòa hoãn. Sau này hai người lại sinh được một nữ nhi, hiện tại tuy hậu viện của Đường Thư Bạch vẫn còn hai di nương nhưng cơ hồ đã thành vật trang trí. Hắn cam tâm tình nguyện chạy tới phòng Đường đại phu nhân mỗi ngày.

Đường Thư Nghi tán thưởng trong lòng, vị đại tẩu này cũng là một nhân vật.

Thật ra hào môn liên hôn chính là như vậy, hai bên nam nữ thể bồi dưỡng được tình cảm thì tốt, đôi bên đều êm đẹp cả đời. Nhưng nếu không bồi dưỡng được cảm tình, nam nhân không phải chỉ là một công cụ sinh dục thôi hay sao. Có hài tử đứng vững gót chân, phu nhân hào môn có tiền có quyền, mỗi ngày chăm hài tử vui đùa hưởng lạc không tốt sao? Cần gì quản trong lòng nam nhân yêu ai thích ai.

Nhưng nếu là nàng, Đường Thư Nghi cảm thấy nàng không làm được như Đường đại phu nhân. Không phải là vấn đề yêu hay không yêu, có ăn dấm hay không mà là vấn đề dưa leo không thể xài chung.

Cũng may nàng vừa xuyên qua thì nam nhân nhà nàng đã chết, nếu không thật đúng là khó xử.

Lúc nhìn thấy Đường đại phu nhân, Đường Thư Nghi cảm thấy thời trẻ Đường Thư Bạch chắc chắn bị mù rồi. Tuy ngũ quan của Đường đại phu nhân khá phổ thông nhưng làn da rất trắng, hơn nữa khí chất xuất chúng, đoan trang ôn nhã lại có chút uy nghi.

Là khí chất mỹ nhân a.

“Đã nghe đại ca ngươi nói mấy lần, hiện tại ngươi sống rất tốt, hôm nay vừa thấy quả nhiên là như thế. Thấy ngươi như vậy, bọn ta đều yên tâm.” Đường đại phu nhân nắm tay Đường Thư Nghi chân thành nói.

Nàng ấy nói tốt ở đây là việc Đường Thư Nghi đã thoát khỏi nỗi đau sau khi Tiêu Hoài qua đời. Đường Thư Nghi tất nhiên hiểu rõ, nàng mở miệng nói: “Nhọc lòng mọi người lo lắng, bây giờ ta đã nghĩ thông rồi, sau này cứ sống thật tốt với ba hài tử là được.”

Đường đại phu nhân vỗ tay nàng vui vẻ cười: “Ngươi nói đúng, ngươi tốt thì ba hài tử mới tốt được.”
« Chương TrướcChương Tiếp »