Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui

Chương 183

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau này nàng ta thành thân với Lương Kiện An, nhưng Lương Kiện An trái một tiểu thiếp phải một di nương, nàng ta từng khóc nháo nhưng lại bị Quý phi trong cung răn dạy một trận, nói nàng ta không có khí độ của phu nhân đại gia.

Ha hả!

Sau này nàng ta cũng mặc kệ, Lương Kiện An thích nạp bao nhiêu tiểu thiếp thì nạp. Nhưng nàng ta bắt đầu nói xấu Tiêu Hoài và phủ Đường quốc công trước mặt Lương Kiện, khuyến khích Lương gia đối nghịch với phủ Vĩnh Ninh hầu. Lúc ấy nàng ta cho rằng, sau lưng Lương gia có Quý phi, Tiêu Hoài căn bản không đáng sợ.

Nhưng nàng ta không ngờ lúc Nhị hoàng tử giao đấu với Tiêu Hoài lại chưa từng thắng được một lần, Đường Thư Nghi vẫn vẻ vang làm một Hầu phu nhân.

Sau này Tiêu Hoài chết trận, nàng ta nghĩ rằng bản thân sẽ rất vui, nhưng sự thật lại không như vậy, vì Tiêu Hoài chết đi, nàng ta còn về nhà mẹ đẻ khóc rống một hồi. Nàng ta làm sao dám khóc vì Tiêu Hoài ở Lương gia.

Tuy Tiêu Hoài chết không làm nàng ta vui vẻ nhưng chuyện Đường Thư Nghi trở thành quả phụ lại khiến nàng ta cao hứng. Đặc biệt là lúc nghe tin hai tiểu thiếp của Tiêu Hoài ở tây bắc được đưa về phủ, nàng ta đã vui sướng mất mấy ngày. Nàng ta cho rằng sau này có thể nhìn thấy Đường Thư Nghi bị chê cười, có thể cao cao tại thượng trước mặt nàng.

Nhưng lần đầu tiên bọn họ giáp mặt sau khi Tiêu Hoài chết lại là tình huống nàng ta phải đi xin lỗi Đường Thư Nghi. Lúc này nàng ta là một kẻ thất bại hoàn toàn.

Đường Thư Nghi chính là khắc tinh của nàng ta.

Bước chân muốn đi tìm Đường Thư Nghi tính sổ khựng lại, Lương nhị phu nhân quay đầu lại nhìn Mạnh Hán Sinh tóc bạc trắng, nói: “Tổ phụ, làm sao bây giờ? Chúng ta nên làm sao bây giờ?”

Mạnh Hán Sinh gian nan bò dậy, một cước vừa rồi của Nhị hoàng tử gần như đã muốn lấy mạng lão ta.

Lương nhị phu nhân tiến lên đỡ lão ngồi xuống, lại nói: “Tổ phụ, ngài nghĩ biện pháp đi.”

Lương Kiện An cũng tràn ngập mong đợi nhìn về phía Mạnh Hán Sinh, hiện tại người có thể nghĩ ra cách chỉ có lão.

Mạnh Hán Sinh nhíu mày nghĩ nghĩ nói: “Cho dù chuyện này là phủ Vĩnh Ninh hầu dựng lên nhưng cũng không cần chĩa mũi nhọn về phía bọn họ, hiện tại mấu chốt là Đại hoàng tử và Thái phó, phủ Vĩnh Ninh hầu để sau rồi nói.” Lương Kiện An và Lương nhị phu nhân đều cắn răng gật đầu, tuy rằng bọn họ rất không cam lòng nhưng cũng biết việc nào nặng việc nào nhẹ.

“Ta lập tức quay về tìm kiếm nhược điểm của Thái phó và Đại hoàng tử, xem có thể dùng thế lực bắt ép bọn họ hay không.” Mạnh Hán Sinh nói xong bèn đứng dậy đi về nhà, cứu Lương Kiện An cùng Nhị hoàng tử cũng chính là cứu lão ta, lão không thể nào không liều chết bôn ba.

Đương nhiên, trước khi đi còn lôi theo Mạnh Thành Thiên đang nằm gục dưới đất như một vũng bùn.

“Có phải ngươi lại làm chuyện gì với phủ Vĩnh Ninh hầu không? Nếu không tại sao bọn họ lại đột nhiên nhằm vào chúng ta?” Mạnh Hán Sinh đi rồi, Lương nhị phu nhân chỉ vào Lương Kiện An hỏi.

Lương Kiện An vốn dĩ đã vì Mạnh Hán Sinh mà bớt giận Mạnh gia, hiện tại lại thấy thái độ của nàng ta, hỏa khí lập tức nổi lên.

Hắn ta giơ tay gạt tay Lương nhị phu nhân nói: “Nói ta? Sao ngươi không nói đệ đệ vụng về ngu ngốc như heo của ngươi kìa, bẫy rập đơn giản như vậy mà cũng nhảy vào.”

“Đệ đệ ta ngu ngốc chỗ nào? Hắn chưa từng gặp Liễu Bích Cầm, làm sao biết được nàng ta là nữ nhi của Liễu Ngọc Sơn?” Lương nhị phu nhân nói.

Cái này cũng đúng, Mạnh Thành Thiên lớn hơn Liễu Bích Cầm năm sáu tuổi, hai nhà lại không thân thiết, trước giờ hắn ta không có cơ hội nhìn thấy Liễu Bích Cầm, đương nhiên không quen biết. “Tiêu Ngọc Minh kia đột nhiên đòi so tài săn hồ ly với hắn, vừa nghe đã biết là có bẫy, hắn cứ tin như vậy à.” Lương Kiện An khinh miệt nói: “Còn nữa, phủ Vĩnh Ninh hầu có một thôn trang ở Tây Sơn, có lẽ trước đây Liễu Bích Cầm đã bị bọn họ giấu ở đó. Cái tên đồ đệ heo giống của ngươi, trước khi đưa người về kinh cũng không thèm hỏi xem chủ nhân của thôn trang đó là ao?”

Lương nhị phu nhân không còn lời gì để nói, chỉ có thể hận đệ đệ nhà mình thật là ngu như heo.

Kỳ thật, lúc ấy Mạnh Thành Thiên cũng có hỏi thăm. Hoang sơn dã lĩnh, bỗng nhiên xuất hiện một mỹ nhân, trong lòng hắn ta vẫn có chút nghi ngờ. Nhưng vì bị mỹ nhân lấp đầy tâm trí nên hắn ta cũng không dò hỏi cẩn thận, chỉ biết chủ nhân của thôn trang họ Quan. Hắn ta ngẫm nghĩ, thấy địch nhân không có nhà nào họ Quan nên cũng an tâm.

Chỉ có thể nói hắn ta bị sắc đẹp làm mù mắt.

“Khoan nói tới đệ đệ ta, ngươi nói xem đã chọc phủ Vĩnh Ninh hầu chỗ nào rồi?” Lương nhị phu nhân quay lại vấn đề.

Lần này Lương Kiện An cũng không đùn đẩy, bắt đầu cau mày, nhớ xem gần đây bản thân có làm gì phủ Vĩnh Ninh hầu không. Thật ra ngày nào hắn ta cũng suy nghĩ cách đối phó phủ Vĩnh Ninh hầu, cũng đã tung không ít chiêu nhưng lại không có chiêu nào có tác dụng.

Suy nghĩ một hồi lâu, hắn ta mới do dự nói: “Không phải là chuyện ta bảo Khổng Văn Triết nhắc tới chuyện nạp Tiêu Ngọc Thần làm trai lơ trước mặt Trường Bình công chúa chứ?”

Chuyện này là sau khi biết Tiêu Ngọc Thần và Ngô gia nhị tiểu thư từ hôn, hắn ta mới bắt đầu thiết kế. Nhưng Trường Bình công chúa lại vì chuyện muốn Tề Lương Sinh làm phò mã mà bị Hoàng thượng răn dạy cấm túc, Khổng Văn Triết còn nói với hắn ta Trường Bình công chúa hiện tại thích người thành thục ổn trọng, không thích Tiêu Ngọc Thần nên cự tuyệt. Hắn ta cảm thấy chuyện này cứ trôi qua như vậy.

Không phải là vì chuyện này thật chứ?

Nếu không phải thì những kế hoạch khác còn chưa bắt đầu mà, chỉ có chuyện này là đã thực hiện, chỉ là cuối cùng vẫn thất bại.

Nếu là vì chuyện này thì làm sao người phủ Vĩnh Ninh hầu lại biết được? Dù sao Trường Bình công chúa cũng đã từ chối mà đúng không?

Lương Kiện An nghĩ trăm lần cũng không ra.

Bên này Lương nhị phu nhân nghe hắn ta nhắc tới Khổng Văn Triết thì hỏi: “Khổng Văn Triết? Là biểu đệ của Khổng di nương ngươi luôn đặt trên đầu quả tim đấy à?”

Lương Kiện An không trả lời, nhưng Lương nhị phu nhân lại cho rằng hắn ta cam chịu, bèn đứng dậy đi về phía sân viện của Khổng di nương. Lương Kiện An lập tức đuổi theo: “Ngươi muốn làm gì?”

“Làm gì? Biểu đệ của nàng ta sắp hại chết ngươi, ngươi còn che chở nàng ta đúng không.” Lương nhị phu nhân nói.

“Chuyện này liên quan gì đến nàng ấy?”

“Hôm nay ta phải đánh chết nàng ta.”

...

Phu thê hai người lại bắt đầu khắc khẩu...

...
« Chương TrướcChương Tiếp »