Chương 23

Sau khi để tất cả khách mời đều đã xuống xe và đi vào công viên, đạo diễn mới bước ra giải thích.

"Sở thú Mông Sơn đã hủy bỏ các buổi biểu diễn động vật ngay từ những năm đầu thành lập và do sở thú lại nằm ở khu vực hẻo lánh, thu không đủ chi. Cho nên để cung cấp môi trường sống tốt hơn cho các loài động vật, hiện tại sở thú này đã bắt đầu chương trình nhận nuôi động vật hoang dã. Mọi người có thể tìm thấy đường link liên kết để nhận nuôi trên tài khoản chính thức của sở thú."

Không chỉ vậy, tổ chương trình còn đặt link nhận nuôi ngay bên dưới giao diện phát sóng trực tiếp.

Chương trình làm điều này không chỉ để giúp đỡ vườn thú Mông Sơn mà còn giúp đỡ các vườn thú khác trên khắp đất nước.

Các buổi biểu diễn động vật quả thực rất thú vị nhưng lại nó lại gây hại tới bản thân các loài động vật.

Sau khi nghe đạo diễn giải thích, rất nhiều người tìm kiếm thông tin liên quan, sau khi tìm hiểu toàn bộ câu chuyện, những người nói không hiểu cũng bớt đi rất nhiều.

Sau đó, khách mời đi theo nhân viên vườn thú tham quan vườn thú.

Khán giả cũng dần phát hiện ra rằng sở thú tuy không đẹp đẽ như các vườn bách thú khác ở thành phố Hoa nhưng vẫn có đủ mọi thứ cần có, sở thú cũng không đối xử khắc nghiệt với động vật vì thiếu kinh phí, môi trường sinh sống của chúng rất sạch sẽ và thức ăn cũng rất tươi.

Đáng yêu nhất chính là những bé hổ con mới sinh, sau khi được sự cho phép của sở thú, có vài khách mới đã thay quần áo vào cho chúng ăn.

Khương Tô Mịch vẫn luôn ở cùng Từ Lam và Dương Mạn, không hề nói chuyện với Kỷ Trì Sâm.

Kỷ Trì Sâm ban đầu vốn muốn đưa bình sữa cho Khương Tô Mịch, nhưng phát hiện một nhân viên khác đã đưa bình sữa cho Khương Tô Mịch trước anh rồi.

Kỷ Trì Sâm không muốn cho những con hổ đó ăn nên đặt bình sữa xuống.

Không biết tại sao mà những chú hổ nhỏ luôn thích vây quanh Khương Tô Mịch.

Những vị khách mời khác cũng không chống cự được sự đáng yêu của những con hổ nhỏ, vây quanh Khương Tô Mịch ngắm nhìn những chú hổ con.

Kỷ Trì Sâm đứng gần đó, lạnh lùng nhìn những con hổ nhỏ đang rúc vào ngực Khương Tô Mịch.

Nên ném hay quăng chúng ra ngoài thì tốt hơn đây?

Trước khi rời sở thú, các khách mời đã cùng nhau nhận nuôi 10 con vật trong 5 năm dưới danh nghĩa tổ chương trình, đồng thời thể hiện tâm ý của chương trình

Nhiều khán giả biết được câu chuyện cũng đã đăng ký nhận nuôi những con vật mà bản thân yêu thích.

Trong suốt chuyến đi đến sở thú, chỉ có Khương Tô Mịch và Kỷ Trì Sâm gần như không giao thiệp gì với nhau, những người không thích CP của hai người cuối cùng cũng tìm ra lý do để phản bác và chỉ trích.

[Tối qua những người vẫn còn ăn đường của hai người này thì hãy tỉnh lại đi.]

[Lúc nãy khi cho hổ con ăn mọi người không thấy ánh mắt lạnh lùng của tổng giám đốc Kỷ sao? Rõ ràng là anh ấy không thích Khương Tô Mịch.]

[Tôi nói, ghép CP có thể không được nhiều người đồng tình, nhưng cũng không thể bất chấp như vậy.]

[Hôm qua quả nhiên là diễn kịch mà, chỉ là không thể nào ngày nào cũng diễn mãi được, rồi kiểu gì cũng bị lộ.]

[Khương Tô Mịch ngày ngày đều lên đây cọ nhiệt độ còn không bằng bản thân tự cố gắng.]

Ngay cả những khán giả muốn lên tiếng thay họ cũng không biết nói gì sau khi xem buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm nay, vì vậy họ không còn cách nào khác ngoài việc rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp, không muốn xem những bình luận khó chịu đó.



Sau khi từ sở thú trở về, buổi ghi hình của chương trình thứ hai chính thức kết thúc, các khách mời quay trở lại biệt thự lấy hành lý rồi rời đi.

Tài xế của nhà họ Kỷ đã sớm xuống xe, giúp Khương Tô Mịch mang hành lý lên xe trước.

Sau khi Khương Tô Mịch thu dọn đồ đạc, cầm một chiếc túi nhỏ bước ra ngoài và thấy Kỷ Trì Sâm đang đứng bất động trước cửa biệt thự, kéo vali của mình, Khương Tô Mịch liếc nhìn anh nói: "Anh đã chuyển nghề làm người gác cửa từ khi nào vậy?"

Kỷ Trì Sâm: “Hôm nay tài xế bận, em cho anh đi nhờ một đoạn.”

Khương Tô Mịch lên xe ngồi xuống, nghe anh nói, cô liền từ chối: "Không tiện đường đâu."

Nói xong, cô kéo kính xe lên.

Đến nhà họ Kỷ và đi đến Kỷ Thụy là hai hướng hoàn toàn khác nhau, ngay từ đầu đã không thuận đường.

Người lái xe sửng sốt, liệu anh ta có nên lái xe hay không?

Thấy tài xế không nhúc nhích, Khương Tô Mịch bèn thúc giục anh ta lái xe: "Đi thôi. Không đưa anh ta về cùng, anh ta vẫn có rất nhiều cách để quay về."

Tài xế lén nhìn anh Kỷ trong gương chiếu hậu, thấy anh không có biểu cảm gì khác, hít một hơi thật sâu rồi đạp ga rời đi.

Vừa lái xe, anh vừa cầu nguyện trong lòng rằng ngày mai mình sẽ không bị sa thải vì bước chân trái vào biệt thự.

Xe của Tôn Ảnh Minh đậu phía sau xe Khương Tô Mịch đã chứng kiến

toàn bộ quá trình.

Là người trong giới nên từ lâu anh ta đã biết tin đồn trên mạng không đáng tin, nhưng không ngờ mọi chuyện lại hoàn toàn ngược lại.

Ai bảo Khương Tô Mịch là người mặt nóng áp vào mông lạnh?(*)

(*) Người tỏ ra nhiệt tình nhưng nhận lại sự lạnh lùng.

Ngoại trừ Khương Tô Mịch, trên thế giới có lẽ không có người nào dám từ chối Kỷ Trì Sâm một cách trực tiếp và không chút do dự như vậy đi.