Chương 11: Không bằng mang về Ma Tộc giam cầm

Ma Tôn thu hồi suy nghĩ nhìn thuộc hạ: "Chuyện bản tôn đã giao, ngươi đã sắp xếp ổn thỏa chưa?"

"Thuộc hạ không phụ sự tín nhiệm của Ma Tôn, đã tìm được mục tiêu thích hợp là Thập Bát tiểu thư của Triệu gia, bên cạnh nàng ta có một Thần vệ..." Nam nhân cắm sừng làm một cử chỉ đẫm máu và bạo ngược: "Thập Bát tiểu thư đó là một người yếu đuối, nhát gan, nàng ta rất ngoan ngoãn nghe lời Thần vệ. Trong chuyến đi đến Thần Nguyệt bí cảnh này, Ma Tôn cứ yên tâm lấy thân phận của hắn, tuyệt đối sẽ không ai phát hiện."

"U Lục, ngươi làm rất tốt." Khóe môi Ma Tôn nhếch lên: "Nếu lão tặc Khánh Phong biết bản tôn vì ông ta mà nguyện ý nằm vùng, ẩn núp ở chính đạo, hẳn là ông ta cũng có cảm giác vô cùng vinh dự."

"Bất luận là như thế nào, mong Ma Tôn đừng vì ngụy trang mà ủy khuất chính mình!"

Thì Đồng đang nằm trên giường giả bộ bất tỉnh suýt chút sữa thì bật cười.

Sự ngụy trang vụng về của nàng không thể đánh lừa được người có công lực thâm hậu của Ma Tộc, chỉ cần một hơi thở rối loạn cũng đủ khiến họ đồng loạt nhìn về phía đằng sau.

Lúc này hắn mới nhớ ra, bên cạnh còn có một kẻ phản bội của Tu Chân giới, hơn nữa nàng ta còn biết được kế hoạch của bọn họ!

"Ma Tôn, không bằng để thuộc hạ đem nàng ta về Ma Tộc giam cầm, tránh để nàng ta phá hư kế hoạch của ngài..."

"Không cần."

Ma Tôn vuốt cằm, đột nhiên nhớ ra một chủ ý tuyệt vời.

"Bản tôn tự có sắp xếp."

*

Trong sân luyện võ của Triệu gia, một nhóm tu sĩ lần lượt đuổi đến đây.

Bị vây vòng quanh ở ngay trung tâm là một nữ tu trẻ tuổi, lạnh lùng, đang vung roi trong tay.

"Thì gia cũng có mặt mũi quá ta! Hộ Tâm Thảo ngàn năm có tác dụng chống đỡ tâm ma tốt nhất trong các loại linh thảo, toàn bộ Tu Chân giới đều như hổ rình mồi, thế mà Thì gia còn muốn độc chiếm Hộ Tâm Thảo một mình!"

"Hinh Nhi, đừng bốc đồng." Tộc trưởng Triệu gia vuốt bộ râu trắng, đáy mắt lướt qua một nụ cười thâm trầm: "Tin tức lão già Khánh Phong bị mũi tên của Ma Tôn bắn rơi khỏi vách đá đã lan truyền khắp toàn bộ Tu Chân Giới rồi. Ông ta bây giờ đang bị trọng thương phải bế quan, Thì gia thì chỉ còn một ít tiểu bối, nhường bọn họ một chút thì có sao."

Triệu Hinh Nhi bất mãn: "Cha, Thì gia đưa ra điều kiện gì để khiến cha tự nguyện hợp tác với bọn họ như vậy, thậm chí không tiếc đem Hộ Tâm Thảo cho họ?"

"Chuyện này con không cần biết." Tộc trưởng Triệu gia khẽ mỉm cười: "Con chỉ cần cùng Thì gia tiến vào bí cảnh, lấy đi Hộ Tâm Thảo, sau đó giúp bọn họ luyện chế ra Hộ Tâm Đan. Bọn họ sẽ toàn tâm toàn ý giúp đỡ Triệu gia, đoạt toàn bộ Thần Nguyệt bí cảnh."

Triệu Hinh Nhi nghe vậy, vẻ mặt nàng lập tức trở nên nghiêm túc.

"Cha, cha yên tâm đi, Thần Nguyệt bí cảnh chắc chắn sẽ nằm trong tay con!"

"Tốt, tốt, quả nhiên là nữ nhi của ta!" Tộc trưởng Triệu gia ngẩng đầu nhìn lên trời cười, sau đó xua tay: "Đi thôi, đã đến lúc rời đi rồi."

Triệu Hinh Nhi lấy linh thuyền từ trong nhẫn trữ vật ra, linh thuyền rơi xuống đất lập tức biến thành con thuyền khổng lồ, có thể chứa hàng trăm người cùng một lúc.

"Triệu Nhất, còn ai chưa tới?"

"Đại tiểu thư, Thập Bát tiểu thư cùng Thần vệ của nàng còn chưa tới."

Thập Bát tiểu thư?

Triệu Hinh Nhi suy nghĩ một hồi lâu, mới từ trong trí nhớ lôi ra một khuôn mặt co rúm – Thập Bát tiểu thư đó chỉ là con cái của nhánh phụ, tu vi khó khăn lắm mới lên được Luyện Khí hậu kỳ, thuật luyện đan cũng chỉ mới đến sơ cấp, thiên phú đó thật làm mất mặt Triệu gia.

"Thần vệ của nàng ta là ai?"

Triệu Nhất cung kính nói: "Đó là Triệu Thập Bát, tu vi mới Kim Đan sơ kỳ, có lẽ là do có việc gì nên mới chậm trễ."

Điều duy nhất hắn không nói là Thập Bát tiểu thư này quá mức mềm yếu, hầu như mọi chuyện đều nghe theo Triệu Thập Bát.

Những chuyện quan trọng như đi Thần Nguyệt bí cảnh, nàng ta chắc chắn không dám chậm trễ, rất có thể là Triệu Thập Bát đã xảy ra chuyện gì đó.

Triệu Hinh Nhi cau mày, vừa định nổi giận, thì hai người đến chậm kia đã vội vã bước lên sân luyện võ.

Trước mặt nhiều người, nàng ta không thể phát hỏa, chỉ có thể liếc nhìn hai người với vẻ không hài lòng.

"Lên linh thuyền!"

Trong lúc nhất thời, tất cả những tu sĩ đều trổ hết tài năng, sức mạnh của mình, tất cả đều đáp xuống boong linh thuyền bằng Linh khí của họ.

Triệu Hinh Nhi tranh thủ thời gian liếc nhìn phía sau, chỉ thấy Thập Bát tiểu thư yếu đuối vô dụng kia lại phải cần Thần vệ xách theo mới có thể lên được linh thuyền!

Luyện đan sư yếu nhất của Triệu gia đều có thể tự mình leo lên linh thuyền, đường đường là Thập Bát tiểu thư của Triệu gia lại phải cần người khác hỗ trợ!

Thật nực cười!

Sau khi linh thuyền được khởi động, lập tức bay lên những đám mây.

Triệu Hinh Nhi sải bước đến chỗ Thập Bát tiểu thư với khuôn mặt tối sầm, giơ roi lên định đánh nàng.

Một khuôn mặt xinh đẹp như hoa bách hợp, thanh tú đáng yêu, sự hèn nhát và yếu đuối trước kia đã không còn nữa, thay vào đó là một khí chất cổ quái.

"Thập Bát tiểu thư" ngẩng đầu lên, đáy mắt hiện một tia mê mang: "Tỷ tỷ, có chuyện gì sao?"

Triệu Hinh Nhi cau mày, rũ bỏ sự kỳ lạ lóe lên trong lòng.

"Triệu gia đã nuôi dưỡng cung cấp tài nguyên cho ngươi nhiều năm như vậy, sao bây giờ vẫn chỉ là Luyện Khí kỳ?"

—-

*Chú thích: các cấp bậc tu tiên trong truyện chia thành: Luyện Khí Kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kim Đan Kỳ, Nguyên Anh kỳ, Hóa Thần Kỳ, Độ Kiếp Kỳ ( đây là kinh nghiệm sau khi tui đọc hết bao nhiêu truyện tu tiên, không biết truyện này có sắp xếp như vậy không, tại vì tác giả cũng không chú thích nên tui viết ra cho mn dễ hình dung, nếu thiếu đâu tui sẽ bổ sung sau)

Mỗi một Kỳ sẽ chia thành sơ kỳ -> trung kỳ-> hậu kỳ

Khi đến “đỉnh phong” hay cái gì đó thì đột phá thăng cấp ( ví dụ như Trúc cơ kỳ đỉnh phong)

Tất cả mọi thứ ở trên đều là kinh nghiệm của tui sau khi đọc truyện tu tiên, không nên tin tui 100%