Chương 13.1: Ta muốn đi theo Uyên Uyên 1

So với Long Thập Thất trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm, Yêu Hoàng cũng xem như đã từng thấy không ít ấu tể của tộc khác, lời nói dỗ dành nhẹ nhàng đều là giả, có thể lấy đồ vật ra mới là thật.

Ngày đó biết được có Long Tể phá vỏ, lại bị Thiên Đầu Điểu nhân lúc Long Thập Thất không tiện bảo hộ mà bắt đi, nếu không phải Yêu Hoàng bị Cổ Khê ngăn cản vẫn còn giữ lại một chút lý tính, thì ngày đó hắn ta thật sự có thể trực tiếp diệt Thiên Đầu Điểu nhất tộc.

Sau khi điều tra rõ chuyện bắt tiểu Long Tể thì Thiên Đầu Điểu đã hồn bài vỡ nát hồn phi phách tán, tiểu Long Tể vẫn không biết sống chết ra sao, Yêu Hoàng không muốn lãng phí tinh lực vào những việc khác, sau khi đày Thiên Đầu Điểu nhất tộc đến biên cảnh Băng Hàn, thì liền vội vàng đi tìm kiếm tiểu Long Tể.

Khiến toàn bộ Yêu giới thiếu chút nữa lộn ngược lên trời, không ngờ tới vậy mà nhận được tin tức của tiểu Long Tể từ Thiên Giới, vì thế Yêu Hoàng vội vàng dẫn đầu cất bước lên Thiên Cung, còn tiện thể mang theo không ít đồ vật mà ấu tể yêu thích.

Lúc này nhìn tiểu Long Tể thấy bọn họ xa lạ không vui, thì liền vội vàng lấy túi trữ vật ra, lấy ra từng trái linh quả thơm ngọt mà ấu tể thích, còn có các loại bảo vật màu sắc sặc sỡ xếp thành hàng trên bàn, miệng nhẹ nhàng dỗ dành: “Tiểu Tuyết Mịch nhìn xem, đây đều là lễ vật Hoàng bá bá chuẩn bị cho ngươi, ở chỗ của Hoàng bá bá vẫn còn có rất nhiều, ngươi muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu!”

Tuyết Mịch ngồi trên đùi Thời Uyên, hai chân càng thêm gắt gao câu trên eo Thời Uyên, lúc này còn vùi toàn bộ khuôn mặt vào trong ngực Thời Uyên, ngửi thấy mùi hương ngọt thanh, khoé mắt còn có thể thoáng nhìn thấy ánh sáng lấp lánh phát ra, lòng hiếu kỳ nổi lên, khiến y không nhịn được mở một con mắt ra nhìn đồ vật trên bàn.

Chỉ thấy trên bàn chất đầy đồ ăn và đồ chơi, thậm chí còn có cả Bích Linh Quả mà y ăn mỗi ngày, chất đầy cả một cái giỏ tre nhỏ, còn có bảo vật phát ra ánh sáng lấp lánh khác, y đều chưa từng gặp qua, phát ra ánh sáng, xinh đẹp cực kỳ.

Yêu Hoàng cầm lấy một cái roi màu trắng bạc to bằng một bàn tay trên bàn, vừa vung tay, roi nhỏ kia liền lập tức biến lớn, phía trên còn linh quang trong suốt vờn quanh: “Tuyết Mịch mau nhìn xem, đây là Phần Thiên, là dùng một đoạn chứa tiên cốt của Bắc Hải Thủy Li Chân Hỏa mà rèn thành, có thể tùy ý biến thành lớn nhỏ, ngươi xem nó có thể biến thành nhẫn, có thể biến thành vòng tay, còn có thể biến thành thắt lưng, ngươi muốn biến thành hình dạng gì cũng đều được.”

Nhìn cây roi màu trắng bạc kia tùy ý thay đổi hình dạng ở trong tay Yêu Hoàng, cái đầu nhỏ của Tuyết Mịch lại nâng lên một chút, nhưng thấy Yêu Hoàng duỗi tay qua với y, cái đầu nhỏ mới vừa nâng lên một chút kia, lại lần nữa vùi vào trong ngực Thời Uyên, cho dù Yêu Hoàng có dỗ dành như thế nào cũng vô ích.

Thấy tiểu Long Tể sợ người lạ như thế, Yêu Hoàng cũng có chút bất đắc dĩ, đổi thành ấu tể của Yêu tộc khác, nhìn thấy đồ vật khoa trương như thế, sợ là đã sớm vui sướиɠ đến mức tên họ của cha ruột mình là gì cũng không biết.

Không có cách nào với Tuyết Mịch, Yêu Hoàng chỉ đành phải nhìn Thời Uyên: “Nghe nói cách đây không lâu ngươi đã dùng pháp khí đổi lấy linh quả, nghĩ đến đứa nhỏ này đã khiến ngươi lo lắng không ít, trong tộc đã hơn vạn năm không có ấu long được sinh ra, nên đã tích góp được rất nhiều thứ, chỉ riêng linh quả này, đủ để y dùng tới ngàn năm cũng không hết.”

Vẻ mặt của Thời Uyên không thay đổi, Tuyết Mịch ôm chặt lấy hắn, hắn cũng tự nhiên ôm ngược lại, không ràng buộc, nhưng cũng không buông ra, Yêu Hoàng nói, hắn cũng tự nhiên đáp: “Tuyết Mịch đi hay ở ta không làm chủ được, mọi chuyện đều tùy thuộc vào chính y.”

Yêu Hoàng còn muốn tiếp tục nỗ lực, nhưng Cổ Khê ở bên cạnh mở miệng nói: “Bệ hạ, có lẽ do hôm nay là lần đầu tiên gặp nhau, đại hội Phong Thần cũng không thể kết thúc trong nửa ngày, đợi đến khi đại hội kết thúc, lại đến hỏi xem Tuyết Mịch đi hay ở là được rồi.”

Yêu Hoàng lập tức hiểu rõ ý của Cổ Khê, nóng nảy cưỡng ép ngược lại sẽ dễ dàng kí©h thí©ɧ lòng nghịch phản, không bằng nhân những ngày ở Thiên Giới, xây dựng quan hệ tối với Tuyết Mịch.

Y ở chung với Thời Uyên cũng cũng chỉ hơn một tháng, không tính là bao lâu, trong khoảng thời gian này bọn họ tận tâm dỗ dành, cũng không tin dùng hết sức lực của Yêu tộc, mà còn không dỗ được một đứa nhỏ mới sinh.