Chương 18.2: Kiến tạo Truyền Tống trận vì ngươi 2

So với hai người trong lòng có rất nhiều suy nghĩ riêng, vẻ mặt Thời Uyên thản nhiên: “Chờ đại hội kết thúc, nếu Tuyết Mịch đi với Yêu Hoàng, sau này hắn ta sắp xếp thế nào, dĩ nhiên không liên quan đến ta.”

Long Thập Thất không nhịn nổi nữa: “Vậy nếu y sống chết muốn đi với ngươi thì sao? Ngươi định làm sao? Dẫn y đến Khải Dương, từ giờ đoạn tuyệt với Long tộc?”

Thời Uyên: “Nếu đi với ta, đến lúc đó ta đưa y đến học viện Thánh Linh, thánh viện đứng đầu tam giới, có thể cho y chọn ra công pháp mình thích cũng thích hợp với y.”

Lời này của Thời Uyên khiến hai người nghe đơ người, vẻ mặt vốn phẫn uất của Long Thập Thất cũng trống rỗng, vì thánh viện đứng đầu tam giới này không ở Thiên Giới, mà ở Yêu tộc, không chỉ ở Yêu tộc, còn thiết lập ở thành Triều Thánh, nguyên nhân của cái tên thành Triều Thánh này chính là vì học viện Thánh Linh này đây.

Điều quan trọng hơn là thành Triều Thánh là hoàng đô của Yêu tộc, nơi này không chỉ có học viện Thánh Linh, còn có Yêu Thần Điện, cũng chính là cung điện của Yêu Hoàng. Nếu Thời Uyên sắp xếp như vậy, thì có khác gì đưa Tuyết Mịch về bên cạnh Yêu Hoàng?

Long Thập Thất nghĩ vậy, miệng cũng hỏi ra theo tiềm thức.

Ngữ khí của Thời Uyên khá tùy ý: “Chỉ là chuyện của một Truyền Tống trận.”

Vừa nói xong, cả Cổ Khê cũng chỉ có thể im lặng, phải biết rằng chuyện Thời Uyên nói tựa như gió thoảng mây bay không phải là chuyện to tát gì, nhưng trên thực tế muốn tạo ra một Truyền Tống trận nối liên tiếp hai thành, điều đó khá tốn thần lực.

Khải Dương đại lục và thành Triều Thánh cách nhau rất xa, ở giữa cần phải băng qua một đại dương tăm tối, ngồi thuyền bay nhanh thì ba tháng, chậm nhất mất nửa năm.

Vì mối quan hệ của Thời Uyên và Long tộc rất phức tạp, không kết thành mối thù sống chết còn có thể hòa bình ngoài mặt đã coi như rất khó rồi, nên mấy vạn năm nay, nếu không có việc, gần như không qua lại, chứ đừng nói đến lập Truyền Tống trận giữa hai đại lục.

Nhưng nếu Thời Uyên thật sự định làm vậy, dù là vì Tuyết Mịch, vẫn là nối liền giữa hai đại lục, chuyện Truyền Tống trận này, họ vẫn thật sự không tiện chối từ.

Thuở ban đầu, thật ra Khải Dương đại lục là một vùng đất lưu đày, nơi đây tà khí tung hoành, thú dữ khắp vùng, ví dụ như Xích Hoang đến nay vẫn không ai đặt chân, mà Thời Uyên, chính là ở vùng đất lưu đày này lớn lên.

Long tộc khác được trời ưu ái, thư thái ngủ một giấc thì có thể phi thăng thành tiên, thậm chí thành thần, đó là thuận theo tự nhiên, có cơ duyên thì cố gắng, những chuyện khác hoàn toàn là mọi thứ tùy duyên.

Nhưng Thời Uyên thì khác, cả việc sống sót hắn cũng phải tận sức nỗ lực, từ khi ra khỏi vỏ đến khi thành thần, mọi kiếp nạn trải qua thậm chí không ít hơn kiếp nạn Nhân tộc phải trải qua để thành thần.

Rất nhiều người cho rằng, sau khi Thời Uyên thành thần sẽ không về Yêu tộc, bởi vì hắn không nhận được nửa sự trợ giúp trong tộc, rất có thể sẽ ở Thiên Giới định cư.

Không ngờ sau khi hắn thành thần, không chỉ quay về Yêu tộc, còn về vùng đất Khải Dương nơi hắn ra đời, còn dùng sức của chính mình trấn áp xua đuổi tà khí của Khải Dương, sau đó khoanh vùng Khải Dương đại lục thành lãnh địa của mình.

Lúc tà khí được trừ hết, thế nhân mới biết vùng đất lưu đày trong mắt người ngoài màu mỡ, tài nguyên phong phú cỡ nào, khiến nhiều tu giả đỏ mắt không thôi, thế là người đến đây ngày càng nhiều, buôn bán giao dịch cũng theo đó phát triển.

Khu vực Khải Dương đại lục tuy ở Yêu tộc, nhưng lại là khu vực biên cảnh Yêu tộc, nối liền Nhân tộc và Ma tộc, có thể nói bởi vì khu vực biên cảnh thế này nên đã trở thành vùng đất lưu đày, cũng là vì khu vực biên cảnh thế này, giờ đây đã thành đại lục no đủ nhất Yêu tộc.

Nhưng chướng ngại nằm ở Thời Uyên và Long tộc, thậm chí cả mối quan hệ giữa Yêu tộc, tuy không hề đoạn tuyệt sự qua lại giữa hai đại lục, nhưng cũng không ai dám đến lập Truyền Tống trận, qua lại buôn bán đều là ngồi thuyền bay.