Quyển 1 - Chương 3

Cố Hi cười lạnh, nếu hắn đã tới nơi này, Lâm quả phụ còn muốn hắn nuôi con của nàng cùng em chồng, cửa cũng không có. Sờ cái trán bị đánh sưng, Cố Hi xuống giường. Lý Đại Ngưu thân hình cao lớn, Trương Nhị Thúy cũng xinh đẹp, thân thể này là kết hợp của cả hai, nhìn từ chỗ nào cũng thấy vừa mắt.

Mặt hắn không biểu cảm mở cửa.

Người bên ngoài đang tranh cãi cũng bị ảnh hưởng bởi âm thanh mở cửa. Lý Hỉ Mai là người đầu tiền lấy lại tinh thần: “Em trai, ngươi tỉnh rồi? Ngươi thấy trong người thế nào? Bác sĩ… bác sĩ mau tới đây, em ta tỉnh rồi.”

“ Lý Ái Quốc cuối cùng ngươi cũng tỉnh, ngươi không giả vờ phải không? Ngươi nói xem ngươi đối với chị dâu ra làm ra chuyện này giải quyết như thế nào?”

“Ta … Ta không muốn sống nưa, ta thật không muốn sống nữa…” Lâm quả phụ khóc yếu ớt.

“ Lý Ái Quốc, ngươi cho là thôn Lâm gia chúng ta không có người phải không? Như ngươi cũng dám cưỡиɠ ɠiαи quả phụ.”

“Đúng vậy, loại người này phải bắt đi báo quan.”

“Báo quan, tố cáo hắn cưỡиɠ ɠiαи.”

“Không được, các người đừng bắt em trai ta.” Lý Hỉ Mai khóc cầu xin. “Cùng lắm, Cùng lắm em trai ta cưới….”

“Chị.” Cố Hi ngắt lời nàng.” Ta bị bọn họ đánh nằm viện ngươi có báo nguy không?”

“Điều này…” Lý Hỉ Mai bất ngờ, nàng còn chưa có phản ứng. “Ái Quốc, chuyện này sao có thể đi báo nguy, ngươi….” Ngươi là cưỡиɠ ɠiαи người khác.

“Chị, đi báo nguy.” Cố Hi trầm mặt, trên khuôn mặt đẹp trai còn vài vết tím.

“Đi.” Cố Hi tăng thêm âm thanh.

“Không được đâu em, ngươi là tội cưỡиɠ ɠiαи, nếu như…”

Cố Hi nheo mắt: “Ta không cưỡиɠ ɠiαи nàng ta, một quả phụ như nàng ta còn chướng mắt, ngươi đi báo nguy, nếu ta thực sự cưỡиɠ ɠiαи, ta đồng ý nhận xử phạt.”

“ Lý Ái Quốc ngươi có ý gì?”

“ Lý Ái Quốc ngươi bắt nạt người khác.”

“ Lý Ái Quốc ta liều mạng với ngươi.”

Đám người bên Lâm quản phụ muốn xông lên đánh người.

“Câm miệng, là ai làm ồn, đây là bệnh viện, muốn gây chuyện thì đi ra ngoài.” Bác sĩ mặc áo trắng nói, nhìn Lý Ái Quốc một cái. “Tỉnh lại rồi thì có thể xuất viện, đừng gây chuyện trong bệnh viện, nếu không ta bắt tất cả vào cục cảnh sát.

“Thực xin lỗi bác sĩ, thật sự làm phiền các người.” Cố Hi lễ phép nói, lại nhìn Lý Hỉ Mai luôn đứng bên người. “Chị, người đi làm thủ tục xuất viện cho ta. Còn có các người…. Muốn oan uổng ta, cửa cũng không có, chúng ta đến cục cảnh sát.”

“Ta phi, Lý Ái Quốc người hay lắm, đi thì đi, ta sợ ngươi sao.”

“Chính là chúng ta tận mắt nhìn thấy, ngươi cưỡиɠ ɠiαи còn không dám thừa nhận.”

“Vậy cùng đến cục cảnh sát đi. “

Cố Hi không muốn nói nhiều. “Chị người làm xong thủ tục xuất viện thì đến cục cảnh sát chờ ta.” Cố Hi nhanh chóng rời đi.

Nhìn Cố Hi, Lâm quả phụ kéo em chồng: ”Thực sự đến cực cảnh sát sao?”

“Đi. Sợ cái gì.”

“Nhưng mà …”

“Đừng có nhưng mà, một đám người chúng ta đều nhìn rõ, không cần sợ hắn không nhận, chúng ta đi làm chứng.”

Cục cảnh sát

“Đồng chí cảnh sát, chúng ta muốn tố cáo Lý Ái Quốc cưỡиɠ ɠiαи chị dâu ta.”

“Đúng vậy, chúng ta đều nhìn thấy, đồng chí cảnh sát, Lý Ái Quốc hắn là súc sinh, không phải người.”

“Đồng chí cảnh sát, ta oan quá, ta không muốn sống nữa.”

“Đồng chí, xin ngươi làm chủ cho chúng ta.”

“Im miệng.” Cảnh sát nghe cũng đau đầu. “Cuối cùng chuyện là thế nào, chỉ một người nói, ai là người bị hại, người bị hại đứng ra nói.”

Lâm quả phụ đi ra từ trong đám người, bộ dáng yếu đuối. “Cảnh sát, ta là người bị hại.”

“Được rồi, ngươi tới đây nói, chuyện là sao?” Cảnh sát hỏi.

“Chuyện là như thế này, Lý Ái Quốc … Lý Ái Quốc là cái lưu manh, ỷ vào trong nhà có anh trai ở trong quân, trong nhà điều kiện không tồi, cho nên đùa giớn ta, tuy ta là quả phụ, nhưng vẫn cùng hắn duy trì khoảng cách, các ngươi cũng biết quả phụ nhiều thị phi, hắn không biết xấu hổ nhưng ta còn cần mặt mũi.” Lâm quả phụ vừa khóc vừa nói. “Đến hôm trước vào buổi tối, Lý Ái Quốc đột nhiên xông vào nhà ta, hắn … hắn cương gian ta.”

“ Đúng vậy, hôm nay ta phát hiện chị dâu không đi làm, ta cho là nàng bị bệnh nên đi xem, phát hiện… Phát hiện…” mặt em chồng Lâm quả phụ đỏ lên. “Phát hiện cửa không khóa, Lý Ái Quốc nằm trên giường, chị dâu của ta còn bị trói.”

“Đúng vậy, chúng ta cũng nhìn thấy.” Người ở thôn Lâm gia nói. “ Hôm nay ta đi cùng Lâm Nhị Đảng tìm Lâm quả phụ, đúng là.. Nói ra đều làm người khác xấu hổ.”

Cảnh sát nhíu mày: “ Lý Ái Quốc đâu? Hắn có đến không?”

“Ta ở đây.” Cố Hi đến trước mặt cảnh sát, trên mặt hắn còn thương tích, màu xanh tím hòa cùng màu nước thuốc, nhìn hơi đáng sợ.

“Về câu chuyện bọn họ đã nói, người có gì để giải thích không?” Cảnh sát hỏi.

Cố Hi nói: “Cảnh sát đồng chí, ta muốn tố cáo họ, tố Lâm quả phụ cưỡиɠ ɠiαи ta, tố bọn họ đánh ta, bọn họ phải bồi thường cho ta.”

Cảnh sát nghe xong nhịn không được cười. “ Ngươi bị đánh vẫn còn choáng à? Một nữ nhân cưỡиɠ ɠiαи ngươi?”

“Ta thấy không phải choáng, là đầu hắn bị ngập nước.” Cảnh sát bên cạnh nói.

“ Đồng chí, ta có chứng cứ, ta có thể lấy ra chứng cứ.” Cố Hi nói.

“A? Chứng cứ ở đâu?” Cảnh sát hỏi.

Cố Hi nhìn người ở hiện trường, im lặng một chút, sau đó hỏi: “Ta có thể vào trong lấy ra không? Quá nhiều người, không thích hợp lắm.”

“A, lấy ra chứng cứ còn lắm chuyện.” Cảnh sát trợn mắt.

“Đồng chí, Chủ tịch nói, chúng ta không thể oan uổng bất kì ai, đồng chí cảnh sát là người tốt, là người công bằng công chính, cho nên nếu ta có chứng cứ, ngài cũng phải cho ta một cơ hội đúng không?” Cố Hi nói

“ Đây thực sự là lời của Chủ tịch?” Cảnh sát hoài nghi, hắn cũng đọc qua trích lời của chủ tịch, sao hắn không đọc được những lời này?

“Là thực sự, lời nói có đạo lý như vậy, ngoài chủ tịch ra ai có thể nói?” Cố Hi nghiêm túc nói.

“Ta thấy cái tên súc sinh này đang nói nhảm.”

“ Lý Ái Quốc người tiếp tục nói, hôm nay ngươi cưỡиɠ ɠiαи chị dâu ta, ngươi phải cho ra một cái đáp án.”

“Im lặng.” Cảnh sát đứng lên. “Được cho ngươi một cơ hội, đi vào trong phòng thẩm vấn.”

Sau đó cảnh sát đi cùng Cố Hi vào phòng thẩm vấn.