Chương 22

Chu Hồng Sinh nhận ra ý đồ của Từ Hiểu Lộ, anh ta ngại ngùng nhìn Thẩm An An ở bên kia lần nữa rồi mới dời ánh mắt nhìn chằm chằm bóng đêm bên ngoài cửa sổ.

Cuối cùng âm thanh ù ù trong phòng tắm cũng dừng lại, Thẩm An An sấy tóc xong đi ra, cầm lấy kịch bản đặt trên giường, xoay người ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, ngẩng đầu nhìn về phía Chu Hồng Sinh ở đối diện, mở miệng nói: "Chúng ta bắt đầu từ đoạn nào đây?"

Giọng nói của cô rất nhẹ nhàng, ngọt ngào giống như mật ong, bởi vì vừa mới tắm lại sấy tóc nên khuôn mặt cô ửng hồng, làn da trắng nõn mềm mại, tóc đen xinh đẹp tán loạn sau đầu khiến làn da của cô càng trắng hơn, nhìn qua còn trẻ trung và xinh đẹp hơn so với tuổi thật.

Trong lòng Chu Hồng Sinh nhộn nhạo, lý trí nói cho anh ta biết không nên nhìn tiếp nữa, anh ta vội vàng gục đầu xuống mở kịch bản ra, tùy ý chọn một đoạn nói: "Chúng ta bắt đầu từ đoạn *buổi dạ yến kia đi."

*dành cho những bạn chưa biết thì dạ yến là bữa tiệc được tổ chức vào ban đêm.

"Được." Thẩm An An lật đến đoạn nội dung buổi dạ yến kia, nhanh chóng nhìn lướt qua, câu thoại đầu tiên là của cô, chỉ trong vài giây cô đã tiến vào trạng thái, nháy mắt liền biến thành quận chúa Gia Ninh hắc hoá, nói ra lời uy hϊếp với Chu Hồng Sinh: "Chàng khiến ta không vui, ta cũng sẽ có cách khiến chàng không vui, nếu ta đã không có được chàng thì người khác cũng đừng mơ tưởng có được."

Nghe được lời thoại uy hϊếp lại bá đạo của cô, trái tim Chu Hồng Sinh đập càng nhanh, biết rõ những lời nói này không phải là nói với anh ta, mà là nói với nhân vật trong kịch bản, nhưng Chu Hồng Sinh vẫn không khống chế được tình cảm của chính mình.

Thẩm An An nhận thấy được anh ta hơi khác thường, nhắc nhở anh ta: "Tới lượt anh rồi."

Chu Hồng Sinh hơi hoảng loạn, vội vàng cúi đầu xem kịch bản, sau đó mới nói lời thoại tiếp theo.

Hai người rất ăn ý, tuy rằng ở giữa có chút ngập ngừng nhưng nhìn chung vẫn tính là thuận lợi suôn sẻ, hai người đối diễn hơn nửa tiếng đồng hồ, thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, Chu Hồng Sinh mới đứng dậy từ biệt.

"Ngủ ngon." Thẩm An An đưa Chu Hồng Sinh tới cửa, anh ta vẫy tay với cô rồi xoay người rời đi.

Thẩm An An đóng cửa phòng lại rồi quay vào, Từ Hiểu Lộ liền chạy tới cáo trạng: "Chị An An, em vừa mới phát hiện anh ta nhìn lén chị."

"Có thể là do anh ta nhận ra chị rất đẹp." Thẩm An An cười đưa tay vuốt ve mái tóc dài như rong biển xinh đẹp của mình.

Từ Hiểu Lộ: "..." Nói như vậy hình như cũng không sai, cô không còn lời gì để nói.



Sáng sớm hôm sau, đoàn làm phim thông báo đóng phim, Thẩm An An dẫn theo Từ Hiểu Lộ chạy tới phim trường liền nhìn thấy Tiết Thiến Như, người mà ngày hôm qua nổi giận đùng đùng bỏ đi không diễn nữa đã có mặt rồi, còn tươi cười nói chuyện cùng nhân viên công tác xung quanh. Sau đó Thẩm An An mới biết được, ngày hôm qua Tiết Thiến Như bị người đại diện của cô ta mắng cho một trận, sau đó kéo cô ta đi xin lỗi đạo diễn, cho nên hôm nay cô ta mới có thể đứng ở đây một lần nữa.

"Mọi người quay phim vất vả rồi, đây đều là bữa sáng mua ở quán cháo Trần Ký, vị nào cũng có, mọi người thích ăn món gì thì cứ lấy đi nhé, nếu như không đủ thì có thể mua thêm." Tiết Thiến Như cười nói với mọi người.