Chương 121

Editor : Mel*Meow

Bởi vì định chiếu vào kỳ nghỉ hè, thời gian chiếu lần đầu* của [Giang sơn mỹ nhân] là ngày mùng một tháng bảy, cũng chính là ngày nghỉ hè đầu tiên, mà thời gian công chiếu chính thức, được định vào ngày mười tám tháng bảy, là ngày học sinh cao trung toàn quốc chính thức được nghỉ hè.

*Chiếu đầu cho diễn viên hoặc minh tinh nổi tiếng, nhà đánh giá phim ảnh được mời. Còn chiếu chính thức là chiếu ở rạp đó ạ.

Việc chiếu phim điện ảnh thường có một công thức ngầm hiểu, đó chính là kỳ hạn chiếu tối đa cho một bộ phim là 30 ngày, trừ những bộ điện ảnh đặc biệt nổi tiếng hấp dẫn người xem như [Avatar] bên phát hành mới kéo dài thời hạn, còn bình thường, cơ bản là bộ điện ảnh nào có suất ghế cao liền chiếu phim bộ đó, nhưng thông thường sẽ không vượt qua ba mươi ngày kia.

Nói cách khác, ba mươi ngày này phi thường trọng yếu, đây cũng là lý do vì sao có nhiều bộ điện ảnh muốn công chiếu vào dịp nghỉ hè hoặc dịp Tết mừng năm mới đến vậy.

Hai mốc thời gian này được xem là thời kỳ đỉnh cao của dòng phim điện ảnh.

Lễ chiếu đầu không công chiếu với người bình thường mà thông thường bên sản xuất sẽ mời những minh tinh điện ảnh, ca sĩ nổi tiếng trong ngành đến trợ trận, cũng sẽ mời rất nhiều nhà phê bình điện ảnh trong vòng đến, chủ yếu là vì xây dựng danh tiếng.

Ngày này xem như là ngày người nổi tiếng tụ tập.

Tống Vũ Châu, Cố Thần Hi, Tạ Mộc Văn, Tần Hạng Uân, Cổ Duệ Chính, Vô Danh……

Bởi vì đã sớm biết hôm nay Vô Danh sẽ đến tham gia lễ chiếu đầu, cho nên bên ngoài có rất nhiều phóng viên và truyền thông đến đưa tin.

Vô Danh vẫn như cũ xuất hiện cùng với người bạn nối khố, hai người mới vừa xuất hiện ở hiện trường, vô số phóng viên cùng truyền thông lập tức xông tới phỏng vấn: “Vô Danh, cô và Cổ Duệ Chính đã hợp tác với nhau lâu như vậy, liệu hai người đã ma sát tạo lửa nóng khiến nụ hoa tình yêu nảy mầm hay chưa?”

Sở Triều Dương đã nói chuyện rõ ràng với Cổ Duệ Chính, cho nên lúc này phi thường thản nhiên trả lời phóng viên: “Tôi và A Chính là bạn bè tốt trong đời sống sinh hoạt thường ngày và là cộng sự tốt trên hành trình công tác của nhau.”

Phóng viên lại cực kỳ không khách khí hỏi: “Có phải là do Cổ Duệ Chính ghét bỏ cô từng bị người ta bao dưỡng, hơn nữa còn có một đứa con riêng hay không ?”

Sắc mặt Cổ Duệ Chính lập tức trầm xuống, trực tiếp răn dạy vị phóng viên kia: “Cô thật nhàm chán.”

Cô phóng viên kia còn không biết ngại mà tiếp tục lao tới hỏi, microphone cơ hồ là muốn chọc lên trên khuôn của Cổ Duệ Chính: “Xin hỏi anh cảm thấy thế nào về vị kim chủ ở sau lưng Vô Danh? Quan hệ giữa anh và Vô Danh tốt như vậy, chắc anh cũng quen vị kim chủ kia đúng không?”

Vốn dĩ hai người còn định ở lại tiếp nhận phỏng vấn, nhưng lúc này Cổ Duệ Chính lạnh lùng mà liếc mắt nhìn cô phóng viên kia một cái, sau đó trực tiếp bắt lấy cổ tay Sở Triều Dương, kéo cô rời đi.

Mấy nhóm truyền thông và phóng viên khác cơ hồ là sắp tức chết luôn rồi.

Bọn họ thật vất vả mới chờ được Vô Danh, vấn đề phỏng vấn còn chưa kịp hỏi một hai câu, đã bị cái người không biết rơi từ đâu xuống này làm người ta giận dữ bỏ đi.

Bí quá, bọn họ đành phải viết tiêu đề như thế này vậy:

[Cổ Duệ Chính vì bảo vệ Vô Danh, giận mắng phóng viên: Cô thật nhàm chán! ]

[Cổ Duệ Chính lần thứ hai bảo vệ Vô Danh, có phải vườn hoa tình yêu của bọn họ qua cọ sát đã đầm chồi nảy lộc? ]

[Vô Danh: Tôi và A Chính là bạn bè tốt trong đời sống sinh hoạt thường ngày, và là cộng sự tốt trên hành trình công tác của nhau !]

Sau khi đi vào bọn họ rất mau đã hội hợp cùng với đoàn phim [Giang sơn mỹ nhân].

Mấy người Trương Đạo và Đàm sản xuất đều tới rồi, Tạ Mộc Văn cùng Tần Hạng Uân cũng đã tới.

Chẳng qua hình như trạng thái của Tần Hạng Uân không được tốt cho lắm, tựa hồ như còn chưa hoàn toàn thoát khỏi cốt truyện điện ảnh, khi nhìn thấy Sở Triều Dương vẫn sửng sốt một đợt.

Sở Triều Dương cũng cảm thấy hoảng hốt trong giây lát, cái loại cảm giác được người ta hết mực cưng chiều sủng ái lần thứ hai lấp đầy trái tim cô, tiếp theo đó lại là một cổ mất mát thật lớn lan tràn khắp l*иg ngực

Bởi vì so với Tần Hạng Uân cô rõ ràng hơn, kia chỉ là diễn, chỉ là ảo giác.

Tạ Mộc Văn cùng Tần Hạng Uân đứng ở bên trái Trương Đạo, Sở Triều Dương cùng Cổ Duệ Chính đứng ở bên phải Trương Đạo, Tần Hạng Uân và Cổ Duệ Chính vừa vặn một trái một phải, đứng ở hai rìa ngoài hàng ngũ.

Lễ chiếu đầu hôm nay mời tới rất nhiều truyền thông và phóng viên, bọn họ nhìn thấy Trương Đạo đứng cạnh Tạ ảnh đế, Tần ảnh đế, còn có Vô Danh, Cổ Duệ Chính hiện đang nổi cực kỳ, lập tức tiến lên phỏng vấn.

“Mọi người đều biết, bộ điện ảnh này là một bộ đại chế tác có nguồn đầu tư lên tới cả trăm triệu, Trương Đạo, ngài như thế nào lại chịu để vai diễn nữ chính cho Vô Danh vậy ạ?” Các phóng viên trước sau như một, miệng lưỡi sắc bén: “Trong bộ điện ảnh này, Vô Danh liệu có tồn tại như một bình hoa? ”

Trước khi bắt đầu quay, đừng nói nguyên Trương Đạo, mà tất cả mấy người Tạ Mộc Văn, Tần Hạng Uân đều coi sự tồn tại của Vô Danh như một bình hoa trang trí hoặc một linh vật hút khách, hoàn toàn không hề trông cậy vào kỹ thuật diễn của cô.

Nhưng hiện tại thì sao?

Trương Đạo cực kỳ chắc chắn nói: “Vô Danh không chỉ có là một ngôi sao ca nhạc rất có thiên phú ở mảng ca hát, mà trên phương diện diễn xuất, cô giống như rất có linh tính, kỹ thuật diễn của cô còn có rất nhiều không gian có thể khai phá.”

Trương Đạo vừa nói lời này ra, các phóng viên đều cảm thấy mông lung.

Trong đó có một phóng viên liền không chút khách khí mà nói: “Trương Đạo, ngài trợn tròn mắt nói dối như vậy, thế mà được sao?”

Chỉ thiếu không nói thẳng, kỹ thuật diễn của Vô Danh kém là chuyện mà mọi người đều biết.

Trương Đạo thần bí cười một cái: “Đối với kỹ thuật diễn của Vô Danh, tôi có phải trợn tròn mắt nói dối hay không, các vị ra rạp chiếu phim xem qua thì biết.”

Những lời này của Trương đạo lập tức khiến nhóm phóng viên và truyền thông ồn ào lên tiếng.

Nhóm truyền thông sôi nổi tỏ vẻ: “Trương Đạo quá biết cách marketing!”

“Trương Đạo thật không hổ là đạo diễn nổi danh, am hiểu sâu sắc thấm nhuần tinh túy marketing.”

Nhưng đối với những lời này của Trương Đạo, nhóm truyền thông vẫn như cũ không tỏ ý kiến, nội tâm lại là ha ha ha ha khinh thường nhìn lại.

Bọn họ không chiếm được tin tức hữu dụng từ chỗ Trương đạo đa mưu túc trí, lại đi phỏng vấn Tạ Mộc Văn và Tần Hạng Uân: “Tần ảnh đế, đối với lần đầu tiên hợp tác cùng Vô Danh, ngài có đánh giá gì về kỹ thuật diễn của cô ấy?”

Trong phim điện ảnh Tần Hạng Uân là một người ôn nhu, một đế vương mềm yếu, nhưng trong đời sống hiện thực khí chất Tần Hạng Uân lại có chút thiên hướng tối tăm, hung ác, đặc biệt lúc này còn chưa thể thoát khỏi vai diễn, nghe được vấn đề của phóng viên, đôi mắt sắc nhọn như điện cao áp bắn thẳng về phía hắn ta, nói: “Trừ nàng ra, không ai có thể là Linh Lung.”

Trên poster tuyên truyền có viết dòng chữ to đùng: Vô Danh đóng vai Linh Lung.

Đánh giá cao như vậy?

Lại muốn hỏi hắn, Tần ảnh đế đã trả lại microphone, một bộ không nghĩ lại tiếp tục trả lời.

Tần ảnh đế vẫn luôn là cái dạng này, các phóng viên đã thấy nhiều nên không trách nữa, lập tức đem mục tiêu nhắm ngay Tạ Mộc Văn.

“Tạ ảnh đế, nghe nói lần này bên đầu tư dùng giá trên trời, thù lao ngàn vạn mời ngài về diễn, xin hỏi đây có phải là vì bên đầu tư muốn nâng đỡ Vô Danh hay không?”

Chỉ thiếu không trực tiếp nói, có đại kim chủ của Vô Danh ở sau lưng đập tiền mời người về nâng đỡ cô.

Tạ Mộc Văn tiếp nhận microphone, khí định thần nhàn*: “Thứ nhất, chuyện thù lao đóng phim ngàn vạn hoàn toàn chỉ là tin vịt, đừng nói ngàn vạn, đến tám trăm còn không có nữa, nhưng tôi thật sự phải cảm ơn cái người tung tin này đấy, đây là một sự khẳng định không nhỏ đối với kỹ thuật diễn và giá trị con người của tôi.”

*Khí định thần nhàn: Dáng vẻ bình tĩnh, nhàn nhã.

“Thứ hai, tôi, còn có Hạng Uân, cùng với Trương Đạo và tất cả các diễn viên khác nữa, mọi người đều là diễn viên chuyên nghiệp, chúng tôi tiếp nhận một vai diễn, căn cứ đầu tiên là kịch bản, sau đó mới là đạo diễn, diễn viên hợp tác, nhà làm phim.”

“Thứ ba.” Khóe môi Tạ Mộc Văn ngậm một nụ cười ôn hòa nhìn về phía phóng viên và nhóm truyền thông: “Giống như Trương Đạo đã nói, Vô Danh là một diễn viên rất có linh tính, tôi rất chờ mong được hợp tác lần thứ hai với Vô Danh.”

Tạ Mộc Văn nói vừa nói xong, phản ứng đầu tiên của tất cả phóng viên và truyền thông tại hiện trường đều là: Vãi thật, thế lực của kim chủ sau lưng Vô Danh, thật sự rất lớn!

- Hãy ấn sao để ủng hộ bảo bảo nha :33 -

_3/4/22_