Chương 34 - 2

Sau khi máy bay hạ cánh, cô cảm thấy chân đứng không vững. Nếu không phải vịn vào Mục Minh Thừa, cô nhất định đã ngã xuống, không thể dậy nổi.

Đối phương thấy sắc mặt cô không thoải mái, cười hỏi: "Vị tiểu thư xinh đẹp này là?"

Cố Cẩm tinh thần chấn động, đang muốn mở miệng, Mục Minh Thừa ôm eo của cô nói,

"Bruce tiên sinh, giới thiệu một chút, vị này chính là bạn gái của tôi."

Sau đó, vị Bruce tiên sinh kia mắt sáng lên, bắt đầu tán dương Cố Cẩm. Đây là lần đầu gặp cô, nhưng lại đem tâng bốc cô đến tận trời xanh, khiến cho Cố Cẩm có chút ngượng ngùng. Ai nói chỉ có người Trung Quốc vuốt mông ngựa, người ngoại quốc cũng như vậy nữa.

Thấy đám người bọn họ tinh thần mệt mỏi, đối phương quyết định sẽ tổ chức tiệc chào mừng sau. Sau đó còn đưa bọn họ tới khách sạn rồi mới rời đi. Thế nhưng là, bọn họ cũng quá mức tâm lý rồi. Ví dụ như, đặt chỗ cho Cố Cẩm cùng Mục Minh Thừa ở cùng một phòng.

Đi theo Mục Minh Thừa vào phòng, Cố Cẩm cúi đầu sau đó lại ngẩng đầu lên cười lớn, "Minh Thừa, tôi cảm thấy chúng ta vẫn nên thuê thêm phòng đi."

"Em quá đề cao mình rồi."

Mục Minh Thừa nhìn cô một lượt rồi nói, "Dáng người như em, tôi không thấy vừa miệng." Ý ghét bỏ rất rõ ràng.

"Mục tiên sinh đương nhiên không vừa miệng."

Cố Cẩm cúi đầu nhìn một chút, nhíu mày lại, "Nhưng để phòng vạn nhất, vẫn nên thuê một phòng nữa."

"Vạn nhất" mà Cố Cẩm nói chính là tình huống tại "Ngọc Thanh Các" khi cô gặp Mục Minh Thừa. Nói xong, Cố Cẩm định đi ra khỏi phòng.

"Chờ một chút."

Mục Minh Thừa lên tiếng ngăn cản, "Hiện tại người người đều biết em là bạn gái của tôi, em lại định thuê phòng khác, để người ngoài nghĩ như thế nào?"

Còn có thể nghĩ như thế nào, đương nhiên là cười vào mặt Mục Minh Thừa.

Cố Cẩm mặc kệ hình tượng của Mục Minh trong lòng người khác, bước chân không ngừng lại, kéo cửa ra. Giọng nói từ đằng sau lại truyền tới,

"Trong lúc ở nước Y, em cùng tôi ở cùng một chỗ, một ngày tính bằng năm ngày trong thời hạn giao ước."

Nghe vậy, Cố Cẩm dừng bước lại, xoay người, "Anh nói lời giữ lời chứ?"

"Em cảm thấy thế nào?"

Mục Minh Thừa đi đến trên ghế sô pha ngồi xuống, từ trong ngực móc ra vòng tay huyết ngọc, "Nơi này còn có phòng khác, lại không phải ngủ cùng nhau. Chỉ cần em đừng quá tự luyến, trong đầu nghĩ bậy là được."

Ánh đèn trong phòng làm cho vòng ngọc chói lóa, mặt Cố Cẩm hiện lên ý cười,

"Tốt, tôi sẽ nhớ kỹ."

Đem rương hành lý vào một gian phòng, Cố Cẩm đi vào phòng tắm. Sau khi ra ngoài nằm ở trên giường, cảm giác mệt mỏi dường như tan biến.

Một lát sau, Cố Cẩm khát nước, đứng dậy đi ra bên ngoài lấy nước.

"Anh cũng chưa ngủ?" Cô nghĩ là Mục Minh Thừa đang ở trong phòng ngủ nghỉ ngơi.

Mục Minh Thừa đang mặc choàng tắm, ôm máy tính ngồi ở trên ghế sô pha xử lý tài liệu, nghe tiếng Cố Cẩm chỉ liếc nhìn cô một cái. Từ cái nhìn của anh, Cố Cẩm lại thấy có ý coi thường. Dường như muốn nói, em cho rằng tôi giống em rảnh rỗi như vậy sao.

Khóe miệng cô giật một cái, rót một cốc nước, ánh mắt ngơ ngẩn. Bởi vì đang ngồi, nên áo choàng tắm của Mục Minh Thừa hở ra một chỗ ở trước ngực, lộ ra cơ bắp bên trong. Dưới ánh đèn lại rạng rỡ tỏa sáng, giống như là dính mật ong vậy. Ngon miệng lại mê người. Bỗng nhiên bầu không khí tĩnh mịch bị phá vỡ bởi tiếng nuốt nước bọt của Cố Cẩm.