Chương 48: Tìm Người Hợp Tác (3)

Lưu Viện Viện từ chối tại chỗ: “Chồng à, anh nhớ coi Hướng Hi cùng cha là nói như thế nào, rõ ràng chính là khinh thường em, cảm thấy chúng ta là liều lĩnh, bản thân bọn họ tầm mắt thấp, cho dù lấy xà phòng ra, không chừng còn muốn nói vậy mà dùng đến mỡ heo phí tổn cao, thế nào cũng muốn cản trở chúng ta, vẫn là thôi đi, lừa gạt chút, không phải anh muốn làm ăn kiếm đồng tiền lớn sao, hiện tại cơ hội liền ở trước mặt, anh đừng nói với em là anh muốn từ bỏ.”

“Đương nhiên không thể từ bỏ.” Cao Tuyên nghiến răng nghiến lợi, dù sao hắn cũng rất thích kinh doanh, lúc trước coi trọng Lưu Viện Viện, cũng chính kinh nghiệm kinh doanh của cô đã hấp dẫn hắn, cảm thấy cái này cô nương là một nhân tài, hai người hợp tác nhất định có thể làm cho cuộc sống đến phát triển không ngừng.

“Ừ, vậy chúng ta đi trấn trên.”

“Sao phải đi trấn trên, chúng ta đi trong huyện, trong huyện mới có đại thương nhân nguyện ý cùng chúng ta hợp tác.” Lưu Viện Viện chí khí rất lớn, Cao Tuyên cũng không nhường một tấc, hai người theo sát liền ra cửa.

Tốt hơn là nên rời đi trước Cao Thịnh và những người khác.

Hướng Hi kiên trì muốn đi theo cùng đi lên trấn , Cao Thịnh nhìn nàng một cái, vào nhà tìm một chiếc mũ lông màu nâu rồi đội lên đầu cô.

Hướng Hi sờ sờ, “Woa, thật đúng là da lông động vật.”



“Đây là da lông của gấu nâu lấy làm mũ, có một nhóm công tử trong huyện đến một ngôi làng nằm sâu trong núi, họ có vũ khí tốt và muốn bắn chết con gấu nâu, vừa lúc lão đại gặp, liền đi giúp đỡ, đám kia người liền chí cho hắn một miếng thịt cùng một áo khoác lông. “Cao lão cha ngồi ở đuổi xe bò vị trí, giải thích nói.

Hướng Hi cùng Cao Thịnh theo sau và ngồi lên, Cao Vân đã sớm dẫn mang theo rương đựng sách ngồi trên , xe bò từ từ đi, Hướng Hi sùng bái mà nhìn về phía hắn, “Cao Thịnh thì ra anh lợi hại như vậy, còn có thể gϊếŧ chết gấu nâu.”

Cao Thịnh liền chạm phải đôi mắt xinh đẹp lấp lánh của cô, gần như khuôn mặt nhợt nhạt của cô được che bởi một chiếc mũ lông, không hề che đi vẻ xinh đẹp của cô, làn da trắng đến mức có thể nhìn lông tơ nhỏ xíu, chỉ là gầy đến mức trên cổ tay thấy được mạch máu, “Ừm.”

"Ăn nhiều thịt đi." Cao Thịnh cau mày nhắc nhở: "Nhìn nàng gầy đi."

“Được đó, hôm nay chúng ta liền đi mua chút thịt đem về đi.” Hướng Hi dựa dựa vào cánh tay rắn chắc của anh, cảm thấy vô cùng an toàn. Nói đến việc ăn thịt, mấy ngày nay nhà họ Cao đều bận rộn chữa trị cho hai người bệnh. Đối xử, Hướng Hi mỗi bữa đều gϊếŧ gà hầm canh, cô chưa bao giờ ăn thịt, Hướng Hi lại tham lam đến xấu hổ.

Cha Cao ở phía trước nghe, có chút muốn nói lại thôi, muốn nhắc nhở hai đứa nhỏ tiết kiệm lại.