Chương 49: Đối với diệp tiện động tâm

"Ninh Hinh Nhi nhân vật này xây dựng quá kém, vĩnh viễn phá hư cảm tình nam nữ chủ, vu hãm xếp đặt thiết kế người tốt, hiện tại cư dân mạng đều đang mắng ta, đều đối với ta hận thấu xương, hận không thể cho ta sớm chút xuống đài, ta thật sự không biết nên làm sao bây giờ.."

Nàng rõ ràng nghiêm túc đối đãi nhân vật này như vậy, rõ ràng cố gắng muốn diễn tốt bộ phim này, vì cái gì đổi lấy lại là những cái này?

Diễn viên Khương Hân này, Diệp Tiện ở trên mạng đã trước tìm hiểu nàng.

15 tuổi đã xuất đạo, tới nay đã diễn 8, 9 năm, nhưng vẫn không ôn không hỏa, bởi vì thành công đắp nặn ra vai nữ phụ ác độc trong một bộ đại IP, đường diễn xuất từ đây bị hạn chế, từ nay về sau chỉ cần có kịch bản tìm nàng, cơ bản đều là diễn nữ phụ tâm thuật bất chính.

Loại người này là một thiệt thòi, trong giới giải trí trăm hoa đua nở, ai lại không muốn trở thành bông hoa đỏ lộng lẫy nhất, mà lại nguyện ý trở thành lá ngọc cành xanh?

"Ngươi có phải hay không cảm giác mình rất đáng thương?"

Diệp Tiện nắm kịch bản, ngồi xổm trước mặt nàng.

Khương Hân nhìn tuấn nhan dần dần phóng đại trước mặt mình, tim đập chệch một nhịp, "Chẳng lẽ không đúng sao?"

"Nhưng ta cảm thấy Ninh Hinh Nhi còn đáng thương hơn so với ngươi."

"Nàng đáng thương? Nói đùa gì vậy, trong phim nàng chính là người ác độc nhất."

"Không có người thích nàng, nhân vật nam chính không thích nàng, nữ nhân vật chính không thích nàng, cư dân mạng không thích nàng, thậm chí diễn viên đóng vai nàng cũng không thích nàng."

Dứt lời, Khương Hân biểu tình lập tức dừng lại, hơi hơi nghiêng mặt, "Nàng bất quá chỉ là người trong sách mà thôi."

"Cái này là nguyên nhân không ai thích nàng."

"Có ý tứ gì?" Khương Hân khó hiểu nhíu mày.

"Cũng là bởi vì ngươi đem nàng trở thành nhân vật trong sách, cho nên ngươi diễn không ra linh hồn của nàng, có ai sẽ thích một cái thể xác trống rỗng đâu?

Ninh Hinh Nhi tuy là một nữ phụ ác độc, nhưng cũng là người có máu có thịt có cảm tình, mỗi lần nàng biến hóa đều có nguyên nhân thúc đẩy, làm mỗi chuyện xấu đều có lý do.

Ngươi phải thể hiện được lý do tại sao cô ấy trở nên tồi tệ, xoắn xuýt cùng giãy dụa trong quá trình trở nên tồi tệ, cũng như sự thống khổ và tuyệt vọng khi không được yêu, để cho người cảm thông, như vậy khán giả mới cảm động, mới hiểu những gì cô ấy đã làm.

Mà ngươi, chỉ là dựa vào kịch bản, vì xấu mà xấu, vì phụ trợ nam nữ chủ mà tồn tại, ngươi đem nàng diễn thành một cái công cụ không có tình cảm, mọi người có thể không ghét nàng sao?"

Một phen nói xong, Khương Hân giống như bị kinh sợ rồi, ngơ ngác nhìn Diệp Tiện.

Nàng đã xuất đạo được chín năm, ở bên trong ngành giải trí cũng coi như diễn viên thành thục, là một nửa tiền bối, lại bị một tiểu idol trong nhóm thần tượng nam phê bình kỹ thuật diễn, nhưng lại cảm thấy.. rất có đạo lý.

Hắn phê bình, nói trúng tim đen, chữ chữ châu ngọc.

"Nhưng mà đã diễn đến đây rồi, Ninh Hinh Nhi đã triệt để hắc hóa rồi, chuyện lúc sau làm sẽ một việc so một việc quá mức, không có cơ hội xoay chuyển rồi."

"Như thế nào sẽ không có cơ hội chuyển đâu, không phải ta tới rồi sao?"

"Ngươi? Người xem đều chán ghét Ninh Hinh Nhi như vậy, như thế nào còn có thể muốn nhìn nàng quay CP tuyến, bỏ thêm đùa giỡn, đoán chừng sẽ càng phiền chán?"

Diệp Tiện nở nụ cười, "Người xem chỉ là không thích xem Ninh Hinh Nhi đùa nghịch những tâm cơ thủ đoạn kia mà thôi, cũng không nói không muốn xem yêu đương ngọt ngào, hơn nữa.."

"Hơn nữa cái gì?"

"Không có gì."

Diệp Tiện sờ lên đầu của nàng, đem tóc vò rối của nàng cẩn thận chải vuốt lại chỉnh tề.

"Ngươi điều chỉnh tốt trạng thái, đem mình trở thành Ninh Hinh Nhi, còn lại giao cho ta."

Thiếu niên sắc mặt chuyên chú, động tác ôn nhu, cong cong mắt cười bên trong giống như chứa đầy sủng nịch, xem đến trái tim Khương Hân rầm rầm trực nhảy.

Nàng đây là làm sao vậy? Ở bên trong ngành giải trí lăn lộn nhiều năm như vậy, nam nhân chất lượng tốt nào mà chưa thấy qua, lại đối với tiểu nam sinh chưa đủ lông đủ cánh tim đập không ngừng như vậy..

"Nhớ kỹ, người ngay cả bản thân mình cũng không yêu, người xem cũng sẽ không yêu đâu."

"Được,"

Nàng ngơ ngác gật đầu.