Quyển 1 - Chương 3: Giới giải trí 3

Edit: Manh Manh

Bốn người một bên thu dọn, một bên quan sát cảnh tượng ba con chó bị Golden dạy bảo. Sau đó thấy bốn tiểu cẩu kết bè kéo phái chạy đến trước mặt đạo diễn Trương Bình.

Vừa rồi Tuệ Tuệ đã hứa hẹn với các tiểu đệ là sẽ cho bọn nó ăn ngon, là thủ lĩnh tất nhiên nàng sẽ không nuốt lời.

Trương Bình bị bốn con chó chuẩn xác nhìn chằm chằm liền lên tinh thần. Ông cười nịnh nọt hướng đến bốn con chó, giống như một kẻ gian thương gặp được đại gia tiêu tiền như nước, làm cho một thân lông mao của Tuệ Tuệ đều dựng đứng.

Bất quá, bọn nó làm công nên tất nhiên vẫn được lĩnh đồ ăn.

Trương Bình nhìn thấy Tuệ Tuệ vươn móng vuốt khều khều còn tưởng mình cũng được đãi ngộ giống như Khương Liên, ông liền ân cần vươn tay ra muốn nắm lấy chân chó, truyền đạt kỳ vọng to lớn của bản thân đến Tuệ Tuệ.

Không đợi ông nắm được móng vuốt, Tuệ Tuệ không thèm cho chút mặt mũi nào rụt chân về, hướng móng vuốt chỉ về phía người đang cầm thức ăn cho chó. Đây là thức ăn do cẩu bằng hữu của Trương đạo diễn lì lợm la liếʍ mời đến tài trợ cho đám chó nhỏ này. Tuệ Tuệ một bên nâng móng vuốt, một bên gật gật đầu.

Đạo diễn nháy mắt bừng tỉnh, thì ra muốn thức ăn!

Người xem sắp cười chết rồi, nhóm fans vốn là người chủ yếu chiếm cứ địa bàn phòng phát sóng trực tiếp dần dần bị nhóm người qua đường tới xem manh sủng chiếm cứ.

[Tiểu Trương thật không có mắt nhìn, sao còn chưa cho Tuệ Tuệ của chúng ta thức ăn a!]

[Tiểu Trương đầu óc không chịu linh hoạt gì cả, nhà tài trợ thức ăn đứng lù lù như vậy rồi còn không cho Tuệ Tuệ chúng ta thử đồ ăn.]

[Tiểu Trương động tác nhanh nhẹn lên, sao lại đối đãi với khách mời như vậy chứ, để Tuệ Tuệ của chúng ta đi xin ăn.]

[Tiểu Trương đừng có ngây ngốc nữa, tiểu Husky cũng phải chạy đến xin ăn rồi.]

Phát sóng trực tiếp được mọi người truyền bá rộng rãi ra ngoài, hấp dẫn rất nhiều người qua đường vào xem. Mọi người nhìn cảnh tượng trên sóng trực tiếp, đều nhất trí thống nhất hình thức spam là nhắc tên Trương đạo diễn.

Trương Bình không ngơ ngác quá lâu, cơ hội tốt như vậy đương nhiên ông sẽ không bỏ lỡ, chẳng qua Tuệ Tuệ làm ra hành động nhân tính hóa như vậy làm cho ông rất ngạc nhiên.

Nhân viên công tác chạy nhanh đi lấy thức ăn được kim chủ ba ba tài trợ, màn ảnh trực tiếp được truyền đến chỗ bốn con chó. Nhân viên công tác lấy ra cái bát đầu tiên, vừa đổ một chút thức ăn xuống liền phát hiện một móng vuốt đặt lên tay mình, quay đầu quả nhiên nhìn thấy Tuệ Tuệ.

Tuệ Tuệ thử một ngụm, sau đó lắc đầu, móng vuốt ghét bỏ đẩy một cái, hiển nhiên hương vị thức ăn này không hợp ý nàng.

Nhân viên công tác thấy vậy nhanh trí chạy nhanh đi thay đổi một hương vị khác, liên tiếp ba loại nàng đều không thích. Trong lúc hắn cảm thấy đã đắc tội hoàn toàn với kim chủ ba ba duy nhất của chương trình thì Tuệ Tuệ cuối cùng cũng tìm được hương vị yêu thích.

Nàng cũng hài lòng hướng ánh mắt tán thưởng về phía nhân viên công tác, nhân viên kia cảm thấy rất vinh hạnh, vui vẻ chạy đi lấy thêm ba cái bát đổ đầy thức ăn xuống. Nhìn bên kia xem, tiểu Husky đã sớm nước miếng chảy ròng ròng rồi.

Sau khi đặt bốn bát thức ăn xuống, chờ cho Tuệ Tuệ ăn miếng đầu tiên rồi ba đứa mới cúi đầu ăn từng ngụm từng ngụm. Tuệ Tuệ còn có chút rụt rè, vậy nên ăn rất từ tốn. Mặt khác con Husky bên cạnh đã đem đầu chôn hẳn vào trong bát mãnh liệt ăn, như cái máy ủi đất, vừa ăn vừa ủi bát.

Bên trong hậu trường rất nhanh đánh lên một dòng chữ chạy trên màn hình để lấy lại sự trong sạch: Tuyệt đối không có ngược đãi động vật, đây chính là thói quen ăn uống của tiểu Husky.

Người xem tiếp tục bị cười đến điên luôn, vô luận là Tuệ Tuệ nghiêm túc ăn thức ăn, hay là tiểu Husky giống như máy ủi đất cuồng bạo, hoặc là Collie và Poodle vừa ăn vừa trừng nhau nhìn ngốc muốn chết, đều khiến cho người xem vô cùng thích thú.

[Đạo diễn yên tâm đi, chúng ta hiểu mà, tiểu Husky này có thói quen ăn cơm thật sự là không được.]

[Khoan hẵng nói, nhìn chúng nó ăn thật ngon miệng, thức ăn Tuệ Tuệ chọn có hương vị ngon đến vậy luôn sao?]

[Vừa hay thức ăn cho cẩu tử nhà ta vừa hết, ta chạy đến official website nhìn xem.]

[Ta cũng đi, ta cũng muốn cho bé nhà ta được ăn ngon như vậy.]

Vốn Dĩ Hoài coi như làm từ thiện giúp đỡ chút thức ăn cho lão cẩu bằng hữu, lại không nghĩ đến tình huống doanh số bạo tăng. Hắn chạy nhanh đến nhìn phòng phát sóng trực tiếp, nhìn một cái liền nhìn trúng tư thế ăn dũng mãnh tiểu Husky.

Đây chính là cẩu tình trong mộng của bọn họ nha!

(Người thì có người tình trong mộng, chó tác giả ghi là cẩu tình trong mộng :>)

Sau đó ông lại nhìn được video nổi tiếng về cảnh ăn từ tốn của Tuệ Tuệ, cẩu tình trong mộng nháy mắt liền thay đổi, thật ưu nhã, còn rất hưởng thụ. Hắn xem thôi cũng có thể tưởng tượng ra được thức ăn đó có bao nhiêu ngon miệng.

Người xem cũng nghĩ như thế vậy nên mới tạo ra sự tăng nhanh của doanh số.

Bốn người đơn giản thu dọn xong nhà ở, nhìn thấy bốn tiểu cẩu sau khi ăn uống no say bày ra bộ dạng lười biếng. Khương Liên vừa đi đến gần liền bị Tuệ Tuệ ôm chân, phân lượng trên đùi nặng trĩu làm cô muốn đi thêm một bước cũng khó.

Giản Thành trêu ghẹo. "Tuệ Tuệ thật đúng là rất thích cô, xem ra bồi dưỡng tình cảm cả một buổi chiều kết quả không tồi."

Khương Liên cũng không phải người không hiểu phép tắc, cảm giác được đối phương có ý tốt liền trả lời. "Collie nhà Giản lão sư vừa soái khí vừa thông minh, không hổ là giống chó có chỉ số thông minh cao nhất thế giới."

Giản Thành không nói có ý kiến, ở cùng Collie đúng là rất thoải mái, nó rất thông minh nhưng đôi khi cũng rất đau đầu, nhưng tóm lại vẫn tốt hơn tiểu Husky vừa ăn uống no đủ xong đã muốn chạy nhảy chơi đùa với Lâm Gia Phong.

Cũng chỉ có Lâm Gia Phong tuổi trẻ, thể lực tốt mới chống đỡ được.

Nguyễn Tinh Hoa không chê bẩn dang tay ôm lấy công chúa Poodle xinh đẹp, trên mặt vẫn còn dính chút tro bụi trong lúc quét dọn cười đến tươi rói. "Vẫn là bé Tuệ Tuệ của Liên Liên thông minh, còn biết chiếu cố công chúa nhỏ."

Khương Liên tuy rằng vẫn không thích cách gọi của Nguyễn Tinh Hoa, nhưng nhìn đến lời khích lệ Tuệ Tuệ, cô cũng không tiếp tục lạnh mắt trừng mắt.

Lại quay qua Lâm Gia Phong, hiện tại đã toàn tâm toàn ý quyết đấu với tiểu Husky, hiển nhiên là không muốn nói thêm gì.

Giản Thành chính là khách quý của chương trình, nhưng cũng phải tự mình nấu cơm, nhóm tiểu cẩu cơm áo không thiếu nhưng khách quý thì phải tự lực cánh sinh.

Khương Liên kéo cả người giống như không có xương cốt của Tuệ Tuệ gian nan dịch từng bước từng bước đến phòng bếp, Giản Thành cùng Nguyễn Tinh Hoa cũng tự giác đi vào hỗ trợ. Tuy nói bọn họ cũng có chút hiểu biết về nấu nướng, nhưng ở đây lại dùng bếp củi cổ xưa ở nông thôn, vượt qua khả năng nhận thức của hai người.

Lâm Gia Phong được phân đi bổ củi, chỉ có thể dựa vào sức khỏe trâu bò của bản thân bổ rìu xuống, lâu lâu còn phải né tránh con Husky ngốc nghếch lao đầu vào mũi rìu.

Tuệ Tuệ không cảm thấy bản thân lười biếng nằm trên đùi Khương Liên là có gì không đúng, ngoài dự đoán là Khương Liên cũng không đuổi nàng đi. Bị nàng ảnh hưởng nên tiểu Collie và công chúa Poodle cũng ngoan ngoãn dán lại gần chủ nhân nhà mình, chỉ ngoại trừ mỗi con Husky ngoài kia.

Cắn người miệng mềm, lời này rất hữu dụng với Lâm Gia Phong, nhưng chờ đến khi ăn xong nghe được đạo diễn trừ hết điểm tích phân của bọn họ do buổi chiều hôm nay Khương Liên không hoàn thành nhiệm vụ, hắn lập tức lạnh mặt.

Thanh âm quái khí không lớn không nhỏ nói. "Thật là phát huy hết ưu khuyết điểm a. Chúc mừng người nào đó hôm nay không kéo chân sau nhưng cũng phát huy khả năng trứng ngỗng của bản thân."

Khương Liên còn chưa kịp nói gì, Tuệ Tuệ đã nhịn không được, dám mắng nữ nhi trước mặt của nàng?

Khương Liên có thể nhẫn nhưng mụ mụ Tuệ Tuệ thì không thể.

Làn đạn chửi bới Khương Liên còn chưa kịp đυ.c nước béo cò thì thấy Tuệ Tuệ vốn đang lười biếng nằm nghỉ đột nhiên ngồi dậy, ánh mắt hướng về tiểu Husky bên cạnh Lâm Gia Phong ra dấu hiệu. Tiểu Husky ngay lập tức hớn hở tung ta tung tăng chạy đến bên cạnh nàng.

Hai chú chó thủ thỉ nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của mọi người, Khương Liên nhìn Golden nhà mình tiến đến bên tai tiểu Husky thì thầm gì đó. Tiểu Husky một bên run lỗ tai, một bên không ngừng gật đầu.

Hai con giống như thật sự đang thương lượng, vừa nói vừa nhìn về Lâm gia Phong đánh giá hắn từ trên xuống dưới.

Lâm Gia Phong cảm thấy ánh mắt của hai đứa như muốn lột sạch hắn, tuy rằng nghe không hiểu nhưng cảm giác thân bại danh liệt qua miệng cẩu.

[Ai có thể dịch được tiếng chó không, Tuệ Tuệ ăn dưa mà không mang theo chúng ta a.]

[Rất gấp, thực sự rất gấp, Khương Liên có biết Tuệ Tuệ đang nói gì không nhỉ?]

[Không phải chứ, Tuệ Tuệ thật sự không phải thành tinh hả?]

Mắt nhìn thấy dưa ở trước mặt nhưng không ăn được, một đám người gấp đến mức nhảy nhót lung tung, bọn họ càng thêm tò mò chính là, chuyện gì tiếp theo sẽ xảy ra với Lâm Gia Phong?

Sẽ có náo nhiệt cho bọn họ hóng với chứ?

~~~~~

Tuệ Tuệ: Gâu gâu gâu! Ẳng ẳng.

Husky vừa nghe vừa gật đầu: Gâu! Gâu!

Lâm Gia Phong: --_--!!! rốt cuộc chúng nó đang nói cái gì vậy???