Chương 85

Lục Di Trình không mở ra nữa, nắm chặt tay Khương Lan, “Thịt xiên ở đó ăn rất ngon, trước kia chúng ta đã từng ăn qua rồi, hôm nay vừa lúc trời mưa, rất thích hợp để ăn đồ nướng, lên xe.”

Lục Di Trình mở cửa xe, “Anh được phát hơn ba vạn tiền thưởng, thoải mái mà ăn, ăn xong mang em đi gắp thú bông, nếu không vội thì cùng đi xem phim đi.”

Mùa hè ra không ít phim điện ảnh, Lục Di Trình thấy 《 Người kể chuyện giang hồ 》 không tồi, hơn nữa bộ điện ảnh này còn được đề cử danh giải Gấu Vàng.

Khương Lan gật đầu, “Sao không xem 《 biển sâu 》, 《 biển sâu 》 cũng rất hay.”

Lục Di Trình cười nói: “Giờ còn muốn xem phim của mẹ anh, ngày thường nhìn bà ấy còn không đủ?”

Tính cách thực của Với Vãn Thu so với trong phim rất khác biệt, Lục Di Tình nhắm mắt mở mắt đều là tin tức của Với Vãn Thu.

Khương Lan vẫn muốn ủng hộ doanh thu cho phòng bán vé 《 biển sâu 》, cô Với diễn rất cảm động, hơn nữa ngoài cô Với ra thì 《 biển sâu 》 rất đáng để xem.

Lục Di Trình: “Dù sao anh cũng không xem, đi chơi với anh sao cứ nhắc đến mẹ anh vậy, không được đề cập đến bà ấy, chỉ được nói chuyện của chúng ta thôi.”

Thật là lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng, bánh vẫn là cô Với nướng đó.

Trời mưa rất lớn, cần gạt nước không ngừng gạt, trên đường xe cộ đều bật đèn pha, ở trong màn mưa đặc biệt đẹp.

Khương Lan liếc mắt nhìn Lục Di Trình một cái. Lục Di Trình lái xe thực nghiêm túc, quả nhiên nam nhân nghiêm túc đều soái, “À, cô Với đã giới thiệu cho em một công việc, ngày mai sẽ phỏng vấn, nếu phỏng vấn thành công, chờ được phát tiền lương em sẽ mời anh một bữa thịnh soạn.”

“Được, còn có một chỗ chúng ta hay đi, cũng ăn rất ngon.”

Đều là những chỗ trước kia Khương Lan tìm ra. Sinh hoạt phí của sinh viên hữu hạn, một tháng hai ngàn, mà mức độ chi tiêu ở thành phố B lại cao, muốn ăn uống hẹn hò phải tìm mọi cách tiết kiệm.

Nơi nào ngon bổ rẻ, tiện nghi lại chơi vui, Khương Lan luôn có thể tìm được mấy chỗ đó.

Vốn dĩ Lục Di Trình không cần những cái đó, anh không thiếu tiền, anh còn muốn chính mình tiêu nhiều một chút, rốt cuộc yêu đương mà, dùng nhiều một chút cũng bình thường, nhưng Khương Lan không vui, hơn nữa ban đầu cô còn nghĩ anh rất nghèo.

Hai người đã quen nhau từ cao trung, Lục Di Trình chưa từng ăn qua đồ ăn vặt mà Khương Lan thường ăn, đồ uống cũng không uống, thoạt nhìn rất nghèo, đều là Khương Lan trộm đưa đồ ăn cho anh, còn gọi đó là học phí .

Hơn nữa áo quần của Lục Di Trình đều là hàng cao cấp giới hạn số lượng, cái nhãn mác đều không có, Khương Lan còn tưởng mua từ Taobao.

Lần đầu tiên tặng quà sinh nhật cho Khương Lan, Lục Di Trình đã chọn lựa kỹ càng, cuối cùng quyết định mua một bộ son môi. Nhãn hiệu cũng rất nổi tiếng, bên trong có năm cây, đều là những màu được ưa chuộng nhất, một cây hơn 500 tệ, tổng cộng hơn hai ngàn.

Lần đầu tặng quà cho bạn gái, Lục Di Trình hy vọng cô sẽ thích.

Nhưng Khương Lan lại nghĩ để mua được nó Lục Di Trình đã đánh đổi một tháng gặm màn thầu, ăn mặc cần kiệm mới tích cóp được tiền. Hộp son môi đã mở ra giờ muốn trả lại cũng không được. Sau lần đó có một khoảng thời gian rất dài Khương Lan không chịu nhận quà của Lục Di Trình.

“Anh xài tiền như vậy thì làm sao mà sống nổi, tặng cho em một cây son thôi không phải là được rồi sao, em đâu cần nhiều như vậy… Nào có ai tiêu tiền như anh.”

“Sao anh không đói chết đi.”

“Còn có màu hồng cánh sen nữa, màu này rốt cuộc có chỗ nào đẹp.”

“Phục anh rồi.”

Đó là lần đầu tiên Lục Di Trình nảy ra ý niệm muốn cưới Khương Lan, anh không biết tiêu tiền, vậy thì để Khương Lan quản tiền cho anh là tốt rồi.

Khi đó hai người mới ở bên nhau hai tháng.

—------

Trên đường tất cả đều là nước, tuy trời mưa nhưng người đến đây ăn rất nhiều, chưa bước vào quán ăn nhưng đã ngửi thấy mùi thơm của thịt đan xen vị cay nồng, còn có mùi nước mưa, vô cùng náo nhiệt, tiếng người ồn ào, đây quả thực là thứ Khương Lan thích.

Lục Di Trình ba ba nói: “Đem bánh kem tới đây.” Hiện tại anh muốn ăn luôn.

Khương Lan nhanh chóng đóng cửa xe, lôi kéo Lục Di Trình đi vào: “Anh trở về tự mình ăn đi, ở nhà em đã ăn rất nhiều, giờ đi ăn thịt xiên đã.”

“Là em và cô Với làm đó, dù anh có thấy không ngon cũng không được phép nói không ngon.”

“Làm sao có thể.”

——————

Thịt xiên ở chỗ này quả thực không tồi, địa điểm cũng thực hẻo lánh, Khương Lan quyết định ngày mai cho dù kết quả phỏng vấn như thế nào, đều dẫn Với Vãn Thu lại đây ăn.

Sáng hôm sau, Khương Lan đi phòng làm việc Trần Ninh Lỗi phỏng vấn.

Studio nằm ở một tòa cao ốc đôi tại trung tâm thành phố B, cao ốc có hơn một trăm tầng, studio chiếm từ tầng 25 đến 27. Ngoài phòng thu âm, phòng nhạc cụ, còn có phòng trà, phòng tập gym,...môi trường và không khí làm việc rất tốt. Hơn nữa từ tầng 28 đến 83 là địa bàn của công ty văn hóa truyền hình và điện ảnh Thiên Ngu. Thiên Ngu là một trong ba “gã khổng lồ” của ngành giải trí. Lương Vân, Thẩm Tinh Dao đều là nghệ sĩ của họ, Với Vãn Thu thì có studio riêng, không thuộc về bất kỳ công ty nào.

Không ít người nổi tiếng tới studio này để thu âm, cơ hồ mỗi ngày đều có thể ngẫu nhiên gặp được minh tinh.

Mỗi năm phòng làm việc đều nhận thêm người mới, họ đến các nhạc viện lớn để tuyển người, yêu cầu ở chỗ này khá cao, nếu không phải nghệ sĩ violon có việc xin nghỉ, căn bản sẽ không tuyển sinh viên làm tạm thời. Trần Ninh Lỗi là nể mặt Với Vãn Thu mới cho cô cơ hội này, không ngờ Khương Lan chơi violon quả thật không tồi.

Trong《 Mẹ chồng tới 》có một đoạn Khương Lan kéo đàn violon, Trần Ninh Lỗi cảm thấy cũng không tệ lắm, nhưng rốt cuộc muốn hay không còn phải phỏng vấn qua đi mới biết được.

Khương Lan biết chơi rất nhiều nhạc cụ, dương cầm, đàn cello, đàn violon đều học hơn hai mươi năm, các loại khác như Saxophone, trumpet, đàn tranh và tiêu cũng biết một chút.

Phỏng vấn diễn ra vào 10 giờ sáng, Với Vãn Thu cũng đi cùng.

Bà cuối cùng cũng hiểu vì sao Thẩm Tinh Dao đi chỗ nào Đỗ Vạn Thuyền cũng muốn đi theo, hóa ra là vì lo lắng. Khương Lan cũng không còn nhỏ a, nhưng bà còn khẩn trương hơn so với buổi thử vai của chính mình, tuy nói không đậu cũng không có việc gì, cô còn chưa có tốt nghiệp, nhưng có công việc liền có thể kiếm tiền, ai ngại tiền nhiều đâu.

Bản thân Với Vãn Thu còn thích tiền đó, bà liền hy vọng Khương Lan có thể kiếm rất nhiều tiền, mỗi ngày ăn ngon, mặc đẹp.

Với Vãn Thu nói: “Ngoài em còn có người khác đến phỏng vấn, về mặt quan hệ em đã không thua bất luận người nào.”

Khương Lan: “Biết rồi biết rồi, em nếu là không được chọn chính là do bản thân không được, em sẽ cố gắng, chờ kết thúc chúng ta đi ăn thịt xiên, thật sự rất ngon!”