Chương 13: Bị côn đồ biếи ŧɦái bắt cóc còn đòi đưa về

Quả nhiên, đóa hoa cao lãnh đối mặt với sự việc này chỉ biết lộ ra vẻ mặt hơi chán ghét và khϊếp sợ, cậu liền biết, nhóc con ngây thơ này làm sao có thể giống tên khốn Ôn Tinh Uyên kia được, toàn là cố ý bắt nạt cắn núʍ ѵú cậu không!

Quý Đăng còn đang rối rắm không biết giải thích thế nào thì chợt nghe hệ thống nhắc nhở rằng mình đã hoàn thành xong nhiệm vụ anh hùng cứu mỹ nhân thì lập tức không còn rối rắm nữa: “Chỉ là tôi chơi một trò chơi nhỏ với cậu, bây giờ tôi không chơi nữa, cậu có thể đi rồi.”

Bạch Đường không nhúc nhích, ranh mãnh mà nhìn cậu, lúc này Quý Đăng mới ý thức được bây giờ tay mình đang bị còng lại, toàn thân xộc xệch, nhóc con nhíu mày, đôi mắt vẫn hơi đỏ…. Sau khi anh nhớ lại được, cảm thấy ra cửa đã gặp phải một tên M biếи ŧɦái, tự trói mình lại rồi muốn anh chơi trò chơi tình thú play hả?

Chàng trai ra vẻ trấn định, chỉ huy Bạch Đường: “Nhìn cái gì, đây chỉ là trò chơi của tôi mà thôi. Mau cởi trói cho tôi!”

Ý định ban đầu của cậu là kêu Bạch Đương nhanh chân xuống giường tìm chìa khóa mở còng tay cho cậu, ai ngờ tiếng “răng rắc” vang lên, còng tay của cậu đã bị Bạch Đường trực tiếp bẻ gãy.

Quý Đăng nhướng mày, khẩn trương mà nuốt nước bọt: Giá trị vũ lực của nhân vật chính cao vậy sao? Có lẽ nào những người khác không được làm công chính là do không đánh lại anh hay không?

Ánh mắt của cậu quá sạch sẽ, sạch sẽ đến nỗi Bạch Đường dễ dàng nhìn ra được cậu đang nghĩ gì, anh quơ quơ một đoạn còng tay trong tay: “Đồ chơi tình thú, tay nghê rất kém.”

Sau đó, thế mà Quý Đăng tin thật….

Lúc Quý Đưng ra khỏi giường thì hai chân đã mềm nhũn, Bạch Đường đỡ lấy cậu một chút, suýt chút nữa cậu đã xù lông lên, Bạch Đường bình tĩnh trả lời: “Tôi sợ cậu ngã lại không có ai đưa tôi về.”

“Cậu, cậu biết vậy thì tốt…”

Đưa cậu ra cửa xong, Bạch Đường gọi Quý Đăng đang chuẩn bị rời đi, nhẹ giọng hỏi cậu: “Cậu không tiễn tôi?”

Quý Đăng nhướng mày, hung hăng nói: “Cậu tự rõ thân phận của chính mình đi! Cậu là bị tôi bắt cóc đó! Tự mà đi về đi!”

Hệ thống cũng vừa mới nói với cậu, tuy rằng hoàn thanh nhiệm vụ nhưng không được để thân phận của mình bị bại lộ, cậu không cần phải tiếp xúc quá nhiều với Bạch Đường, chỉ cần có thể hình thành hai thiết lập: Tên côn đồ biếи ŧɦái và bắt cóc.

Đưa nhân vật chính đi.

Nhưng dù sao đối phương cũng là Bạch Đường, là nhóc con mà cậu thích nhất khi đọc truyện, Quý Đăng thở dài, không nhịn được mà gọi tài xế, bảo ông ấy là vô tình gặp được một chàng đẹp trai đang đi bộ trên đường nên cho người đó quá giang một đoạn.

—— Hệ thống, thật sự khổ quá mà, rõ ràng tao là pháo hôi công, mà tao lại phải làm 0.5 mà sống, dựa vào cái gì chứ!

Quý Đăng căm giận phàn nàn với hệ thống, hi vọng lần sau nó không cho cậu có mấy cái bàn tay vàng kỳ quái đó nữa.

Hệ thống nhỏ giọng nói cái gì đó, Quý Đăng lại chỉ nghe được một loạt âm thanh điện tử bị nhiễu sóng, cậu cũng không để trong lòng, vì đó chỉ là một lỗi bug của hệ thống.

Quý Đăng đang ngủ ngon giấc trong căn biệt thự to lớn của mình thì lại bị hệ thống thiếu đạo đức đánh thức, hệ thống than ngắn thở dài trong đầu cậu: Cậu là ký chủ tệ nhất mà tôi từng đi theo, mấy ký chủ khác thì lúc này đều đang nỗ lực để hoàn thành nhiệm vụ, còn cậu thì ngược lại, tôi cho cậu mở hack thì cậu lại nằm ở đây mà ngủ ngon.

Cậu chàng còn chưa tỉnh ngủ, xoa xoa đôi mắt hỏi nó: Mày đi theo bao nhiêu ký chủ, trí nhớ của hệ thống tốt vậy sao? Uầy, không phải mày nói mày là newbie sao?

Hệ thống cực kỳ lạnh lùng: Chỉ có một mình cậu. Nên cậu mới là người lười biếng nhất.

Cậu nhận được một nhiệm vụ mới, nói rằng phải cho công 2 nhận thấy sự ấm áp.

Nói thật, tuy rằng Sở Sâm là công đầu tiên mà cậu làm nhiệm vụ nhưng vừa xuyên thư mở mắt ra đã bị người này sờ cổ bóp ngực…

—— Hệ thống, mày có chắc là nhiệm vụ của mày không có vấn đề gì không hả? Trông Sở Sâm như vậy, tao không nhìn ra tên đó có chỗ nào là cấm dục cả.

Ngoại trừ người nọ có khuôn mặt đẹp trai lịch thiệp cấm dục ra, nhưng Quý Đăng nghĩ tới hắn ta là nhớ tới cảm giác nóng bỏng khi bị đối phương bóp ngực….

Khuôn mặt xinh đẹp của thiếu niên lập tức đỏ lên, trước khi xuyên thư thì cậu vẫn là một xử nam vô cùng đơn thuần đó, vừa bước sang thế giới mới mà đã bị người khác hôn còn sờ soạng nhiều như vậy.

Hệ thống cắt đứt suy nghĩ kỳ quái trong đầu cậu: Xin ký chủ đừng hoài nghi tính chân thật của hệ thống vạn nhân mê, nhưng nhiệm vụ mà chúng tôi công bố đã trải qua một thuật toán đáng tin cậy.

Quý Đăng mặc kệ nó, cậu vội vàng đến địa điểm, cuối cùng cũng tìm thấy công 2 trên ban công ký túc xá của đối phương.