Chương 49: Nhắc Nhở

Đương nhiên trong sách khẳng định đã dùng rất nhiều từ ngữ hoa mỹ để hợp lý hóa chuyện này, tỷ như là viết cuộc sống hôn nhân của chị họ cô ta không hạnh phúc đến cỡ nào. Từ Kiều Kiều ở phía sau vẫn luôn cổ vũ chị họ của cô ta nhảy ra khỏi hố lửa này, chờ sau khi chị họ của cô ta ly hôn, cô ta lại một tay thúc đẩy chị họ của cô ta leo lên chỗ dựa quyền thế kia.

Đương nhiên trong sách cũng có nhắc qua chỗ dựa quyền thế kia một chút, nói hắn vốn ban đầu là thủ hạ của thư ký chánh pháp huyện ủy, kết quả rất không may là vị thư ký chánh pháp huyện ủy kia bị vợ của ông ta tố cáo mà rơi xuống ngựa, sau đó bị đưa đến một vùng hoang vu ở phương Bắc để khai hoang, mà phương Bắc hoang dã đó cũng trở thành nơi mai táng của ông ta. Mà người vợ đã cử báo ông ta lại cùng với thủ hạ của ông ta kết hôn, sau khi kết hôn vị thủ hạ đó lại trực tiếp thế chỗ vị trí đó của ông ta.

Trong sách sau khi trọng sinh trở về Từ Kiều Kiều đương nhiên cũng biết được chuyện này cho nên cô ta mới trăm phương ngàn kế đem chị họ của cô ta đến bên người này. Chờ sau này hắn phát tài vậy một người đắc đạo thì gà chó cũng thăng thiên.

Quyển sách kia đối với Từ Kiều Kiều cũng nghiêm trọng mỹ hóa hành động của cô ta, mà việc cô ta xúc tiến chị họ của mình cùng người thủ hạ kia gặp nhau cũng thành đủ loại lý do.

Đương nhiên chuyện anh vừa mới nói trong sách cũng có miêu tả qua, dù sao chi tiết này còn làm chị họ của Từ Kiều Kiều cãi nhau cùng với người kia, cuối cùng lại được Từ Kiều Kiều mượn danh hòa giải mà đạt được không ít chỗ tốt.

Theo Tô Cẩn Ngôn thấy người vô tội nhất trong chuyện này là vị thư ký chánh pháp huyện ủy bị ngã ngựa kia, dù sao bị cấp dưới mà mình tín nhiệm nhất cùng với người vợ mà mình tin tưởng nhất song phương phản bội, như thế nào cũng làm cho người ta khó mà chấp nhận được.

Càng quan trọng là nội dung mà bọn họ cử báo là vị thư ký chánh pháp huyện ủy kia từng ở nhà cảm khái qua lãnh đạo không nên làm sùng bái cá nhân[M1] .

Theo như Tô Cẩn Ngôn thấy đây chẳng qua chỉ là một lời nói bình thường ở nhà mà thôi nhưng lại bị biến thành nhược điểm bị cử báo của vị thư ký chánh pháp huyện ủy kia. Sau này tổ điều tra đến tra ra vị thư ký chánh pháp huyện ủy này đang ngầm chiếu cố một người xú lão cửu bị hạ phóng xuống để lao động cải tạo, lần này tội danh đã như ván đã đóng thuyền rồi, sau đó chính là bị hạ phóng, cải tạo rồi cuối cùng một con rồng đã qua đời oan uổng.

Lúc mới quen biết Giang Hoài n anh còn chưa có nhớ đến chuyện này, nhưng sau khi xử lý xong chuyện của Từ gia anh mới rảnh rỗi chậm rãi nhớ lại những tình tiết trong sách, chuyện này anh mới phát hiện gần đây.



Trong cả quyển sách kia chưa từng nhắc qua tên của Giang Hoài n, cho nên Tô Cẩn Ngôn nhất thời không nhớ đến được, đêm qua anh mới tự mình nghĩ lại các tình tiết xem mình có bỏ qua chi tiết nào không, mới từ mấy trăm chữ ngắn ngủi miêu tả qua chuyện này mà phát hiện được.

Triệu Trọng Minh cả người đều trở nên nghiêm túc, híp mắt thận trọng hỏi: “Những gì cậu nói đều là thật sao? Không có gạt tôi?”

Không khí thoải mái trong nháy mắt liền biến mắt vô tung vô ảnh.

“Tôi như thế nào có thể lấy chuyện này ra mà nói đùa được? Đây là chuyện có thể đùa sao? Nếu như không phải tôi đã nhiều lần xác nhận thuốc cùng tác dụng của thuốc mà vị phu nhân đó lấy, tôi cũng không dám nói ra khỏi miệng. Tôi cũng hy vọng tất cả mọi chuyện đều là do tôi suy nghĩ nhiều lại sợ Ông Giang không biết, bị giấu diếm. Cho nên, tôi lúc này mới nhịn không được mà muốn nhờ Triệu lão tiên sinh giúp tôi hỏi thử, nếu như mọi chuyện đều giống như suy nghĩ của tôi, cũng giúp cho Ông Giang sớm có chuẩn bị tốt.”

Triệu Trọng Minh ngồi ở trên băng ghế, ngón tay vô thức gõ gõ lên bàn, tựa hồ đang suy tư chuyện gì đó.

Tuổi của ông ấy cũng rất lớn rồi, trải qua cũng nhiều chuyện. Rất nhiều chuyện trên đời so với trong tiểu thuyết còn muốn làm cho người ta khó có thể tin tưởng hơn.

Ông ấy nếu như nhớ không nhầm trước đây Giang Hoài n có nói ba vợ của ông ta là người có thế lực rất mạnh ở trong quân đội, nói cách khác Giang Hoài n có thể không bị gió tanh mưa máu của thời cục này ảnh hưởng đến mà còn có thể an ổn ngồi trên ghế thư ký chánh pháp huyện ủy này không bị ai quấy nhiễu cũng nhờ có người ba vợ này.

[M1] Sự sùng bái cá nhân thường được tạo ra bởi nhà nước và bao gồm việc kiểm soát bằng pháp luật, đàn áp chống đối kiểm soát các phương tiện truyền thông, nghệ thuật, và cuộc sống hàng ngày.

Sùng bái cá nhân sử dụng các kỹ thuật khác nhau, bao gồm các phương tiện thông tin đại chúng, tuyên truyền, nghệ thuật, lòng yêu nước, và các cuộc biểu tình và tuần hành do chính phủ tổ chức để tạo ra một hình ảnh anh hùng, đáng tôn thờ của một nhà lãnh đạo.