Chương 56

Edit + Beta: Moonmimi

Ngày hôm sau lúc nghỉ ngơi giữa buổi, Trần Quân Dân nghe thấy hắn muốn đem kỹ thuật sửa xe dạy cho mình, tay đang cầm chén trà của anh ta thiếu chút nữa cầm không được nữa.

Lục Vệ Quốc: “Anh Trần, anh suy xét thử xem, tôi không phải đang nói giỡn.”

Lúc này Trần Quân Dân mới bắt đầu suy nghĩ, Lục Vệ Quốc có kỹ thuật sửa xe tốt, hắn hoàn toàn có thể đi làm việc ở nơi có tiền lương cao hơn, nửa năm này cũng không phải không ai tới mời chào hắn.

Xưởng sửa xe này của anh ta, cơ hồ đều là dựa vào Lục Vệ Quốc mới hoạt động được.

So với việc này, sự trợ giúp của anh ta đối với Lục Vệ Quốc không tính là gì cả.

Trần Quân Dân tuổi cũng không lớn, muốn học thì vẫn có thể học được rất nhanh, anh ta thở dài, lại không có vội vã đáp ứng mà quay sang hỏi hắn:

“Dạy cho tôi, vậy cậu làm sao bây giờ?”

Lục Vệ Quốc không có chút kinh ngạc nào về việc anh ta sẽ suy nghĩ cho mình trước, hắn uống một ngụm trà rồi nói:

“Trong lòng tôi có nắm chắc, về sau tôi sẽ không ở lại nơi này phát triển.”

Trần Quân Dân ở thời khắc lúc Phương Nghị xuất hiện đã phỏng đoán việc hắn sẽ rời khỏi nơi này, chẳng qua không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy.

Anh ta trầm mặc một lúc lâu, nếu học được kỹ thuật sửa xe thì anh ta đã chiếm được lợi ích rất lớn, rốt cuộc những thứ như kỹ thuật này, nếu học tốt thì chính là cần câu cơm cả đời.

Lục Vệ Quốc cũng không nói chen vào nữa, liền cứ an tĩnh như vậy ngồi chờ anh ta tự hỏi ra cái kết quả.

Qua một hồi lâu, Trần Quân Dân yên lặng buông chén trà xuống, ngẩng đầu nói:

“Được, bất quá tôi cũng không thể học không từ cậu được, đến lúc lúc đó tôi sẽ giao học phí.”

Lục Vệ Quốc đồng ý, việc thu học phí này sẽ làm hai người đều thoải mái, nợ ân tình hay chiếm lợi ích của người khác đều không phải là hành vi tốt.

Nếu đã nói xong, Trần Quân Dân chuẩn bị đi ra ngoài đi dạo, nhìn xem nhà người khác thu học đồ thì sẽ đưa cho sư phụ bao nhiêu tiền.

Giải quyết xong việc này, gánh nặng trên người Lục Vệ Quốc nhẹ đi không ít, nếu ngày mai có xe tải lớn đến đây sữa chữa, thì hắn chuẩn bị bắt đầu dạy học từ ngày mai.

Giữa trưa sau khi Trương Mai trở về mới phát hiện Lục Vệ Quốc đã đi làm bình thường, trong nháy mắt chị ta có chút kinh ngạc, sắc mặt cũng ôn hòa hơn không ít.

Nói thật, khoảng thời gian trước Lục Vệ Quốc có mấy ngày không xuất hiện, làm chị ta thật sự không vui, phụ nữ luôn là thận trọng hơn so với đàn ông, cũng tính toán chi li hơn.

Chị ta thiếu chút nữa liền cho rằng vợ chồng nhà này chiếm được lợi ích từ bọn họ, rồi vỗ mông liền chạy lấy người.

Sắc mặt chị ta vẫn hiện lên nét không vui, vừa lúc Trần Quân Dân đi dạo bên ngoài một vòng đã trở lại, lập tức kéo chị ta vào phòng bếp.

Trương Mai, “Anh làm gì vậy, có việc gì mà không thể nói ở bên ngoài.”

Trần Quân Dân biết vợ mình hiện tại tâm tình không tốt, cũng không muốn chọc vào, dứt khoát nói ngắn gọn, anh ta nói việc Lục Vệ Quốc muốn dạy anh ta kỹ thuật sửa xe .

Trương Mai còn đang rối rắm giữa trưa muốn hầm thịt ăn hay không, để tránh cho kẻ vô ơn được lợi.

Vừa nghe xong lời này, bỗng nhiên nghe thanh âm cái nồi rơi xuống đất.

Vẻ mặt chị ta mang theo sự hoài nghi: “Anh nói gì? Không phải đang lừa em đó chứ?”

Trần Quân Dân chắp tay sau lưng nói:

"Lừa em làm gì,"

Anh ta còn nói chị ta nên rộng lượng hơn một chút, Lục Vệ Quốc không phải loại người như chị ta tưởng.

Tâm tình của Trương Mai vừa phức tạp vừa kích động, chị ta dường như không có việc gì mà lấy thịt ra để hầm, miệng không đồng lòng nói:

“Đó là chuyện của anh,”

Chị ta sợ chồng mình hiểu lầm mình không muốn anh ta học, chuyển sang hỏi anh ta:

“Như thế nào bỗng nhiên lại muốn để cho anh học tập cái này”

Trần Quân Dân liếc mắt nhìn chị ta một cái:

“Người ta là đi kinh đô rồi lại quay trở về, cậu ấy cũng là nghĩ đến ân tình chúng ta, cậu ấy định dạy cho anh xong mới quay về kinh đô, đợi lát nữa em đừng lại xụ mặt với người ta.”

Trương Mai thở dài, chị ta cũng không phải người đặc biệt keo kiệt, chị ta vẫn là người biết đạo lý:

“Em biết rồi, lúc nãy cũng là do trong lòng không dễ chịu mới như vậy.”

Chị ta khẽ cắn răng lại cắt thêm hai miếng thịt mỡ nữa bỏ vào nồi.

Thái độ của Trương Mai chuyển biến tốt, Lục Vệ Quốc đã nhận ra, một khi đề cập đến quan hệ ích lợi thì những việc như vậy đều là chuyện thường.

Vào buổi tối hai người Trần Quân Dân cùng Trương Mai thương lượng nên đưa bao nhiêu tiền học phí thì tương đối thích hợp.

Trước khi bắt đầu đề tài này , Trần Quân Dân liền nói chị ta “Người ta đã vui lòng đem kỹ thuật này dạy cho anh, chúng ta cũng không thể chiếm không lợi ích từ người khác được, em đừng nghĩ đến việc chiếm hời.”

Trương Mai không vui:

“Em là loại người này sao? Em không vui còn không phải là do khoảng thời gian trước cậu ta chạy đi không thấy về sao?”

Trần Quân Dân,:

“Vậy em nói xem nên đưa học phí bao nhiêu thì thích hợp?”

Trương Mai hỏi anh ta bên ngoài học đồ trả cho sư phụ bao nhiêu tiền.

Giữa trưa Trần Quân Dân lại đi bên ngoài hỏi thăm một lần, chỉ biết được một tin tức là nếu bái sư, thì khi bái sư xách theo thịt với đường đỏ gì đó a.

Đương nhiên, đã bái sư thì đồ đệ cũng liền tương đương với nửa đứa con trai của sư phụ. Những thứ như tay nghề này đặc biệt chú trọng truyền thừa, trong nhà nếu là có con cháu thì ai sẽ nhận đồ đệ bên ngoài.

Cho nên Trần Quân Dân đi ra ngoài dạo một vòng, không tìm được loại tình huống giống như anh ta.

Tuổi tác của anh ta lớn hơn so với Lục Vệ Quốc, Lục Vệ Quốc cũng có con……

Trương Mai vừa nghe xong lời này cũng trầm mặc.

Trần Quân Dân nói, bằng không dựa theo hai phần tiền lương để đưa đi, cũng chỉ có bốn năm tháng nữa, Lục Vệ Quốc liền phải rời đi, phát nhiều hơn năm tháng tiền lương cũng không tính là gì.

Trương Mai cân nhắc một hồi, như vậy cũng không tính là thiệt thòi, trả năm tháng tiền lương để học được tay nghề này, vẫn là bọn họ chiếm lợi, chị ta sảng khoái nói được.

Hai vợ chồng trả bao nhiêu tiền học phí thì Lục Vệ Quốc sẽ nhận bấy nhiêu, có thể cho ra cái giá này đã nói rõ hai người bọn họ cũng cảm thấy sẽ không có hại.

Ngày hôm sau, Trần Quân Dân sửa lại thói quen xách ghế ngồi ở một bên nhìn, mỗi khi có xe tải lớn đến đây, anh ta liền đi theo phía sau Lục Vệ Quốc.

Chủ xe đến sửa xe còn tò mò nhìn anh ta một cái……

Lục Vệ Quốc bắt đầu dạy anh ta từ cấu tạo linh kiện, Trần Quân Dân sợ không nhớ được nên còn cố ý mua bút vở để ghi chép lại.