Chương 37: Tú ân ái

Đang lúc ăn cơm hộp ở đoàn phim, điện thoại di động trong túi Giang Gia Du đột nhiên điên cuồng chấn động lên.

Hắn lấy ra tới vừa thấy.

Kiều Thư: 【 ảnh chụp 】

Kiều Thư: 【 ảnh chụp 】

Kiều Thư: 【 ảnh chụp 】

Kiều Thư: Ngư Ngư, thức ăn hôm nay của đoàn phim chúng tớ, là cơm hộp của khách sạn 5 sao!

Giang Gia Du click mở vừa thấy.

Hảo gia hỏa!

Màu sắc hương vị đều đầy đủ là một phần ăn xa hoa, canh gà hầm nấm đầy đủ màu sắc, còn có các chủng loại trái cây tráng miệng sau khi ăn cực kì phong phú.

Cách màn hình đều có thể cảm giác được mùi ngon.

Giang Gia Du nhìn về phía cơm hộp trước mặt mình, “……”

Không ngon.

Kiều Thư còn đang tiếp tục.

Kiều Thư: Một lát còn có trà chiều.

Kiều Thư: Hiện tại đang đăng ký điểm tâm ngọt mà chúng tớ muốn ăn, tớ chọn dâu tây, mousse bánh kem, bánh ngọt, còn có một ly trà sữa loại lớn.

Giang Gia Du phẫn nộ rồi.

Hắn buông chiếc đũa, hung hung đánh chữ.

Giang Gia Du: Cậu sẽ béo! Cậu sẽ béo! Cậu sẽ béo!

Giang Gia Du: heo heo nguyền rủa.jpg

Kiều Thư: heo heo bắn ngược.jpg

Kiều Thư: Chúng tớ đoàn phim hiện tại còn có được một tổ đầu bếp cực kì xa hoa nữa nha, về sau chúng tớ sẽ không bao giờ ăn cơm hộp khó ăn nữa đâu.

Kiều Thư: Vui vẻ.

Giang Gia Du:!!!

Giang Gia Du lại lần nữa nhìn về phía hộp cơm trước mặt mình, khϊếp sợ, đồng thời lại là hâm mộ, lại là khổ sở, thiếu chút nữa oa một tiếng khóc ra tới.

Kiều Thư: Muốn biết vì cái gì sao?

Giang Gia Du thuận theo đáp một câu: Vì cái gì?

Rõ ràng là hai ngày trước Kiều Thư còn tìm hắn phun tào qua cơm hộp của đoàn phim, mới qua có mấy ngày đâu, bọn họ liền là một trên trời một dưới đất.

Kiều Thư: Bởi vì……

Kiều Thư: Chúng tớ đoàn phim hôm nay có thêm một kim chủ ba ba, kim chủ ba ba siêu xa hoa! Đoàn phim của chúng tớ thay đổi đều là bởi vì hắn!

Kiều Thư: Tớ yêu hắn quá đi!

Không đợi Giang Gia Du tỏ vẻ hâm mộ, Kiều Thư lại hỏi: Muốn biết kim chủ ba ba là ai không?

Giang Gia Du lại lần nữa thuận theo cậu mà đáp lại: Muốn!

Vì một tổ đầu bếp xa hoa! Hắn lần sau cũng phải đi tìm vị kim chủ ba ba này đầu tư cho đoàn phim của hắn!

Kiều Thư: thẹn thùng.jpg

Kiều Thư: Là……

Giang Gia Du: Là ai?

Kiều Thư: Cố Trầm Ngôn.

Giang Gia Du chớp chớp mắt, tên này có chút quen mắt a, hắn nghĩ nghĩ đánh chữ.

Giang Gia Du: Này không phải là tên chống cậu sao?

Kiều Thư: Đúng vậy.

Giang Gia Du:……

Giang Gia Du: Chồng cậu?

Kiều Thư: Là chồng của tớ.

Giang Gia Du:……

Giang Gia Du hậu tri hậu giác, hắn đây là bị Kiều Thư quấn lấy để tú ân tú ái sao?

Hắn phẫn nộ đánh chữ!

Giang Gia Du: Cậu là Kiều Kiều hư!

Kiều Thư: Hắc hắc.

Giang Gia Du: Ô ô ô, tuy rằng cậu hư, nhưng là cái này cẩu lương thơm quá hảo hảo ăn!

Giang Gia Du: Uông!

Kiều Thư: Còn có.

Giang Gia Du:???

Kiều Thư: ‘Ảnh’

Giang Gia Du không có phòng bị mở ảnh ra, sau đó lại là vẻ mặt vừa mới bị tú ân ái.

‘Kiều Thư: Cố Trầm Ngôn.

Cố Trầm Ngôn: Ừm?

Kiều Thư: Anh quá phạm qui rồi!

Kiều Thư: Nụ cười trên mặt tôi muốn hạ xuống cũng không được.

Cố Trầm Ngôn: Tôi đây thích phạm quy.’

Kiều Thư: Anh ấy có phải hay không quá có thể nói chuyện đi?

Bị cẩu lương nhét đầy miệng Giang Gia Du: Cách ~

Giang Gia Du: Tớ no rồi.

Giang Gia Du: Đừng nghẹn, đừng nghẹn.

Giang Gia Du: khóc lớn.jpg. Để cho cẩu độc thân tớ đây có một đường sống đi.

Kiều Thư: Ha ha ha ha ha

Giang Gia Du cũng không khỏi lộ ra một nụ cười tươi.

Kết thúc quá trình tú ân ái Kiều Thư vẫn là có một chút kích động, cậu nằm ở trên ghế dài trong phòng nghỉ, phải xoay người, sau đó trái xoay người, quay tới quay lui, một lát sau vẫn là không ngủ được.

Mỗi khi nhắm mắt lại, chính là Cố Trầm Ngôn.

Kiều Thư: “……”

Cuối cùng Kiều Thư bò dậy bọc lên áo khoác lấy qua kịch bản học lời kịch.

Lại tiếp tục kích động nữa, buổi chiều diễn phỏng chừng liền sẽ đem lời thoại quên sạch sẽ!

Kiều Thư: QAQ

Có được một cái kim chủ ba ba xa hoa, đoàn phim cả ngày bầu không khí đều là vui mừng.

Liền thiếu lấy pháo ra bắn thôi.

Một buổi chiều, đoàn người đều nhiệt tình tràn đầy, quay chụp thời điểm càng là NG đều ít đi rất nhiều.

Đạo diễn vui tươi hớn hở.

“Cắt!”

Đạo diễn kêu một tiếng “Cắt” cuối cùng của ngày hôm nay, cầm loa hô: “Hôm nay hoàn mỹ kết thúc công việc!”

“Ngày mai mọi người nghỉ ngơi một ngày, tổ đạo cụ dọn đạo cụ vào núi, chiều mai liền bắt đầu tiến hành quay chụp ở trong núi”.

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người lại là không biết nên vui vẻ hay nên buồn đau.

Trời lanh như vậy, lại phải vào núi quay chụp!

Đạo diễn thông báo xong, liền hứng thú vội vàng lôi kéo phó đạo diễn còn có biên kịch đi bàn một chút công việc.

Hiện giờ đoàn phim có tiền, đạo diễn muốn đem phim quay càng tốt một chút, đem cốt truyện trước kia bởi vì tài chính không đủ không thể quay được mà bất đắc dĩ xóa bỏ lại một lần nữa thêm trở về.

Hắn tính toán đêm nay suốt đêm sẽ cùng biên kịch đem kịch bản một lần nữa hoàn thiện một lần để ngày mai có thể quay những cảnh đã từng bị lượt bỏ đó.

Tuy rằng hôm nay diễn xong sớm, nhưng là Diêm Thành lúc này trời đã tối rồi, ngẩng đầu nhìn lên trên trời còn có thể nhìn thấy mấy ngôi sao long lanh lấp lánh.

Kiều Thư cùng Lộ Nguyệt đi ở trên đường.

Ban đêm Diêm Thành lạnh hơn, gió cũng thổi lớn hơn nữa, trực tiếp thổi tới chính diện, mặt cơ hồ đều phải bị thổi cứng.

Kiều Thư quấn chặt áo khoác, lôi kéo khăn quàng cổ.

Lộ Nguyệt: “Mặt trăng!”

Kiều Thư ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy tầng mây bị gió thổi bay đi, mặt trăng màu hoàng kim chậm rãi lộ ra tới.

Lộ Nguyệt: “Thật xinh đẹp, đã lâu không có gặp qua trăng tròn như vậy”.

Kiều Thư: “Hôm nay là lịch âm là mười lăm?”

Lộ Nguyệt cúi đầu đi xem điện thoại.

Một hồi, nàng nói: “Hôm nay là mười sáu rồi”.

À cũng giống nhau thôi, trăng mười lăm mười sáu đều tròn vành vạnh.

Lộ Nguyệt: “Kiều Kiều, chị chụp tấm ảnh”.

Kiều Thư gật đầu: “Được”.