Chương 5

Bỗng nhiên tôi cảm thấy có phần xúc động, thanh xuân tươi đẹp chính là như vậy.

Tôi mải xem đến mức không thấy Trần Nguyện liếc nhìn về phía tôi, sau đó nhanh chóng rời mắt đi, tiếp tục nghỉ ngơi giữa trận.

Tôi nhìn trái nhìn phải, kỳ lạ thật, sao Lục Tâm lại không có ở đây.

Tiếc quá, không có phúc lợi bổ sung cho fan couple rồi.

Tạ Bạch Tụng bước về phía tôi, theo sau là Trần Nguyện.

Cậu ta nhìn vẻ mặt háo sắc của tôi, hơi bất mãn kêu ầm lên:

“Kỳ Tiểu An, không cổ vũ cho tớ thì thôi, cậu còn lao vào nam sắc của lớp địch nữa chứ.”

“Wait a minute!” Tôi ra hiệu dừng lại: “Tớ nói nhé, ngắm sắc đẹp là bản năng của con người, nếu Tạ Bạch Tụng cậu có cái vốn ấy thì tớ cũng miễn cưỡng có thể ngắm cậu...”

Tôi còn làm bộ liếc nhìn từ trên xuống dưới, sau đó thở dài một hơi, thành công chọc Tạ Bạch Tụng xù lông.

Nhìn đi, còn non lắm!

Trần Nguyện đứng đằng sau cậu ta chỉ lẳng lặng nhìn bọn tôi đùa giỡn chứ không nói gì.

Tạ Bạch Tụng uống một ngụm nước, lúc há mồm còn lầu bầu không phục: “Tôi và Trần Nguyện đều rất điển trai đó, hiểu chưa! Không có mắt nhìn gì cả.”

Tôi vô thức nhìn thoáng qua Trần Nguyện, nam chính quả thật rất đẹp, không khuyết điểm luôn!

“Xin đấy, đó là Trần Nguyện, đừng gộp cậu và người ta với nhau.”

“Cậu nói nhiều thế chi bằng nửa trận sau úp rổ đi.”

Ui chời, tôi chọc Tạ Bạch Tụng tức đến mức mũi xì khói, sau đó cậu ấy vào sân.

Ngay từ nửa trận sau, hai bên đều đang kiềm chế lẫn nhau.

Lớp A1 và lớp A2, điểm số 43:45

Tỉ số vẫn đang rất sát sao.

Các trận đấu giao hữu đều có một số mức độ.

Sau đó có lẽ Tạ Bạch Tụng bị lời của tôi kí©h thí©ɧ nên liên tục vào hai quả, còn nhướn mày hướng về chỗ nghỉ ngơi để khoe khoang nữa.

Nói thật là có hơi làm màu.

Tôi nghe theo con tim, giơ ngón giữa với cậu ta.

Cuối cùng trận đấu này kết thúc với cú úp rổ của Trần Nguyện.

Ai có thể ngờ rằng chỉ còn mười giây cuối, những người khác ở lớp A1 lại khiến đối thủ trở tay không kịp bằng một pha phối hợp lão luyện, yểm trợ cho Trần Nguyện di chuyển tới rổ rồi tạo một cú dunk hoàn hảo.

Quao.

Mấy nữ sinh quanh tôi phát ra mấy tiếng kinh hô nho nhỏ.

Tôi lặng lẽ lia mắt ngắm mấy nàng, mấy bé gái đáng yêu.

Nhưng hot boy là cỏ đã có hoa rồi! Nữ chính đấy!

CP của tôi, tôi bảo vệ.

Có đôi khi tình hữu nghị lại kỳ diệu vậy đấy.

Một trận bóng rổ đã kết nối đám nam sinh lớp A1 lại với nhau.