Chương 20

Xoáy nước liên tục mở rộng, hút thực vật thủy sinh và đáxung quanh vào trong.

Nhìn xoáy nước trước mặt, Li Vẫn không hề sợ hãi, thậm chí cậu còn có chút tò mò.

Xoáy nước này rất giống xoáy nước mang cậu đến đây.

Nghĩ đến đây, Li Vẫn có chút do dự. Cậu thử giơ ngón tay lại gần xoáy nước một chút.

Ngay giây phút đó, phạm vi của xoáy nước nhanh chóng mở rộng, chỉ trong chớp mắt, Li Vẫn bị hút vào trong.

Ngay khi chóp đuôi nhòn nhọn của cậu biến mất ở trung tâm xoáy nước, xoáy nước cũng biến mất.

Sau khi bị kéo vào trong xoáy nước, Li Vẫn mở mắt, phát hiện mình không quay lại Long cung như mong đợi mà là đến một vùng biển lạ lẫm.

Nước biển nơi đây một màu đen nhánh, xung quanh tối đen đến mức không thể thấy rõ bàn tay, chỉ có đuôi cá của cậu tỏa sáng nhè nhẹ.

Rồng ngớ người.

Nơi nào đây?!

Đuôi cá của Li Vẫn đong đưa, cậu bơi về phía xa hòng tìm một nơi có chút ánh sáng.

Vừa bơi chưa được nửa mét, cậu cảm thấy dòng chảy sau lưng nhào đến mình.

Li Vẫn vội vàng né sang một bên, quay đầu lại chỉ nhìn thấy một vật thể đen thui đang lao về phía mình.

Cậu muốn biến về nguyên hình theo bản năng, nhưng nhắm hai mắt lại rồi mà vẫn không có phản ứng gì.

Mở mắt lần nữa, bóng dáng đen thui kia đã đến gần.

Chết chắc!

Đuôi cá của Li Vẫn vẫy lên, rẽ sang một hướng khác, vội vàng bỏ chạy. Nhưng bóng dáng đen thui sau lưng cậu cho dù sở hữu thân hình to lớn thì tốc độ không hề chậm, chỉ vài nhịp thở đã đuổi kịp cậu.

Sau khi đến gần, bóng đen há miệng, dòng nước xung quanh kéo Li Vẫn về phía đối phương.

Mắt thấy cơ thể sắp mất kiểm soát, một bàn tay bỗng nhiên vọt ra từ trong bóng tối. Bàn tay kia kéo cậu, bịt miệng cậu lại trước khi cậu kịp lên tiếng.

Ngay lúc đó, bóng đen đuổi theo cậu như mất đi mục tiêu, sau một hồi đυ.ng loạn khắp nơi, nó rời khỏi nơi đây.

Chờ đến khi bóng dáng kia biến mất, bàn tay che miệng cậu bỏ xuống.

Li Vẫn quay đầu theo bản năng, nhưng cậu không thể thấy gì ngoại trừ một mảng tối đen, chỉ nghe một giọng nói vang lên: "Theo tôi."

____

Trong màn đêm tối đen, Li Vẫn vẫn "nhìn thấy" có bàn tay đang duỗi về phía mình.

Mặc dù cậu không thấy rõ đối phương nhưng cậu có thể cảm nhận được, người kia không có ác ý với mình.

Cậu mở to mắt ra nhìn, dứt khoát đặt tay mình lên bàn tay chủ động đưa đến kia.

Nhưng ngay khi cậu chạm vào bàn tay đó, đầu ngón tay của đối phương như cứng lại một chút.

"Có chuyện gì ư?"

Li Vẫn nghiêng đầu không hiểu, chẳng lẽ ý của hắn không phải muốn nắm tay cậu à?

Người trong bóng tối im lặng, sau đó mới nói: "Không có gì."

Bàn tay kia nắm cổ tay cậu, dắt cậu bơi về một hướng khác.

Không biết bơi được bao lâu, hắn dừng lại, bàn tay nắm cổ tay Li Vẫn cũng buông ra. "Được rồi, cậu nhanh đi đi."

Lúc này, Li Vẫn mới phát hiện sau lưng đối phương xuất hiện một cánh cửa, có chút ánh sáng đang tràn qua khe cửa nhỏ bé.

Cậu nhìn cửa rồi nhìn con người không rõ diện mạo đang canh bên cạnh, hỏi: "Thế còn ngươi thì sao?"

Lần này đối phương không trả lời.

Li Vẫn còn định hỏi gì đó, chưa để cậu mở miệng, sau lưng đã có tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc.

Li Vẫn quay đầu ra sau nhìn, thấy cái bóng đen khổng lồ kia bơi về phía bọn họ.

Li Vẫn trợn tròn mắt: "Nó đuổi tới!"

Tốc độ của bóng đen rất nhanh, chỉ mới chớp mắt đã vọt đến trước mặt cả hai.

Ngay lúc nó xông lại đây, người bên cạnh lập tức giơ tay trái kéo Li Vẫn ra sau lưng mình. Một con dao găm xuất hiện trên tay phải hắn ta từ khi nào, lúc di chuyển lưỡi dao còn lóe ánh bạc.

Li Vẫn chưa kịp phản ứng đã thấy hắn lao về phía trước như một tia chớp.

Giây tiếp theo, bóng đen hét lên một tiếng, còn có chất lỏng lạnh lẽo nào đó bắn ra.

Mặc dù nó tạm thời bị đẩy lùi, nhưng sau đó, nó nhào thẳng về phía hai người đứng bên cạnh cửa như bị nhát dao của hắn ta chọc giận.

Li Vẫn bắt lấy cánh tay người bên cạnh để kéo hắn ta bỏ chạy chung với mình theo bản năng, trong khi đối phương lại kéo cánh cửa ra.

Tia sáng chói mắt trút vào vùng biển tối đen, làm Li Vẫn buộc phải giơ tay lên che mắt. Chưa để cậu làm quen với ánh sáng này, cậu đã bị người kia đẩy vào trong.

"Đi nhanh!"