Chương 18

Editor: TulaBachu1316

Tạ Bạch Lộ cũng không dám ra khỏi cửa, liền ngồi ở đó giả bộ ngủ gậy, bay vào hệ thống để học công thức nấu ăn.

“Mời kí chủ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.” hệ thống lại không chút tình cảm nhắc nhở cô.

“Biết rồi, ngươi không thấy trong nhà có cá rồi sao? Ta sẽ nướng một bát cá nhỏ thử thân thủ của mình xem sao.”

Tạ Bạch Lộ học thuộc công thức món cá kho, lúc này mới mở mắt ra.

Tạ Tiểu Quân chạy ra ngoài tìm Lý Nhị Hổ chơi rồi, trẻ con nhớ ăn không nhớ đánh, ăn xong bữa cơm trưa, liền quên mất chuyện bị đánh lúc nãy, đi chơi rất vui vẻ.

Tạ Bạch Lộ vô cùng hài lòng, nhìn sắc trời cũng tương đối rồi, cô duỗi tay lấy cá trong giỏ trúc, sau đó đi vào bếp chuẩn bị.

Trong nhà chỉ có mình cô, cũng không ai ngăn cản cô vào bếp, đợi mọi người quay về, cá đều nướng xong, Phạm Vân Hà nhiều nhất của chỉ tức giận, dỗ dành chút là được rồi.

Mấy ngày nay, Tạ Bạch Lộ mặc dù không có cơ hội đích thân ra tay, nhưng cô mỗi ngày đều ngồi ở cửa bếp nhìn Phạm Vân Hà bọn họ nấu cơm, cho nên về cơ bản vẫn nhớ rõ quy trình sử dụng bếp nấu cơm.

Cô học theo bộ dáng của PhạmVân Hà, quẹt diêm, đốt cành thông để nhóm lửa, rồi đút vào trong bếp.



Lục tìm tủ bát, Tạ Bạch Lộ tìm thấy một cái nồi đất nhỏ, bên trong chỉ còn lại chút dầu thực vật, cho nên PhạmVân Hà mới không bỏ vào trong phòng mình mà khóa lại.

Đợi nồi sắt nóng lên, đổ chút dầu thực vật đó vào, liền ngửi thấy mùi thơm rồi.

Tạ Bạch Lộ hít hít mũi, đổ một bát to cá nhỏ vào trong nồi, đợi cá nhỏ chiên vàng, lại cho thêm hành tỏi.

Cái này cũng do nhà trồng, Phạm Vân Hà cũng ngâm cả một bàn tỏi, nhưng vẫn chưa đến lúc ăn được.

Gia vị chỉ có muối, nước tương cùng chút đường đỏ, Tạ Bạch Lộ sợ hương vị không đủ, còn cho thêm chút tương mà PhạmVân Hà tự mình làm, lúc này mới bắt đầu hầm cá.

Cá hầm, mùi thơm nồng đậm bay ra, Tạ Bạch Lộ nuốt nước miếng, lấy cái muỗng múc chút nước canh nếm thử, đôi mắt liền lập tức sáng lên---thực sự ngon quá! Cô vẫn khá có thiên phú nấu ăn mà!

Trong đầu vang lên âm thanh điện tử: “Đề nghị kí chủ không tùy tiện kiêu ngạo, hi vọng cô không ngưng cố gắng, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.”

Tạ Bạch Lộ trợn mắt, đang định phản bác mấy câu, phía ngoài sân truyền đến tiếng gọi quen thuộc: “Bạch Lộ à? Con có trong nhà không?”

“Í? Cậu ba?” Tạ Bạch Lộ nhanh chóng bỏ muỗng xuống rồi chạy ra ngoài, cô mở cổng ra, không ngờ cả 3 cậu đều đang ở ngoài cổng, trong tay mỗi người đều đang xách túi đồ.