Chương 22

Editor: TulaBachu1316

PhạmVân Hà híp mắt, vô cùng không vui nói: “Một đứa con gái nuôi lớn đến từng này, bản thân tôi còn chưa nỡ kêu nó làm việc, sau khi gả đi, chẳng lẽ phải hầu hạ người ta như vậy sao?”

“Vậy không thì phải thế nào? Nếu không thì chị kêu họ ở rể đi, như vậy cũng được.” Phạm Bảo Mộc nói.

“Không được, Bạch Lộ nhà chúng ta chắc chắn phải gả lên thành phố!”

“Đây không phải là kết rồi sao?” Phạm Bảo Mộc nói: “Chị, chị thương Bạch Lộ, em không thương nó sao? Nhưng con trẻ lớn rồi, cuối cùng vẫn phải gả đi. Hiện tại chị chiều chuộng nó, sau này về nhà chồng cũng phải chịu cực. Em nói chị, Bạch Lộ nhà chúng ta tự mình có cách, tay nghề cũng tốt, đến lúc đó em cũng có thể giúp nó chọn một người tử tế trên thành phố, đừng nói là công nhân, ngay cả nhà cán bộ cũng có thể nói chuyện được! Em trai chị hiện tại ấy à, vẫn là có chút uy tín.”

Phạm Vân Hà mặt đen suy nghĩ cả nửa ngày, mới không vui lắm nói: “Tạm thời nghe theo cậu nói.”

Tạ Bạch Lộ thừa thắng xông lên, ngâm một bát nấm hương mà lúc trước nhà họ phơi, đem rau xanh Phạm Vân Hà hái ngoài ruộng về, đem vào bếp xào với nhau.

Cô tự nếm thử mùi vị, không ngon bằng cá kho, nhưng cũng ăn được.

Chờ người nhà lục đυ.c quay về, thấy cậu 3, ai cũng đều vui vẻ.



Phạm Bảo Mộc cũng biết ý, còn đem riêng một gói kẹo trên thành phố về cho tiểu Quân, còn đưa trước mặt Ngô Xuân Hoa.

Ngô Xuân Hoa rất vui, vội vàng đem kẹo mang về phòng mình.

Vương Hồng Xảo chạm lên bụng của mình, sắc mặt không vui, cô ấy và Tạ Lập Hạ kết hôn đã 1 năm rồi, bụng vẫn chưa có động tĩnh gì, nếu chị dâu cả lại mang thai trước cô ấy một lần nữa, vậy cô ấy chính là không có chút ưu thế nào cả.

Bữa cơm tối đã rất lâu mới phong phú như vậy, con cá đó rất lớn, Phạm Vân Hà cho thêm củ cải, giá đậu tương, hành tây, đem hầm lên hương thơm nức mũi, bát đựng không hết, Tạ Tiểu Quân cắn ngón tay, nhìn chằm chằm vào đĩa đựng cá.

“Được rồi, ăn cơm đi.” PhạmVân Hà nói xong, liền gắp cho Tạ Bạch Lộ một miếng bụng cá lớn ngon nhất.

Những người khác chờ Phạm Vân Hà và Phạm Bảo Mộc đều động đũa rồi, lúc này mới bắt đầu gắp trong đĩa lớn.

Một bữa cơm mọi người ăn đều hồng hào khuôn mặt, Tạ Tiểu Quân vuốt bụng nhỏ, thỏa mãn nói: “Nếu ngày nào cũng được ăn cá thì tốt quá.”

Tạ Lập Đông xoa xoa đầu nó: “Con đang nằm mơ sao, trời vừa mới tối đã muốn nằm mơ rồi.”

Tạ Bạch Lộ lại nói: “Tương lai, tương lai có thể ngày nào cũng ăn cá ăn thịt.”