Chương 5

Editor: Tulabachu1316

Nhưng, Phạm Vân Hà mở lời đòi La Vĩnh Thanh bồi thường 10 kg lương thực, bà lại là người không chịu thiệt chút nào.

Đừng nhìn mặt La Vĩnh Thanh trên mặt tỏ vẻ không kiên nhẫn, thực ra trong lòng anh ta hoảng loạn, bởi vì thành phần nhà anh ta không tốt lắm, chuyện này thực sự làm lớn lên, công xã chắc chắn sẽ đứng về phía Tạ Bạch Lộ bọn họ.

“Được, vậy thì 10kg lương thực.” La Vĩnh Thanh khẽ nghiến răng: “Ngày mai tôi sẽ đem phiếu lương thực giao cho thư ký Thôi.”

Sự việc giải quyết xong, Thôi Đại Hoa lại dặn dò vài câu, liền đưa La Vĩnh Thanh rời đi.

Tạ Bạch Lộ cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần lần này không kết thù là được, sau này, cô sẽ tránh nam chính và nữ chính, để sống cuộc sống yên bình.

Tinh thần thoải mái, bụng cô bắt đầu kêu réo, PhạmVân Hà lập tức nhảy dựng lên: “Con gái ngoan, đói bụng sao? Buổi sáng chị dâu con có đưa cháo đến, mau, để mẹ đút cho con!”

Nghe thấy có đồ ăn, Tạ Bạch Lộ cũng rất vui vẻ, cơ thể cô từ hôm qua đã bắt đầu hôn mê, không ăn uống gì, hơn nữa mất máu quá nhiều, đã sớm đói đến hoa mắt chóng mặt.

PhạmVân Hà thật cẩn thận đỡ Tạ Bạch Lộ ngồi dậy, trước tiên đút cho cô chút nước ấm, sau đó kêu Tạ Lập Hạ cầm hộp nhôm đựng cơm dùng áo bông bọc kín mít lại, bởi vì được bọc kín nên khi mở ra còn bốc khói.



Bên trong đựng đầy một hộp cháo nấu đường đỏ, còn có đậu phộng và táo đỏ cắt lát, bên trong còn có một quả trứng ốp, Tạ Bạch Lộ vừa ngửi thấy mùi thơm liền cảm thấy càng đói bụng hơn.

“Để con tự ăn.” Tạ Bạch Lộ lại không phải chân tay không cử động được, cô sao có thể không biết xấu hổ để người khác đút cho mình?

Phạm Vân Hà xem ra khá nghiêm túc: “Không được, bác sĩ nói con phải tĩnh dưỡng cho tốt, mẹ đút cho con, nào, há miệng ra!”

Trước tình thương cố chấp của người mẹ của PhạmVân Hà, Tạ Bạch Lộ chỉ có thể nhận thua, để PhạmVân Hà đút cho cô.

“Đúng rồi, mẹ, mọi người đã ăn chưa?” Tạ Bạch Lộ vừa ăn vừa hỏi.

Phạm Vân Hà lập tức mắt rơm rớm: “Bạch Lộ của nhà chúng ta thật tốt! Bản thân bị thương đến mức như vậy, vẫn nhớ đến chúng ta đã ăn hay chưa! Lập Đông, Lập Hạ, các con xem, em gái tốt như vậy đi đâu tìm được? Mẹ nói với các con, mấy đứa các con nếu đối xử không tốt với Bạch Lộ, mẹ sẽ không tha cho các con đâu!”

Tạ Lập Đông và Tạ Lập Hạ xem ra cũng là bộ dáng cả mặt cảm động, hai người bọn họ sôi nổi tỏ vẻ chính mình nhất định sẽ chăm sóc em gái gấp đôi.

Giường bệnh đối diện là một phụ nữ trung niên: “Ai yo, chị Phạm, ngươi thật đúng là có phúc khí, mấy đứa con của chị thật sự không tệ nhỉ!”

PhạmVân Hà càng thẳng lưng, bà vô cùng tự hào nói: “Đúng vậy, lão Tạ nhà chúng ta tuy rằng mất sớm, nhưng để lại cho ta đứa con gái tốt như vậy, cũng coi như đáng giá, Bạch Lộ nhà chúng ta là hiếu thảo với ta nhất, người khác không sánh bằng!”