Chương 9

Editor: Tulabachu1316

Tạ Bạch Lộ nhìn nhìn hai chiếc bát viền xanh có sự khác biệt rất lớn, hơi có chút xấu hổ.

Tạ Lập Đông không muốn để đồ ăn bị nguội mất, chạy một mạch từ thôn đến đây, chạy mà trán đầy mồ hôi, lại không được ăn một miếng xương nào.

Tranh thủ PhạmVân Hà không chú ý, Tạ Bạch Lộ múc một miếng xương trong bát mình muốn cho Tạ Lập Đông.

Tạ Lập Đông cười né tránh, anh còn nói nhỏ: “Em gái, em ăn nhiều một chút, anh không thích ăn thịt, em ăn đi, em ăn thì anh mới vui!”

Tạ Bạch Lộ chỉ có thể bỏ cục xương lại vào bát mình, xem ra, cô phải đối đã cẩn thận với nhiệm vụ của hệ thống rồi, chỉ có cô được thăng cấp, lấy được phần thưởng lớn, mới có thể dẫn dắt cả nhà cùng nhau ăn thịt.

Phạm Vân Hà cuối cùng mới múc canh cho mình, trong bát cũng chỉ có củ cải, lần này, Tạ Bạch Lộ cố chấp bỏ cục xương lớn nhất vào bát của bà.

“Mẹ, nếu mẹ không ăn, con sẽ không quan tâm mẹ nữa!” Tạ Bạch Lộ cố ý hừ một tiếng, quay mặt đi.

Phạm Vân Hà cười mà mặt mày nhăn nheo, sau đó, bà liền mặt mũi rạng rỡ bưng bát lên, nói to: “Bạch Lộ nhà chúng ta đúng là hiếu thuận! Nhiều năm như vậy, mẹ không uổng công thương yêu con!”

Bác gái cùng phòng bệnh lập tức tiếp lời: “Đúng vậy, đúng vậy, chị xem mấy đứa con của chị, lớn lên cũng vô cùng xinh đẹp. Ai yo, chị xem canh xương nhà chị cũng hầm lâu như vậy, thơm thật đó! Nhà chúng tôi hầm cũng không ra được hương vị này.”



Bác gái đó còn nuốt nước miếng, rõ ràng là hi vọng PhạmVân Hà có thể chia cho bà ấy một hai miếng.

Phạm Vân Hà lập tức bưng bát xoay người đi chỗ khác, cũng không tiếp lời, tiếp tục chia cơm cho người nhà của mình.

Công xã Hồng Tinh vị trí địa lý tốt, mỗi năm thu hoạch đều không tệ, như nhà họ Tạ cơ hồ mỗi người đều giành được công điểm, mỗi năm số thóc được chia đến tay đều là đủ ăn, cho nên nhà bọn họ không ăn lương thực thô, đều ăn cơm trắng.

Loại gạo trắng này chất lượng không tốt bằng loại gạo mà Tạ Bạch Lộ ăn ở thời hiện đại, nhưng ở quê đều là nấu cơm bằng củi, cho nên cũng khá thơm ngon.

Tay nghề nấu ăn của chị dâu cả cũng không tệ, chính là không nỡ bỏ dầu mỡ, một bát rau xanh là dùng nước để nấu, cũng chính là ăn vị ngọt vốn có của rau xanh.

Tạ Lập Đông bỏ cơm trắng vào bát canh, ăn từng miếng lớn rất ngon miệng, vừa ăn vừa nói: “ Mẹ, nhà chúng ta vẫn còn bao nhiêu phiếu thịt? Dù sao cũng nghĩ cách cho em gái ăn thêm ít canh xương, cái này tốt cho sức khỏe.”

PhạmVân Hà nói: “Đợi Bạch Lộ ra viện, mẹ đi tìm mấy cậu của con hỏi.”

Thương tích của Tạ Bạch Lộ không nghiêm trọng, đã nằm viện 2 ngày rồi, bác sĩ cũng kê cho ít thuốc, để bọn họ xuất viện về nhà.

Phạm Vân Hà không nỡ để Tạ Bạch Lộ đi đoạn đường xa như vậy, liền kêu Tạ Lập Đông mượn một cái xe đẩy, kéo Tạ Bạch Lộ về nhà.