Chương 7

Kết giới bị phá rồi!!

Đang ở cổng, Kim Tiện Ngư dường như cảm nhận được điều gì đó, lòng thắt lại, nàng không nghĩ ngợi gì nữa, vội vàng điên cuồng bỏ chạy.

"Này! Ngươi..." Vệ Hàn Tiêu sững sờ, giơ đao lên định đuổi theo——

Đột nhiên, một âm thanh kiếm vang lên như rồng gầm, ánh kiếm sáng chói, khí thế như gió tuyết ập đến, nơi nào kiếm đi qua, sương giá bao trùm, hoa sen, hành lang, mặt hồ, tất cả đều đóng băng.

Ngay cả ánh hoàng hôn cũng như một con rồng băng tuyết cuồn cuộn đóng băng trên bầu trời. Trong vòng mười dặm đều là kiếm khí lạnh lẽo, vạn vật đều im lặng.

Trong lòng Phượng Thành Hàn khẽ run lên, hắn chớp mắt một cái, hai chữ "sư tôn" đã dừng lại trên đầu môi.

Kim Tiện Ngư cũng bị cảnh tượng hoành tráng này làm cho hoảng sợ.

Dưới chân chỉ dừng lại một chút, trong nháy mắt, một luồng ánh sáng trắng như lụa xẹt qua bầu trời, một đường kiếm quang xuyên qua đám sen bay tới, nhắm thẳng vào nàng!

Trong toàn bộ giới tu chân, chỉ duy nhất Tạ Phù Nguy mới có thể đạt được trình độ kiếm pháp như vậy.

Trong nháy mắt, da đầu Kim Tiện Ngư như muốn nổ tung.

... Đuổi kịp rồi!

Toàn thân Kim Tiện Ngư run rẩy, điên cuồng oán trách.

Ngọc Long Dao, ngươi nhanh như vậy thì còn ra thể thống gì nữa!! Theo lẽ thường, ngươi phải làm Tạ Phù Nguy không xuống giường nổi chứ?!

Nàng bình tĩnh lại, nhón chân bay lên, lùi về phía sau mấy trượng, nhưng chưa kịp đi xa, bỗng nhiên nàng cảm thấy eo bị siết chặt, sau đó rơi vào một vòng tay lạnh lẽo.

Cái ôm này khiến Kim Tiện Ngư sững sờ, lưng nàng lạnh toát, nàng vô thức giơ tay lên định đẩy ra, kết quả lại bị ôm chặt hơn.

Nàng ngẩng đầu lên, đập vào mắt là đôi mắt đen tĩnh lặng của Tạ Phù Nguy.

Người đang ôm nàng lại là Tạ Phù Nguy!

Đối phương có đôi lông mày thanh tú, mặc một bộ trường bào trắng, khuôn mặt đỏ bừng bất thường, hơi thở hơi dồn dập. Đôi mắt đen lặng lẽ nhìn nàng khiến Kim Tiện Ngư nổi da gà.

Đây không phải do nàng vẫn còn bực bội với nam tiểu tam này. Mà là bởi vì ân oán giữa nàng và đại sát khí nhân gian Tạ Phù Nguy này trong tương lai, thực sự là rất khó nói hết.

Nói một cách đơn giản đó là, trong tương lai, nàng đã "hành hạ" (tiếng bíp) vị kiếm tiên tuyệt thế này.

"..."

Là loại hành hạ R18 trong truyện người lớn, ngoài ra, thậm chí còn bao gồm cả giam cầm, thôi miên, bỏ rơi... và nhiều loại kỳ lạ khác.

Lông mi Tạ Phù Nguy khẽ run lên, du͙© vọиɠ vừa mới bị kìm nén lại bùng cháy lên như lửa, hắn gần như không thể kiềm chế được hơi thở của mình.

Hắn không thể diễn tả cảm giác được sống lại một đời, rõ ràng trước đây rất ghét nàng, nhưng rời xa Kim Tiện Ngư, hắn lại trống rỗng như xác chết, dường như hắn đã mất đi hứng thú với mọi thứ trên đời.

Dường như chỉ có ở bên Kim Tiện Ngư, ở trong ngục tối tăm, dưới những lời mắng chửi và đòn roi vô tận kia, hắn mới cảm thấy thoải mái như đứa trẻ nằm trong bụng mẹ, hắn không nhịn được thở hắt ra một hơi, cảm thấy vô cùng thoải mái, yên bình.

Vừa nhìn thấy Tạ Phù Nguy, trong đầu Kim Tiện Ngư liền hiện lên những hình ảnh không lành mạnh.

Cứu mạng!!

Kim Tiện Ngư sững sờ, mặt đỏ bừng lên, toàn thân xấu hổ cứng đờ.

Đúng lúc này, Tạ Phù Nguy đột nhiên cởi trường bào màu trắng ra.

Hành động cởi đồ này càng khiến Kim Tiện Ngư không thể phản ứng kịp, do trong đầu nàng lúc này vẫn đang toàn hình ảnh người lớn, nên trong khoảnh khắc đó, nàng chỉ nghĩ đến "không mặc gì sao?"

Mệnh, mệnh lệnh của chủ nhân?

Ngay lúc nàng lảng tránh ánh mắt đi thì chiếc áo choàng màu trắng có mũ kia từ trên trời rơi xuống bao trùm lấy nàng, đồng thời cũng dập tắt những ý nghĩ đen tối trong đầu nàng.

... Che kín mít, từ đầu đến chân, không khác gì người Trung Đông.

Thật sự không thể trách nàng được, chủ yếu là vì chi tiết giữa nàng và Tạ Phù Nguy trong tương lai thật sự quá nóng bỏng...

Nàng có lý do để nghi ngờ rằng đây là cảnh không thể miêu tả trong truyện. Nếu không thì mấy chị em trong phần bình luận nhất định sẽ gϊếŧ nàng mất.

Nhìn hành động của Tạ Phù Nguy, Phượng Thành Hàn sứng sỡ đứng ngây người ở đó, hai chữ "sư tôn" chưa kịp nói ra, khi nhìn thấy Tạ Phù Nguy ôm thiếu nữ trong lòng, hắn liền nghẹn lại trong cổ họng, nhịp tim đập nhanh hơn một cách kỳ lạ.

... Nàng và sư tôn là người quen sao?

Bên này, Tạ Phù Nguy cúi đầu xuống, đỡ lấy vai Kim Tiện Ngư định dịch chuyển đi.

Một giọng nói tươi cười bỗng nhiên vang lên.

"Động Chân tiên quân muốn đưa phu nhân của ta đi đâu vậy?"

Mỗi một chữ đều rõ ràng, âm cuối kéo dài như vừa lăn trên đầu lưỡi rồi mới miễn cưỡng thốt ra.

Thật sự là giọng nói hay như ngọc trai rơi xuống đĩa.

... Mẹ kiếp.

Kim Tiện Ngư đang ở trong vòng tay của Tạ Phù Nguy cũng cứng đờ người.

Đây là tình huống gì thế này!!

Ngay lúc này, hệ thống lại còn thêm dầu vào lửa, đọc diễn cảm thuyết minh.

[Tình yêu của mọi người sẽ trở thành nguồn sức mạnh cho ngài.

Tình yêu của mọi người càng sâu đậm, sức mạnh của ngài sẽ càng mạnh mẽ.

[Lòng tham ái ghen tuông sinh ra từ tình yêu không được đáp lại, sẽ trở thành con dao gϊếŧ người của ngài.]

... Xin đừng đọc những thứ xấu hổ như vậy!!

Kim Tiện Ngư xấu hổ đến nỗi da đầu tê dại, ngón chân co quắp hết lại.

Ngọc Long Dao dường như cảm nhận được tâm trạng của nàng, hắn cười nhạt một tiếng, giơ tay lấy chiếc mũ có màn che trên đầu nàng xuống.

Vì thế, chiếc mũ có màn che cứ như vậy rơi xuống...

Đúng lúc này, hoa sen nở rộ, nước dâng lên, ánh chiều tà chiếu xuống mặt nước, hương thơm nồng nàn.

Gương mặt hồng hào xinh đẹp, đôi mắt long lanh của thiếu nữ lập tức lộ ra trước mặt mọi người.

Làn da của nàng trắng như tuyết, trong mắt hiện lên vẻ hoảng hốt.

Đây là vẻ đẹp mà không ngòi bút nào tả xiết.

Trâm cài tóc bằng vàng của thiếu nữ lệch sang một bên, tóc hơi rối, mái tóc mềm mại đen nhánh như thác nước rơi xuống eo, thật sự là đen nhánh, như dòng sông mùa xuân, óng ánh mềm mại.

Lúc này, cái nóng cuối hè đã dần tan, khói sương bốc lên.

Xa xa, những ngọn đèn lấp lóe phản chiếu trong đôi mắt xinh đẹp của thiếu nữ, con ngươi đen láy thật sự như một giấc mộng khiến cho người ta khi nhìn vào liền chìm vào một giấc mộng đen tối, ngọt ngào, mềm mại.

Con ngươi Vệ Hàn Tiêu co lại, hắn ta đứng ngây người tại chỗ.

Bàn tay đang cầm đao của hắn ta cũng không khỏi buông lỏng ra một chút.

Lúc này hắn ta mới biết câu nói "Ta là tuyệt thế mỹ nhân" của nàng không phải là nói dối.