chương 30

Nàng dừng động tác ăn lại, ánh mắt rơi xuống người Ôn Hoài An, quét Ôn Hoài An từ trên xuống dưới nhiều lần.

Vị hôn phu xác thực có tướng mạo tuấn mỹ, vô cùng đẹp mắt, dáng người cũng không tệ, dong dỏng cao, chỉ là nhìn có chút đơn bạc, chắc là do thể chất yếu ớt.

Đường Hâm nhìn thấy Đường Trừng trắng trợn dò xét Ôn thế tử, trong lòng có chút không thoải mái.

Trương thị thì đã sớm quen với mấy hành động vô lễ của Đường Trừng, cũng không trông cậy việc Đường Trừng được Hầu gia nuông chiều mà lớn sẽ thỉnh an bà nên cũng chẳng buồn quản giáo nha đầu đó trước mặt Hầu gia.

Đừng nhìn bà hay "tố khổ" trong mấy dịp tụ hội của các quý phu nhân chứ kì thật bà rất hài lòng với tình trạng hiện giờ, cũng chỉ là một tiểu nha đầu, bị sủng nữa thì cũng không thừa kế Hầu phủ được, nếu không có gì ngoài ý muốn thì Hầu phủ sau này sẽ thuộc về con trai của bà ta, so với nhiều người khác thì bã đã thoải mái hơn rất nhiều rồi

Đường Trừng tuy có ký ức của nguyên chủ nhưng nguyên chủ cùng mẹ cả từ trước đến nay đều nước sông không phạm nước giếng, không liên quan gì tới nhau, là một đại tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ, nàng cũng không nghĩ đến chuyện thỉnh an người khác.

"Nhìn đủ chưa?" Ôn Hoài An nhíu mày hỏi.

Đường Trừng trợn to đôi mắt, đầu nghiêng nghiêng hỏi: "Không nhìn đủ thì có thể tiếp tục nhìn sao?"

Trân Châu ngơ ngác, tiểu thư đây là đang đùa giỡn Ôn thế tử sao?

Tào ma ma và Cao ma ma: "..."

Đường Hâm hít một hơi thật sâu, nhịn không được mở miệng trách cứ: "Tứ muội, một nữ tử như muội sao lại lỗ mãng như vậy chứ, quá không ra gì rồi!"

Trương thị nhíu mày, Hâm nhi đây là làm sao vậy, tự nhiên khiển trách Tứ nha đầu trước mặt Hầu gia, lưu lại ấn tượng xấu trước mặt Hầu gia sẽ không tốt cho nàng.

Nam Dương hầu cách đó không xa giận tái mặt.

Đường Trừng nghiêng đầu nhìn Đường Hâm đang hiên ngang lẫm liệt thuyết giáo nàng, đối với Tam tỷ này của nguyên chủ hừ một tiếng.

"Ôn thế tử là vị hôn phu của ta, là cha của đứa nhỏ trong bụng ta, ta lỗ mãng đối với hắn thì sao vậy, không lỗ mãng thì đứa nhỏ trong bụng ta từ đâu ra chứ?"

Lý lẽ khảng khái dỗi ngược lại.

Trừ Đường Trừng thì không có người nào dám nói vậy!

Đường Trừng dỗi người xong lại trừng Đường Hâm một cái, rồi bỗng nhiên đứng dậy, cầm váy đi đến chỗ Hầu gia cha.

Gương mặt kia tràn đầy ngạo nghễ và tự tin.

Đám hạ nhân: "..."

Trương thị: "..."

Khóe miệng Ôn Hoài An giật nhẹ một cái.

Đã sớm biết Đường Tứ tiểu thư không giống người thường nhưng hắn cũng không nghĩ tới là không giống đến nhường này.

Như vậy cũng tốt, gả vào Trấn Quốc Công phủ cũng không ai khi dễ nàng được, nói không chừng mấy đường huynh đệ và thúc bá kia của hắn sẽ bị Đường Trừng làm cho tức hộc máu.

Ôn Hoài An đột nhiên cảm thấy lấy Đường Tứ tiểu thư cũng không tệ lắm.

Đường Hâm bị Đường Trừng da mặt dày làm tức chết, nàng ta nhìn bóng lưng thẳng tắp của Tứ muội rồi cười áy náy với Ôn Hoài An.

"Để Ôn thế tử chê cười rồi, Tứ muội của ta chính là cái tính tình này, chỉ mong ngài thông cảm nhiều hơn."