Chương 20: Sư tôn biết làm phép.

Sở Thính Vũ đặt chén sứ xuống, dịu dàng nói: "Đã lớn thế này rồi, còn ngủ với sư tôn thì ra thể thống gì?"

"Nhưng mỗi lần ta ở đây ngủ, sư tôn lại ôm ta về phòng, cũng thật phiền quá." Đường Mộ Tri kéo tay nàng.

"Nếu tối ngủ con sợ có thể đi tìm Linh nhi ngủ cùng, hoặc đến chỗ Minh Nguyệt cũng được." Sở Thính Vũ vỗ vỗ tay nàng, "Sư tôn còn phải đọc sách, không tiện."

Đường Mộ Tri chỉ có thể miễn cưỡng ừm một tiếng, chuông bạc trên tay cũng lắc lắc theo.

"Đúng rồi, ta nhớ chiều nay có buổi tập hợp đệ tử thuyết kiếm?" Sở Thính Vũ chuyển chủ đề, "Vừa hay, ta đi cùng con."

Sở dĩ gọi thuyết kiếm, là vì các vị trưởng lão sẽ tổng kết tình hình Kiếm Cốc ngày hôm qua, lấy ra ⟪Quyển Vạn Kiếm Bách Giản⟫ của Bắc Thanh Sơn đối chiếu với vũ khí đệ tử mang về, giải thích chi tiết vũ khí cho từng người một.

"Ừm, sư tôn dắt ta." Đường Mộ Tri đưa tay ra.

Sở Thính Vũ hơi cau mày, nhưng vẫn dắt tay nàng đi, lúc đi trong tay Đường Mộ Tri còn cầm hai miếng phô mai, Sở Thính Vũ vẫn luôn nghĩ mình đưa cho nàng nhiều đồ ngọt như thế, cũng không biết liệu có làm hư răng không.

Chiều nay không thấy Tần Kỳ, có lẽ đã đi nghỉ ngơi rồi, trưởng lão trong điện chỉ có Tạ Đường cùng Thẩm Phi Uyên.

Lúc Sở Thính Vũ cùng Đường Mộ Tri vừa đến, Đoạn Linh cũng đã đưa Lục Minh Nguyệt đến. Sở Thính Vũ buông Đường Mộ Tri ra, trực tiếp đi tìm Tạ Đường.

Tạ Đường đang cầm một quyển sổ sách, bên trên có rất nhiều chữ lí nhí.

Sở Thính Vũ ngồi xuống như thường lệ, nàng cầm lên chén trà vừa uống một ngụm, Thẩm Phi Uyên liền lạch cạch một tiếng mở quạt ra, bắt đầu phe phẩy.

Trời cũng không nóng, ngươi đừng có ra vẻ nữa.....

Sở Thính Vũ đen mặt, nói ra thì trong truyện Thẩm Phi Uyên cũng chỉ là vai bên lề, sao bây giờ suốt ngày cứ đi qua đi lại trước mặt nàng.

"Trong hành trình đến Kiếm Cốc hôm qua, đệ tử các môn đều biểu hiện rất tốt, ưu tú nhất là Đường Mộ Tri của Chu Họa Môn." Tạ Đường cười mỉm, "Phát hiện nhược điểm linh thú trong Thiên Thạch động, nhanh chóng giải quyết, rất có dũng khí."

Đệ tử xung quanh vỗ tay, nói thật, trong đám đệ tử nhân duyên của Đường Mộ Tri không tồi, dù sao nàng tốt tính, cũng rất biết chăm sóc người khác, Sở Thính Vũ tạm gọi là "Hào quang nhân duyên của nữ chính".

"Hôm qua tổng cộng có 16 đệ tử nhận được kiếm, trong đó Thương Linh Môn có 5 vị, Bạch Xuyên Môn 1 vị, Chu Họa Môn 2 vị, Huyền Kính Môn 8 người." Tạ Đường lấy sổ sách ra nghiêm túc đối chiếu.

Môn hạ của Sở Thính Vũ chỉ có 3 vị đệ tử, không bằng được môn hạ nhiều người của 3 vị sư tôn kia, hơn nữa Đoạn Linh đã lấy được kiếm của mình từ sớm.

Nhưng số lượng của Thương Linh Môn khiến Sở Thính Vũ rất buồn bực....nếu không phải lúc ở mắt tuyền thủy có Đường Mộ Tri gọi dậy, các ngươi có thể có năm người tìm được vũ khí sao?

Tên sợi roi dài của Lục Minh Nguyệt là Tinh Hà, Sở Thính Vũ đã nhìn thấy dáng vẻ roi Tinh Hà trong ⟪Quyển Vạn Kiếm Bách Giản⟫, roi có 9 đoạn, kết cấu mềm, trên tay nắm có hoa văn các chòm sao phức tạp, ban đêm xung quanh roi phát ra ánh sáng trắng vô cùng rõ ràng, hơn cả ánh sao, được gọi là roi Tinh Hà.

*roi 9 đoạn*Xuyên Thành Sư Tôn Phản Diện Của Nữ Chính - Chương 20: Sư tôn biết làm phép.Còn về Thanh Mộng kiếm, Sở Thính Vũ âm thầm đỡ trán, thôi vậy, nếu hệ thống đã nói là lực chọn cá nhân của nữ chính, thế thì không cần bận tâm nữa, Ngọc Lộ kiếm thì Ngọc Lộ kiếm, dù sao cũng là vật chuyển thế của Lăng Quang Thần Quân, hiện tại cũng tính là vật hồi nguyên chủ.

Nhưng không ngờ Kim Phong kiếm này của nàng cũng là Thần Vũ của Lăng Quang Thần Quân, Kim Phong Ngọc Lộ là một thể thống nhất, trong truyện còn có cái thiết lập này sao?

Sở Thính Vũ hoài nghi bản thân tác giả có còn nhớ chuyện này hay không, nếu không tại sao trước lúc nhân vật phản diện là Sở Thính Vũ chết, Đường Mộ Tri còn chém gãy thanh Kim Phong kiếm này, để lại một câu "Cũng chỉ có thế."

Không lẽ là vì báo thù Sở Thính Vũ đọ chiêu với nàng năm đó, vẫn luôn mắng nàng là phế vật sao....

Sở Thính Vũ nhớ rõ, trong truyện ngày đầu tiên Đường Mộ Tri lấy được Thanh Mộng kiếm, Sở Thính Vũ đã gọi nàng ra sau núi, kiếm Kim Phong trong tay so chiêu cùng nàng.

Chưa bàn đến chuyện sư tôn so chiêu cùng đệ tự có hợp lí hay không, lúc cùng Đường Mộ Tri đọ chiêu nguyên chủ còn mắng nàng là phế vật.

Tu vi của Đường Mộ Tri chẳng qua chỉ đến Trúc Cơ, nguyên chủ cũng chưa từng dạy dỗ nàng đàng hoàng, cuối cùng Đường Mộ Tri bị đánh đến ngã xuống đất, ngã rất thảm, 'Sở Thính Vũ' cầm kiếm chỉa về nàng, cười lạnh nói nàng lấy được Thanh Mộng kiếm thì sao chứ, chằng qua là một phế vật tu vi chỉ đến Trúc Cơ, kiếp này khó mà thành người tài.

Đường Mộ Tri lúc đó vẫn nhận nàng là sư tôn, không nói lời nào, đợi đến khi Sở Thính Vũ đi mất, nàng mới được Lục Minh Nguyệt đỡ dậy.

Đến khúc này....nói thật, Sở Thính Vũ xem cũng có chút đau lòng cho nữ chính, nàng cũng cảm thấy nguyên chủ không phải người tốt lành gì, một Kim Đan hậu kỳ như ngươi đi ức hϊếp một đồ đệ chỉ mới đến Trúc Cơ, còn có tính người hay không đây.

Nhưng hiện tại nàng là sư tôn của Đường Mộ Tri, đương nhiên sẽ không ngược đãi nàng như thế.

Đường Mộ Tri bộ dáng ngoan ngoãn đang nghiêm túc tìm vũ khí của mình trong ⟪Quyển Vạn Kiếm Bách Giản⟫, Sở Thính Vũ nhìn một lúc, nhìn thấy Đường Mộ Tri hơi cau mày, có chút mơ màng.

"Sư tôn..." Đường Mộ Tri ôm lấy quyển sách chạy đến, như rất uất ức nói: "Trên này không có ghi chép kiếm của ta."

"Thế sao?" Sở Thính Vũ nhận lấy sách, lật lật một lúc, phát hiện bên trên quả thật không có tranh cùng tóm lược về Ngọc Lộ kiếm.

Sở Thính Vũ gọi Tạ Đường đến, "Sư muội, có chút chuyện làm phiền muội."

Tạ Đường vẫn còn đang tỉ mỉ nói cách phân biệt kiếm cùng giản cho đệ tử Huyền Kính Môn, nghe thấy Sở Thính Vũ gọi nàng, liền đến nhẹ nhàng nói: "Sao thế?"

"Trong ⟪Quyển Vạn Kiếm Bách Giản⟫ này không có Ngọc Lộ kiếm."

Tạ Đường cầm lấy quyển sách, lật một lúc, mới nói: "⟪Quyển Vạn Kiếm Bách Giản⟫ này chỉ ghi chép vũ khí ở mắt tuyền thủy cùng Thiên Thạch động, còn ở vùng đất đầm lầy đều chưa từng được ghi chép."

"Đã từng có một trục quyển (cuộn) dành riêng cho vũ khí ở vùng đầm lầy, đáng tiếc vài năm trước đã bị đám người ma giới tiêu hiểu rồi."

"Người ma giới?" Sở Thính Vũ bất giác cau mày.

Tạ Đường gật gật đầu, "Đã là chuyện rất lâu về trước, có lẽ chỉ có chưởng môn sư huynh biết ngọn ngành đầu đuôi."

Sở Thính Vũ trả lại quyển sổ cho Tạ Đường, nói với Đường Mộ Tri: "Thôi vậy, nếu như thanh kiếm này không được ghi chép trong sổ, thế sư tôn đưa con đến sau núi thử xem."

Nàng cũng không muốn thiên vị nữ chính....nhưng vỗn dĩ thanh kiếm này không được ghi chép, mình vẫn nên đưa nàng đi đọ chiêu thử.

Nhưng nàng không ngược đãi nữ chính là được rồi.

Trong mắt Đường Mộ Tri sáng nhẹ, nàng lập tức gật gật đầu, "Thế thì đi thôi, sư tôn."

Sau Bắc Thanh Sơn có một mảnh đất trống, bên cạnh đá núi san sát, có một khe suối nhỏ, nước bắn tung tóe, làm ướt những viên sỏi dưới đám cỏ dại.

Sở Thính Vũ đưa nàng đến đây, lấy ra Kim Phong kiếm trước, nói với Đường Mộ Tri: "Mộ Tri, triệu kiếm của con...ra."

Kim Phong Ngọc Lộ....tuy biết rằng hợp lại với nhau mới là vật chuyển thế của Lăng Quang Thần Quân, nhưng sao nghe có chút kì quái.

Sở Thính Vũ thấy Đường Mộ Tri gọi Ngọc Lộ kiếm ra một cách thuần thục, đuôi kiếm tỏa ra ánh sáng đỏ nhạt, quả nhiên không kém Kim Phong kiếm bao nhiêu, nàng nói trước: "Vi sư nhường con 5 chiêu, con đến thử xem."

"Ta có thể sao, sư tôn." Đường Mộ Tri cầm Ngọc Lộ kiếm, rất lưỡng lự, "Ta....."

Sở Thính Vũ: "Con sợ gì chứ, vi sư cũng sẽ không làm con bị thương."

Đường Mộ Tri nghe thấy câu này, nụ cười nhạt nổi lên bên má, trong lòng thầm nói nàng biết, sư tôn sẽ không làm nàng bị thương.

Đường Mộ Tri xuất kiếm trước, uy lực kiếm Ngọc Lộ mạnh mẽ, điều này cũng khiến mắt Sở Thính Vũ lộ ra vẻ tán thưởng. Nàng vừa nhìn đã thấy phù văn phúc tạp trên chuôi kiếm, nàng giơ kiếm lên đỡ, trong phút chốc hai thanh kiếm chạm nhau, một đỏ một trắng, linh lực hai bên ma sát tạo tia lửa.

Sở Thính Vũ có ý chỉ điểm, nàng không muốn ngược nữ chính như nguyên chủ, nàng cố ý buông lỏng, để Đường Mộ Tri có thể tiếp cận nàng.

Ảnh kiếm bay lượn, rực đỏ cùng sương trắng đan xen, Kim Phong kiếm đã ép Ngọc Lộ kiếm xuống, kiếm khí đã bao trọn hai người, Sở Thính Vũ thấy cũng đã tàm tạm, quyết định thu tay.

Nàng vừa thu kiếm, đột nhiên Ngọc Lộ kiếm đâm về trước, trên mặt Đường Mộ Tri lộ ra hoảng sợ, không ngờ Ngọc Lộ kiếm đột nhiên mất khống chế.

Sở Thính Vũ cũng không hoảng, nàng giơ lên 5 ngón tay trắng ngọc, Đường Mộ Tri nhìn thấy lưỡi kiếm hướng thẳng lòng bàn tay Sở Thính Vũ, mũi kiếm đã bị linh lực trong lòng bàn tay nàng ngăn chặn, trong phút chốc linh lực giao thao, khí lưu xung quanh nhẹ nhàng, Ngọc Lộ kiếm lập tức rơi xuống, còn trong tay Sở Thính Vũ lại có thêm một viên kẹo sữa.

—————————————————

**GÓC BÁN MANH: Cho mình xin một bình chọn nha :3**