Chương 4: Chăm sóc

Không gian trong nhà bao trùm một mảng đen tối, với tay lọ mọ tìm kiếm công tắc điện.*Cạch*.

Căn phòng được thắp sáng bởi cái bóng đèn sợi đốt ở giữa phòng khách, đồ vật xung quanh cũ kĩ và rách nát, phía bên góc phòng là một chiếc sofa cũ kỹ, có vài đường bị cào rách không biết là do sử dụng quá lâu hay là bị ai đó tác động. Cẩn thận dìu Mộ Khanh ngồi xuống sau đó cô bắt đầu đi tham quan căn nhà, phòng bếp tuy nhỏ nhưng lại sạch sẽ và gọn gàng, đồ ăn trong tủ lạnh không nhiều nhưng đủ để cho hai người một lớn một nhỏ sử dụng qua ngày. Bước lên trên lầu thì là phòng ngủ và nhà tắm, phòng ngủ chỉ có 1 giường và trên chiếc giường đó hiện giờ đang là bé con Mộ Y đang nằm ngủ. Chóp mũi hồng hào, lông mi dài và cong giống như Mộ Khanh, hai má bánh bao và cái miệng chúm chím khi ngủ trong rất đáng yêu làm Mục Hi không kiềm được mà cúi xuống hôn một cái chụt vào má. Tiếp theo cô bước tiến vào nhà tắm tìm một chiếc khăn, ngâm với nước ấm rồi nhẹ nhàng xuống dưới lầu.

Người bên dưới vẫn lười biếng mà nhắm mắt, cả người bay ra mùi rượu đồng thời cũng mang theo một mùi hương linh lan dễ chịu. Cô bắt đầu vắt khăn trong nước ấm, sau đó lau mặt Mộ Khanh, cô cũng không dám tiếp xúc quá nhiều hay đi quá giới hạn bởi Mục Hi biết ranh giới của nguyên thân và nữ chủ, Mục Hi tiếp tục quay lại phòng bếp tìm một vài quả chanh để làm đồ giải rượu.

Lúc này điện thoại Mục Hi hiện lên tin nhắn chuyển khoản, nhìn thông tin và số dư trong tài khoản thì cô chỉ biết lắc đầu, người chuyển khoản là anh trai Mục Hi, Mục Nhiên. Đây cũng là một trong số các nhân vật phản diện chủ chốt của cốt truyện, là một người yêu chiều em gái thì dưới thân phận là một anh trai, Mục Nhiên luôn bảo vệ Mục Hi mọi lúc mọi nơi, điều này đã tạo nên một Mục Hi ích kỉ, có cái tôi vô cùng lớn.

Sau khi làm xong mọi việc thì cô cẩn thận ra về trong âm thầm, chỉ để lại trên bàn một ly nước chanh...

----------

Cố gắng mở mắt, Mộ Khanh lảo đảo nhìn xung quanh, đầu cô đau nhức dữ dội. Cô ráng nhớ mọi việc xảy ra ở ngày hôm qua, tối hôm qua sau khi đi làm về thì cô được hai đồng nghiệp nữ rủ đi ăn lẩu, dù đã từ chối nhưng họ cứ một mực níu kéo nên cô đành phải đồng ý. Lúc đang ăn thì cô gặp phải đối tác lúc trước đã kí hợp đồng, cô được ông ta mời rượu, vì tính chất công việc nên cô đành phải chấp nhận, nhưng Mộ Khanh đã tự coi trọng bản thân quá mức. Vốn dĩ tửu lượng của cô rất thấp nên chỉ vừa uống được vài ly thì đã bắt đầu say. Rồi cô bị sàm sỡ, sau đó có người đến cứu cô và người đó không ai khác chính là Mục Hi. Mộ Khanh bắt đầu hoảng hốt, ngồi bật dậy kiểm tra toàn bộ cơ thể, tiếp đến là tuyến thể, cảm thấy không có gì nguy hại cô mới thở phào nhẹ nhõm. Vài giây sau đó thì mặt đã đỏ như quả cà chua, cô ấy vậy mà chủ động hôn Mục Hi, này cũng quá là kì quái đi. Dùng tay vỗ nhẹ vào đầu để tính táo, Mộ Khanh không thèm suy nghĩ nữa, ngước nhìn đồng hồ chỉ mới 5 giờ sáng, vẫn còn kịp thời gian để vệ sinh cá nhân và nấu ăn cho Mộ Y.Đi thẳng vào phòng tắm, lúc này Mộ Khanh mới nhận ra rằng quần áo trên người của cô vẫn là bộ quần áo tối qua, đây sẽ là điều dĩ nhiên đối với cô nhưng lại bất thường đối với Mục Hi. Mộ Khanh cảm giác như Mục Hi có gì đó thay đổi, lúc trước nếu cô ấy gặp cô trong tình trạng không tỉnh táo sẽ nhân cơ hội làm điều xằng bậy nhưng bây giờ thì lại khác. Chắc là chơi chán nên bỏ, nghĩ nhiều dẫn đến đau đầu, dự định tắm xong sẽ xuống bếp làm một ly nước chanh thì đã thấy nó có sẵn trên bàn.

"Đừng nói hôm qua cô ta ở lại đây".

Mộ Khanh ráng nhớ lại những gì đã xảy ra nhưng bởi vì hôm qua cô uống quá nhiều dẫn đến bây giờ đầu đau nhức nên không thể nhớ thêm tí gì nữa. Cô cầm lấy ly nước chanh lên uống một ngụm, vị cũng không tệ...Sau một hồi loay hoay mãi ở dưới bếp, Mộ Khanh cũng làm xong bữa sáng cho bé con, vừa hay Mộ Y cũng từ trên lầu chạy xuống ôm lấy rồi úp mặt vào người cô thút thít nói:

"Mẹ về nhà trễ để Mộ Y ngủ một mình".

Nói rồi cô bé giương đôi mắt đầy ắp nước mình nhìn Mộ Khanh bắt đầu làm nũng làm cô bật cười thành tiếng. Cô bế Y Y lên dùng tay chạm nhẹ vào chóp mũi của bé con.

"Mẹ đi làm để có thể mua đồ ăn, đồ chơi cho Y Y, Y Y cho mẹ xin lỗi được không, hôm sau mẹ dẫn Y Y đi chơi bù nha".

"Dạ" ngừng 1 chút rồi cô bé tiếp tục nói:

"Hồi tối mẹ hôn Y Y đúng không, tại đang ngủ thì con nghe thấy tiếng mở cửa định thức dậy nhưng sợ mẹ mắng, mẹ bù cho con nụ hôn rồi mà".

Lúc này Mộ Y không để ý sắc mặt của Mộ Khanh đang dần chuyển sang hoảng sợ, lúc tối cô không hề có cảm giác gì hết, vậy người vào phòng Mộ Y đừng nói là Mục Hi. Cô ta vào đó để làm gì, dạo gần đây hành động của cô ta rất lạ, đừng nói là có kế hoạch gì đó. Nhưng mà cho dù có việc gì thì cô vẫn sẽ không để cô ta động vào một sợi tóc của Mộ Y thêm một lần nào nữa.