Chương 12

Nàng đang làm việc, ngẩng đầu liên thì thấy hắn nhã nhặn mà ngồi xem tạp chí, nói không nên lời mỹ cảm, mọi hành động của hắn đều làm nàng thẩn thờ, hắn làm cài gì cũng đều chăm chú như vậy sao?

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại của hắn truyền đến, kéo nàng quay về hiện tại.

Là Bạch Tử Hoạ gọi cho hắn, ân cũng gần 15 ngày không gặp đi, hắn đã sớm đem Bạch Tử Hoạ cấp quên, hắn nào biết nàng mỗi ngày đều chờ hắn gọi, lúc nào cũng mang điện thoại theo bên mình a

Hắn định đi ra ngoài nghe thì nghe âm thanh của Cố Dạ Bạch:

"Ngươi cứ tự nhiên ở đây nghe" nàng là đang muốn biết ai gọi đến a

"...Ân"

"Ngươi có chuyện gì sao, Tử Hoạ"

"Không, chỉ là ta tưởng món ăn của ngươi, ngươi có thời gian rảnh sao"

"Không có, ta gần đây rất bận a, đáng tiếc"

Nghe tiếng Bạch Tử Hoạ thở dài, hắn vui vẻ cười, ác độc nữ chính cũng biết phiền muộn sao

"Nếu có thời gian ta sẽ thông báo cho ngươi, hảo sao"

"Hảo, tạm biệt"

Hắn đột nhiên cảm thấy hơi nóng như lửa đốt từ phía sau, vội quay lại thì thấy Cố Dạ Bạch đang làm việc, không chú ý tới bên này, trời hẳn là quá nóng đi

Cố Dạ Bạch chăm chú nhìn hắn từ lúc đứng bên cửa sổ nghe điện thoại a, giọng nói còn rất ôn nhu, chắc chắn là nữ nhân, nếu không hắn vì cái gì lại cười tươi đến vậy đâu, còn nói cái gì có thời gian sẽ gọi a, ta sẽ quản ngươi thật nghiêm, để xem ngươi còn có thời gian đi hẹn hò không, tờ giấy trên bàn đã bị nàng dùng viết gạch hết

Lúc này, có người gõ cửa phòng, sau khi được nàng cho phép vào, thì Lâm Chí Quân bước vào, vừa vào thì Lâm Chí Quân thấy ngồi trên ghế sôpha một mỹ nam, đây hẳn là tên vệ sĩ mới của nàng, người luôn chiếm lấy ánh mắt của các nữ nhân trong công ty mỗi khi hắn đi ngang qua, Âu Thần, ngươi hảo đáng ghét, trước đây, không có hắn, Lâm Chí Quân luôn là đề tài bàn tán của các nàng, bởi trong công ty có ai có thể so hắn đẹp? Nhưng từ khi hắn xuất hiện, hắn một cước đá bay Lâm Chí Quân ra để thế chỗ, có thể còn được nhiều nhân thích hơn a.

"Tổng giám, đã đến giờ nghỉ trưa, ta có thể mời ngươi đi ăn sao"

"Tốt" nàng muốn xem hắn thái độ, hơn nữa nàng nếu ở đây thêm một giây nào, có thể nàng sẽ bốc hoả thật sự đi

Hắn gương mặt bình thản đi theo nàng, có ai biết trong hắn đang rất khó chịu đâu

Đến nhà hàng gần đó, Âu Thần đứng phía sau nàng, lặng lẽ nhìn hai người cử chỉ thân mật, Lâm Chí Quân cho nàng gắp đồ ăn, nàng cũng gắp lại cho hắn, còn cười với hắn.

Tâm như bị ai hung hăn mà đạp lên, rất đau khổ, từ khi nàng nhận thức hắn, hắn chưa từng được nhìn thấy nàng cười với hắn, nói chuyện với hắn quá 3 câu, mà bây giờ lại đối Lâm Chí Quân như thế.

Hắn không biết nàng sau khi nhận lời Chí Quân, là có bao nhiêu hối hận, Lâm Chí Quân mở miệng một câu liền một câu xu nịnh nàng, làm quá lên mọi thứ, không giống hắn như thế trầm lặng, làm thay vì nói, nhưng nàng muốn biết tâm trạng hắn sẽ như thế nào nên giả vờ cười cười nói nói.

Có lẽ hắn che giấu quá tốt, làm Cố Dạ Bạch thất vọng đi, hắn vẫn kia lạnh lùng khuôn mặt, không chút nào quan tâm chuyện vừa nãy, nàng là ảo tưởng a.