Quyển 1 - Chương 15: Ảnh đế đỉnh lưu

Tuy rằng khó chịu nhưng cũng quen rồi, dù sao cậu không có cách nào lấp đầy camera trong không gian, dùng để làm chứng mỗi phút mỗi giây của mình đều trong sạch,

Nhưng mà điểm chú ý của Cố Hàn Thâm lại không ở tin ác ý mà Trần Tuấn Phàm làm riêng cho cậu, mà dựa trên logic của Trần Tuấn Phàm mà nói, đứa bé không phải là do cậu làm ra.

Cho nên, là bố và mẹ kế? Kế hoạch của cậu bị nhà họ Sở đoán trước cho nên đã thủ hạ vi cường trước?

Cố Hàn Thâm nhắm mắt trầm tư một lúc lâu, vẫn cảm thấy không có khả năng như cũ....

Sau khi nhãi con trong l*иg ngực ở lại đây, liền mở to đôi mắt to ngập nước, ngửa đầu nhìn Cố Hàn Thâm không hề chớp mắt, như là sợ ba đột nhiên làm tổn thương mình.

Nội dung Khâu Toàn Ninh thuật lại đối với chú nhãi con mà nói là quá phức tạp, nhãi con hoàn toàn không nghe hiểu, nhưng nó có thể từ trong thần sắc cảm nhận được cảm xúc của ba đang trở nên tệ đi, như là tỏa ra một khối mực dày đặc không thể hòa tan, âm khí cả người đều dày đặc.

Nhãi con đầu tiên là rầm rì, lại là ê ê a a, ý đó hấp dẫn sự chú ý của ba, nhưng chờ đến khi Khâu Toàn Ninh cầm hai phần hàng mẫu giám định rời đi, nhãi con vẫn không được đáp lại như cũ.

Đại khái là ý thức được ba không nghe hiểu tiếng anh của nó, nhãi con liền dùng hành động tỏ vẻ thực tế hơn, chu cái miệng nhỏ lên thổi về phía trên người baba.

Tiểu Trĩ Kiều là muốn hôn lên mặt của ba, nề hà cổ nó không đủ dài, xoay mông nhỏ điều chỉnh hơn nửa ngày, cuối cùng chỉ có thể thơm lên xương quai xanh của Cố Hàn Thâm.

Sau đó liền giống như chim gõ kiến vậy, không để yên mà cứ pi pi lên xương quai xanh của Cố Hàn Thâm, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng "chíp" rõ ràng.

Cố Hàn Thâm đã cố gắng xem nhẹ cảm giác tồn tại của nhãi con này, nhưng nhãi con này thật sự rất khó bị xem nhẹ, hơn nữa còn đang ở trạng thái không thể tự gánh vác, ví dụ như uống hai ngụm sữa sẽ đột nhiên biến thành khẩu súng phun nước, lại ví dụ như hôn ai đó cũng có thể hôn ra dấu vết của một miếng nước bọt.

Cố Hàn Thâm chỉ có thể rút ra hai tờ khăn giấy, một tờ để sát xương quai xanh, một tờ để ở ngoài miệng của nhãi con, dùng khăn giấy tạo miếng bé con thành miệng vịt con.

Nhãi con giống như là không có cảm giác bị ghét bỏ, miệng bị bịt vẫn cười khanh khách không ngừng như cũ, một đôi mắt to tròn mượt mà cười thành hai vầng trăng non cong ngọt ngào, càng trông có vẻ lông mi của nhãi con đã nhỏ dài lại dày, thật sự cực kỳ giống búp bê Tây Dương tinh xảo.

Đối mặt với bé nhãi con đáng yêu xinh đẹp như thế, cho dù là loại người tim lạnh phổi lạnh như Cố Hàn Thâm, cũng vẫn là buông tay ra để bịt miệng, chú nhãi con ngoác cái nướu hồng hào mà lắc cái đầu nhỏ, nói ra một vài câu vô nghĩa mà nhân loại không thể nào lý giải được.

"Papa! A~nha! ~Papapapa he he he ha ha ha! U oa! He he ha~"

Không biết có phải nhãi con này dỗ ba nó quá liều mạng hay không, nhãi con vừa mới khoe 200ml sữa bò trước khi rời khỏi khách sạn lại đói bụng rồi, bắt đầu tiếp tục mím môi cách khiêu gợi về hướng Cố Hàn Thâm.

Cố Hàn Thâm xoa giữa hai giữa đầu lông mày, gọi Khâu Toàn Ninh vẫn còn chưa đi vào: "Dựa theo những gì cô đã tìm hiểu từ trước, mua cho nó chút sữa bột."

Khâu Toàn Ninh vừa thấy nhãi con chép miệng ư ư a a, liền biết nó là lại đói bụng, lập tức lấy điện thoại ra tìm kiếm cơm hộp gần đó.

Sau khi tìm tòi mới biết được sữa công thức cho em bé còn chia đoạn, em bé ở các tháng tuổi khác nhau uống còn không giống nhau, năm sáu tháng sau còn phải căn cứ vào chiều cao cân nặng, phản ứng đẩy lưỡi, phát triển xương và dựa vào nhiều phương diện để phán đoán tăng thêm thực phẩm bổ sung.