Chương 13

Lúc này mới chỉ có chín giờ sáng, người đến trà lâu rất ít, Nam Nhược ở trên nhã gian lầu hai dựa vào cửa sổ tầm nhìn rộng mở.

Trong phòng trà đều có đầy đủ trà cụ, gần cửa sổ bày lò sưởi nhỏ, trên tường dán thư họa danh gia, thập phần tao nhã, còn có một ban công, bày đầy hoa tươi.

Lúc Nam Nhược lên lầu thuận tay chặn tiểu nhị xách bình nước thêm nước cho khách khác, nửa bình nước dở này đủ để bổ sung nước buổi sáng cho hắn.

Cho dù trong phòng chỉ có một mình hắn, hắn cũng không nhanh không chậm lục soát trí nhớ, thưởng trà.

Nếu muốn giả vờ, thì giả đến cùng, dung nhập vào da, khắc vào xương.

Mặc dù hắn có ký ức nguyên thân, nhưng ý thức hiện đại chiếm thế thượng phong, tam quan văn hóa hiện đại cổ đại chênh lệch rất lớn, linh hồn không phải là đổi thân thể khác là có thể hoàn toàn thay đổi, giơ tay nhấc chân không tự giác sẽ mang đến bất đồng.

Cũng giống như người Trung Quốc đại lục và người Trung Quốc lớn lên ở nước ngoài có điểm khác nhau, điểm khác nhau này còn có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Tối qua Nam Nhược một mình soi gương đã nhận ra.

May mắn hắn là chủ tử, hạ nhân không dám nhìn chằm chằm hắn đánh giá nhiều, không bị phát giác khác thường, hắn cũng tuân theo thói quen nguyên thân, không có hành động gì khác thường.

Khác thường là một điều nguy hiểm.

Hơn nữa trên đầu hắn còn có một nữ hoàng xuyên không.

Trước khi nữ chủ triệu kiến hắn, hắn phải sửa chữa sao cho bản thân giống nguyên thân nhất có thể.

Đầu tiên là thu liễm sự tản mạn của con người hiện đại.

Nam Nhược thẳng lưng, nguyên thân làm thư đồng cho Thái tử, tiếp nhận giáo dục chất lượng cao nhất cả nước, tài học tạm thời không nói, lễ nghi nhất hành nhất động, có thể so sánh với chuẩn mực.

Hắn không thể đột nhiên tiêu sái mà không có lý do.

Nếu như nói ngày hôm qua còn có may mắn, một trận đại bản vừa rồi, triệt để đánh thức hắn.

Đây là giai cấp sâm nghiêm cổ đại, một khi hắn bị phát hiện, nữ chủ có thể dễ dàng gϊếŧ chết hắn, thậm chí sống không bằng chết, chỉ một tội như bất kính đã đủ để hắn uống một bình thuốc độc.

Nam Nhược nuốt một ngụm trà, mũi phảng phất còn có thể ngửi thấy mùi máu tươi như có như không.

Không chỉ có tư thế nằm, còn phải nhanh chóng làm quen với kỹ năng của nguyên thân, cưỡi ngựa bắn cung đánh đàn vẽ tranh... còn có văn phồn thể.

Nam Nhược đầu trướng to.

Kiếp trước vất vả mười mấy năm công thành danh toại, một lần xuyên việt này, lại phải học từ đầu.

Không bao giờ kết thúc.

Cũng không biết nữ chủ tiền bối lúc trước xuyên qua đã lừa gạt người bên cạnh như thế nào, hắn một khắc cũng không dám sơ sẩy.

Trong nguyên tác không có viết chuyện này, hắn cũng không biết học theo kiểu gì.

An ủi duy nhất, thân xác này ít nhất còn có phản xạ tự nhiên do được rèn luyện lâu năm, không đến mức thống khổ trúc trắc như trẻ con học từ đầu.

Thừa dịp một mình, Nam Nhược vừa luyện tập, vừa gϊếŧ thời gian, gϊếŧ qua giờ cơm trưa, hắn không cần về phủ dùng cơm, chọn ngẫu nhiên đồ ăn vặt là đủ no.

Sơ Tam canh giữ ở gian ngoài không dám hỏi nhiều, chỉ coi như Đại gia là bởi vì thấy Phó thiếu gia cùng Tạ thiếu gia mà tâm tình không tốt, đây đã không phải là lần một lần hai.

Sơ Tam trong lòng kêu oan cho Đại gia nhà mình, lúc trước Đại gia cũng là bị lão gia lừa, sau khi biết chân tướng, vụиɠ ŧяộʍ khóc vài lần, đuổi theo Phó thiếu gia xin lỗi, về sau cũng không cùng lão gia nhắc tới chuyện ngự thư phòng, nhưng Phó thiếu gia vẫn luôn phòng Đại gia như phòng trộm, không còn tin tưởng.

Thời gian trôi qua, bất tri bất giác nửa ấm trà xuống bụng, Nam Nhược không thể không đi giải quyết vấn đề sinh lý.

Trong trà lâu có nhà vệ sinh, trải qua hơn mười năm nỗ lực của nữ chủ, thiết bị bơm nước đã vô cùng phổ biến, nhà nào hơi có chút tài lực đều xây dựng nhà vệ sinh kiểu mới.

Giải quyết xong, đang được nhân viên phục vụ trà lâu hầu hạ lau tay sạch sẽ, hắn bất thình lình nhìn thấy một gương mặt quen mắt.

"Lâm huynh."

Thị vệ Đông cung - Lâm Y.

Lúc này, Lâm Y ở chỗ này, nói rõ…

Có những người không thể tùy tiện nhắc đến, Nam Nhược dùng ánh mắt ra hiệu.

Lâm Y nhìn thấy hắn thì sửng sốt, lập tức cúi đầu. "Đi theo ta."

Người kia thật đúng là ở đây.

Nam Nhược lau sạch tay, đi theo.