Chương 9: Tại sao có thể dễ dàng lên như vậy!!

Thuốc mỡ mát lạnh làm giảm cơn đau ở chỗ bị bầm tím, Lăng Mộc thoải mái mà nheo mắt lại, cho đến khi Khâu Chấn Dương đem uy áp của tin tức tố thu hồi mới đột nhiên ngồi dậy, cảnh giác mà trốn đến bên kia giường.

Bôi thuốc xong tâm tình của Khâu Chấn Dương lúc này cũng không tệ lắm, đem thuốc mỡ đặt ở trên tủ đầu giường, nói với Lăng Mộc: “Thuốc này sáng tối đều phải bôi một lần, chỉ cần ba ngày vết bầm sẽ tan, nhớ dùng cho đường hoàng đấy.”

Dứt lời, cũng không nhìn khuôn mặt như muốn gϊếŧ người của Lăng Mộc, thản nhiên tự đắc mà rời khỏi phòng.

Sau khi trở về phòng, Khâu Chấn Dương tâm tình tốt mở đầu cuối cá nhân ra, lên trang web của học viện Tinh Tế, bắt đầu kiểu tra chương trình học của học kỳ mới.

Thì ra ở trong thế giới này, Khâu Chấn Dương là một học bá rất lợi hại (rất giỏi), rất tích cực học hỏi những cái mới. Hiện tại hắn vừa mới xuyên qua, tuy rằng có ký ức của nguyên thân, nhưng hắn càng muốn tự mình tìm hiểu về thế giới này.

Nhìn nhìn trang web, bàn tay Khâu Chấn Dương đặt lên bàn không ngừng xoa xoa ngón tay mình với nhau.

Dường như trên đó vẫn còn lưu lại cảm giác da thịt tinh tế của Lăng Mộc, ấm áp, mềm nhẵn, đưa lên chóp mũi ngửi ngửi, trên đó vẫn còn lưu lại mùi hương nhàn nhạt.

Ngửi ngửi, phía dưới Khâu Chấn Dương liền đứng lên.

Khâu Chấn Dương trợn tròn mắt: “… Ngươi mẹ nó đang đùa ta sao.”

Thế giới này sao lại thế này a! Tại sao có thể dễ dàng lên như vậy! Rõ ràng hắn cái gì cũng chưa nghĩ, chỉ ngửi chút mùi hương thôi! Hắn thật sự không phải hentai (biếи ŧɦái) a!

Dưới sự giận dữ, Khâu Chấn Dương đóng lại web trường, click trang đầu của tinh võng, tìm giải thích tỉ mỉ về thuộc tính giới tính.

Chờ khi lục hết tất cả các trang trên trang chủ, hắn yên lặng đem mặt vùi vào giữa hai lòng bàn tay.

Alpha sau khi đánh dấu (tạm thời) Omega, ngoại trừ việc sẽ xuất hiện du͙© vọиɠ chiếm hữu mãnh liệt, sự mẫn cảm đối với tin tức tố cũng tăng lên, dễ dàng khiến cho cơ thể cảm thấy hưng phấn. Đồng thời, Omega cũng sẽ có những phản ứng như thế, thậm chí sinh ra tâm lý ỷ lại đối với Alpha, không tự chủ được muốn tới gần.

Khâu Chấn Dương thấy tất cả đều là nhảm nhí, bởi vì Lăng Mộc căn bản không có nửa điểm ỷ lại hắn được không!

Ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, Khâu Chấn Dương biết mình hôm nay không thể xem vào bất cứ thứ gì rồi, liền dứt khoát đổi quần áo lên giường ngủ.

- - - - -

Bởi vì tối hôm qua ngủ sớm, Khâu Chấn Dương hôm nay cũng dậy rất sớm, thời điểm hắn đi phòng gym chạy bộ thì trong này một người cũng không có, hắn vừa lúc muốn thuần thục một chút khoa học kỹ thuật của nơi này.

Dựa theo ký ức của nguyên chủ, sau khi Khâu Chấn Dương đi vào và nhìn hàng chục phòng bên trong, liền chọn phòng có dán nhãn hai chữ “chạy bộ”, dùng đầu cuối cá nhân trên cổ tay quét mã thông tin cá nhân xong, liền mở cửa đi vào.

Không gian bên trong so với nhìn từ bên ngoài rộng lớn hơn rất nhiều, có mấy ngàn máy chạy bộ nửa kín bên trong.

Cảnh sắc xung quanh đều là ảo ảnh, bắt chước bối cảnh của đường băng, hình ảnh trên màn hình cũng có thể thay đổi theo sở thích cá nhân của người sử dụng, đường băng dưới chân cũng có thể thay đổi. Sau khi khởi động máy chạy bộ, là có thể bắt đầu rồi.

Sau khi làm nóng cơ thể sau một giờ chạy bộ, Khâu Chấn Dương lau đi lớp mồ hôi trên người. Lúc này những đồng học khác mới bắt đầu đến đây, hắn liền trực tiếp trở về phòng tắm rửa.

Tốc độ của tinh hạm rất nhanh, chỉ cần một ngày đã có thể trở về Thủ Đô Tinh.

Khâu Chấn Dương ăn xong cơm trưa, đầu cuối liền gửi đến thông báo của học viện, cho mọi người thời gian một giờ để dọn dẹp trước khi đáp xuống mặt đất.

Sau khi thu dọn mọi thứ gọn gàng, Khâu Chấn Dương liền ngồi ở mép giường nhìn thời gian trên đầu cuối, không ngừng hít thở sâu.

Tuy là từ khi xuyên đến đây hắn luôn tỏ ra rất tự nhiên, nhưng trong tâm lại vô cùng phức tạp. Không có chuyện đột nhiên gặp phải biến cố lại không cảm thấy sợ, Khâu Chấn Dương cùng lắm là có tâm tính (trái tim và tính cách) tương đối mạnh mẽ, lại không có bất kì vướng bận nào ở thế giới cũ, cho nên mới có thể bình tĩnh như vậy.

Mà hiện tại, cuối cùng cũng tới lúc gặp mặt thân nhân của nguyên thân, không phải thông qua video, mà là tiếp xúc trực tiếp. Bọn họ, những người quen thuộc với nguyên thân nhất, Khâu Chấn Dương có chút lo biểu hiện của mình sẽ khiến họ hoài nghi.

Nghĩ nhiều vô ích, mắt thấy thời gian đã tới, Khâu Chấn Dương cầm ba lô khoác lên vai, thở dài một hơi rồi bước ra khỏi phòng.

Sau khi xếp hàng chờ xuống tinh hạm, Khâu Chấn Dương nhìn cái sân thể dục to lớn này, trong lòng yên lặng kinh ngạc cảm thán. Không hổ là trường đại học tốt nhất Thủ Đô Tinh, chỉ riêng cái sân thể dục này cũng có thể chứa được cả mấy chục vạn người, các công trình thể dục thể thao lộ thiên xung quanh cũng rất đầy đủ. Cách đó không xa còn có các tòa nhà dạy học cao vυ"t san sát nhau, rất khí thế, chỉ cần nhìn qua cũng đủ khiến người khác cảm thấy chấn động.

Nhìn qua một lượt cảnh vật xung quang, Khâu Chấn Dương trong lòng yên lặng cảm khái, cuối cùng cũng có cảm giác chân thực: Một cuộc sống khác, thật sự bắt đầu rồi a!

“Mười ngày khảo nghiệm vất vả cho các vị đồng học rồi, mọi người sẽ có năm ngày để nghỉ ngơi và chuẩn bị cho khai giảng, khu ký túc xá đã mở, mọi người có thể lên web trường lựa chọn, năm ngày sau chính thức khai giảng.” Hiệu trưởng dùng microphone thông báo cho các học viên vừa bước xuống tinh hạm, chờ đến khi tất cả mọi người đều xuống hết mới tuyên bố giải tán.

Trong đám đông náo nhiệt, Khâu Chấn Dương theo bản năng mà tìm kiếm thân ảnh của Lăng Mộc.

Nhưng vẫn như cũ, dòng người chen chúc xô đẩy băn bản không tìm ra được đâu là Lăng Mộc.

Khâu Chấn Dương mím môi, còn chưa kịp phản ứng, đã thấy mấy tên mặc đồ đen đi về phía mình.

Khâu Chấn Dương: “…”

Tuy rằng đã sang một thế giới khác, nhưng trang bị của bảo tiêu (vệ sĩ) vẫn không khác nhau là mấy, chẳng lẽ vì như vậy nhìn rất đẹp và ngầu sao?

Đang miên man suy nghĩ, bốn tên bảo tiêu kia đã đến trước mặt Khâu Chấn Dương, biểu tình lạnh lẽo cùng khí chất mạnh mẽ trực tiếp tách ra một vòng tròn nhỏ xung quanh hắn, đồng học bên cạnh cũng đều kinh ngạc mà nhìn lại đây.

“Thiếu gia, phu nhân đang trên phi hành khí (chắc là như cái trực thăng) đợi ngài.” Bảo tiêu số một vô cảm nói.

Quả nhiên, dù trước đó trong video hắn cùng với mẹ đã nói qua chuyện này, nhưng bà hiển nhiên không nghe đi vào, thời điểm đến đón người cũng cao điệu như thế.

Khâu Chấn Dương nhịn không được muốn ôm trán, đối mặt với ánh mắt kì dị của đồng học xung quanh, vẫy vẫy tay vừa đi vừa thấp giọng nói: “Biết rồi biết rồi! Mau đi thôi!”

Hắn nhanh chóng chạy qua đám người chạy lên một chiếc phi hành khí xa hoa cao điệu trước cổng trường, vừa lúc Lăng Mộc đang đi đến cổng trường cũng ngẩng đầu lên. Y đội mũ đen, ánh mắt dõi theo bóng dáng của Khâu Chấn Dương, mãi cho đến khi phi hành khí bay lên, mới yên lặng thu hồi tầm mắt, cúi đầu rời đi.

- - - - -

“Mẹ, hiện tại con lớn rồi, lần sau chỉ cần để bảo tiêu đến đón con là được rồi, đỡ mất thời gian của người.” Khâu Chấn Dương sau khi bước lên phi hành khí liền nhiệt tình ôm bà một cái, sau đó mới ngồi xuống cùng bà thương lượng chuyện này.

“Đón con sao có thể phí thời gian, người nhà mới là quan trọng nhất!” Chu Thấm giơ tay xoa nhẹ đỉnh đầu Khâu Chấn Dương, đem một đầu tóc kia xoa loạn, lại lôi kéo xem xét tỉ mỉ một phen.

“Dương Dương, mẹ nghe nói nơi tiến hành khảo nghiệm của các con là nơi hoang dã, mười ngày qua ăn không ngon ngủ không ngon, còn phải chiến đấu cùng dị thú, chắc chắn là rất mệt đúng không! Ai nha, đúng là gầy không ít, trong video nhìn không rõ, mẹ còn nghĩ con không gầy đi đâu…” Chu Thấm đau lòng muốn chết, trên mặt nhăn thành một đoàn, nước mắt sắp tràn ra tới nơi.

Đầu Khâu Chấn Dương nháy mắt muốn to lên, vội nói: “Không hề gầy a, con đây là rèn luyện ra nhiều cơ bắp hơn, nhìn gầy, nhưng không nhẹ!”

Dứt lời, mẫu thân đại nhân còn không tin, hắn kéo tay Chu Thấm ấn ấn lên cánh tay hắn, để cho bà sờ cơ bắp cứng rắn kia.

Ngón tay nhỏ mềm nhéo nửa ngày, Chu Thấm nhìn Khâu Chấn Dương vẫn không quá tin tưởng. Bà nghĩ nghĩ lại click mở đầu cuối tìm số của đầu bếp trong nhà, trong miệng còn lẩm bẩm: “Không được, ta phải dặn đầu bếp tối nay nhanh chóng chuẩn bị thật nhiều món ăn ngon… Nga đúng rồi, nghe nói hôm nay con trở về, cha con cùng anh trai con đều xin nghỉ, rất nhanh sẽ trở về. Trở về con cứ nghỉ ngơi thật tốt trước, đến khi bọn họ trở về mẹ sẽ gọi con.”

Khâu Chấn Dương nghẹn một chút, lần này cả gia đình gặp mặt, thật đúng là khảo nghiệm năng lực thừa nhận của tâm lý hắn.

Nhưng như vậy thì sao, dù sao vẫn phải gặp, hơn nữa có ký ức của nguyên thân, Khâu Chấn Dương cảm thấy mình sẽ không gặp vấn đề gì.

Thấy lão mẹ đã bắt đầu gọi điện thoại cho đầu bếp nhà mình, Khâu Chấn Dương nhân cơ hội đánh giá một chút bên trong phi hành khí như thế nào. Lúc trước thời điểm đi lên quá vội vàng không nhìn kỹ, chỉ biết cái thứ này bề ngoài có hình cầu, lúc này mới thật sự nhìn thấy toàn cảnh bên trong của phi hành khí.

Không thể không nói, khoa học kỹ thuật của thế giới này phát triển hơn thế giới của hắn nhiều lắm. Không gian bên trong của phi hành khí có thể chứa được mấy chục người, thậm chí bên trong còn có một phòng như phòng khách thu nhỏ vậy, bàn ghế sáng sửa, rộng rãi thoải mái, lưng ghế số pha mềm mại, còn có một chậu trái cây .

Khâu Chấn Dương cầm lấy một quả trái cây màu đỏ to bằng lòng bàn tay, cho vào miệng nếm thứ, phát hiện mùi vị khá giống với anh đào, cũng không tệ lắm.

Ăn trái cây, Khâu Chấn Dương nhìn ra bên ngoài cửa sổ của phi hành khí. Phi hành khí vững vàng bay về phía trước, tốc độ cũng không phải mau, nhưng vì bay trên không trung, tốc độ vẫn nhanh hơn phương tiện đi trên đường không ít. Những tòa kiến trúc phía dưới, tính ra không khác lắm so với thế giới cũ, thế giới này ngoại trừ khoa học kỹ thuật phát triển hơn, còn lại thì rất nhiều thứ không khác lắm.

Cứ nhìn suốt đường về như vậy, rất nhanh đã về đến nơi.

Khâu gia sống tại biệt thự trung tâm thành phố, an toàn cao, tính bảo mật rất mạnh mẽ.

Nhà Khâu gia lớn đến mức thái quá, gần như là tòa biệt thự lớn nhất trong khu này, bên trong còn có mười mấy người hầu cùng quân bộ (ý chỉ bộ đội thì phải) xuất ngũ bảo vệ, tất cả đều do ông nội của Khâu Chấn Dương tự mình lựa chọn những người có thể tin tưởng được.

Vừa từ phi hành khí bước xuống, quản gia liền mang theo ba người hầu bước đến nghênh đón.

“Phu nhân, thiếu gia.”

Quản gia tiến lên muốn nhận lấy ba lô trên vai của Khâu Chấn Dương, Khâu Chấn Dương lại xua xua tay: “Không cần đâu Trương thúc, ta tự cầm là được rồi.” dù sao hắn cũng không có thói quen được người khác hầu hạ, có một số việc tự mình làm sẽ thoải mái hơn nhiều.

Dứt lời, Khâu Chấn Dương lại cùng mẫu thân nói một tiếng, rồi đi lên lầu trở về phòng.

“Chặc, kẻ có tiền thật tốt, phòng này thật lớn a!” Sau khi tiến vào phòng ngủ, Khâu Chấn Dương không khỏi cảm thán. Phòng ngủ của nguyên thân rất lớn, bên trong còn có nhiều phòng nhỏ khác nhau, thư phòng (phòng sách, phòng làm việc), phòng tắm, phòng để quần áo gì đều có.

Ném ba lô lên sô pha, Khâu Chấn Dương tự mình nhảy lên chiếc giường mềm mại rộng lớn, nhìn trần nhà trong chốc lát rồi trở mình, nửa chống nửa người lên mở đầu cuối, bắt đầu truy cập tin tức trên Tinh Võng.

Là một người mới, biết càng nhiều càng tốt, Khâu Chấn Dương tranh thủ thời gian nhanh chóng tìm hiểu về thế giới này càng nhanh càng tốt.