Chương 15

Ý thức lãnh địa của Alpha bình thường rất mạnh, cũng có năng lực cảm giác rất mạnh đối với đồng loại, bình thường chỉ cần thông qua một ánh mắt là có thể xác nhận thực lực của đối phương.

Thường ngày Cố Vấn luôn sợ hãi yếu đuối đến mức trông không giống một Alpha, bởi vậy trong trường học không có bao nhiêu Alpha để cô vào mắt.

Hơn nữa thường ngày Cố Vấn ưa thích ức hϊếp những người nhỏ tuổi và yếu ớt, còn khi gặp được Alpha hơi mạnh mẽ một chút thôi cũng đã cụp đuôi ngoan ngoãn làm người.

Nhưng tối nay.

Sở Châu có ý với Tiêu Oản không phải ngày một ngày hai, nhưng Tiêu Oản quá lạnh lùng, anh muốn ra tay, phải ra tay từ phương diện khác.

Thật ra, anh không có tình cảm gì đối với Bạch Trăn, cũng chỉ là hôm nay Bạch Trăn chủ động tìm anh, đề nghị anh làm bạn trai của cô ta.

Cái này đối với hai người đều là trăm lợi không có hại, dùng cái này có lẽ cũng có thể khiến cho Tiêu Oản chú ý.

“Anh Sở, mùi vị của chị Bạch thế nào?”

Người bên cạnh mang vẻ mặt cười xấu xa chế nhạo nói.

Khi Omega trưởng thành, cơ thể sẽ kháng thuốc ức chế, vì vậy có một số điều cần biết và cần phải làm khi tới kỳ phát tình.

Sở Châu cười nhẹ một tiếng: “So với Bạch Trăn, tôi vẫn cảm thấy hứng thú với hội trưởng Tiêu của chúng ta hơn.”

“Dù sao tôi cũng không có hứng thú đối với Omega chủ động đưa tới cửa.”

Người bên cạnh lộ ra biểu cảm hiểu rõ.

Có người nghi hoặc nói: “Anh Sở, vậy vì sao anh lại đồng ý làm bạn trai của Bạch Trăn?”

“Ai lại chê mình có nhiều Omega chứ!”

Đương nhiên Alpha không chê rồi.

Mặc dù luật pháp quy định chế độ một vợ một chồng, nhưng quy định đó là để ràng buộc những Beta không thể phân hóa.

Alpha có ưu thế bẩm sinh, cộng thêm sau khi Omega thất bại trong việc dùng thuốc ức chế, nhất định phải tìm Alpha trấn an.

Alpha có thể đánh dấu nhiều Omega trong suốt cuộc đời mình, vì vậy khi Alpha trưởng thành thường có nhiều hơn một người bạn đời Omega.

Mọi người cười vang một tiếng, có người đùa vui nói: “Anh Sở, hay là anh đưa chị Bạch cho em chơi vài ngày?”

Sở Châu nhìn người nọ một cái, cười mắng: “Cút.”

Mọi người lộ ra nụ cười hiểu rõ.

Mấy Alpha nam trò chuyện lại nhắc tới kẻ địch chung của Alpha toàn trường (là Cố Vấn), trong giọng điệu không nhịn được lộ ra sự khinh bỉ.

“Cũng không biết vì sao loại Alpha như Cố Vấn lại được hội trưởng để ý tới nữa.”

“Cho dù như thế nào đi chăng nữa, cô ấy cũng nên tìm Alpha như anh Sở mới đúng.”

Thậm chí có nam sinh có ý nghĩ kỳ quái và hèn mọn nói: “Nghe nói mỗi khi Omega tới kỳ động dục bình thường đều rất lẳиɠ ɭơ, không biết khi Tiêu Oản tới kỳ động dục sẽ có dáng vẻ như thế nào.”

Người mà bình thường lạnh lùng đứng đắn như vậy, không biết khi lẳиɠ ɭơ sẽ như thế nào.

Thậm chí có người thấp giọng nói: “Mẹ nó, thật sự muốn dùng thuốc để dụ hội trưởng quá.”

Bên cạnh có người mang vẻ mặt khϊếp sợ, hít một hơi khí lạnh, lập tức đánh nam sinh kia một cái: “Con mẹ nó, cậu không muốn sống nữa à, đây chính là Tiêu Oản, người của nhà họ Tiêu.”

Tuy rằng đám nam sinh bọn họ ăn chơi trác táng và không xem trọng Omega, nhưng luôn có loại kính sợ sinh ra từ sâu trong lòng đối với Tiêu Oản.

Đó là loại kính sợ khiến cho người ta không nhịn được vâng lời cô ấy.

Có nam sinh nhíu mày, đánh nam sinh đang nói chuyện kia một cái.

“Lần sau đừng để tôi nghe được những lời như vậy.”

“Thu hồi loại suy nghĩ không ra gì này của cậu rồi quay ngược về lại trong bụng mẹ cho tôi đi.”

Nam sinh bị ăn một cú đánh kia cũng không tức giận, ngược lại như vừa bừng tỉnh khỏi cơn mơ, trên trán chảy đầy mồ hôi lạnh.

“Ừ, là tôi phạm lỗi, tôi tự phạt ba ly, hôm nay tôi mời bữa ăn này.”

Tiêu Oản không phải người bọn họ có thể đàm tiếu, ngẫm lại cho dù nói gì cũng là vấy bẩn cô ấy, dù sao với gia thế của Tiêu Oản và tướng mạo của cô ấy, trong mắt những nam sinh cũng chỉ có Alpha chất lượng tốt như Sở Châu mới xứng với Tiêu Oản.