Chương 11: Vuốt nam chính đến bắn

Đây là bàn tay được nuông chiều từ bé, da dẻ mịn màng, mềm mại không xương. Bao lấy dương cụ cứng rắn, hắn rất khắc chế khống chính mình không đi thao tay nàng.

Da mặt Đỗ Yểu Yểu nóng lên, vùi đầu hì hục giúp hắn loát động. Nàng chỉ chuyển động trong chốc lát, hắn lại lớn hơn một vòng, càng cứng càng nóng.

Tay có hơi đau, sau một lần thoáng dùng sức, Đỗ Yểu Yểu tạm dừng. Thẩm Giai thở phì phò, xoa ngực nàng, thúc giục, “Đừng dừng……”

“Tay đau a……” Đỗ Yểu Yểu nhỏ giọng lẩm bẩm, không tình nguyện lại bắt đầu động.

“Một lát liền tốt thôi.” Thẩm Giai trấn an, hôn lên tóc nàng một chút, thăm dò vào bên trong yếm của nàng, nắm lấy một bên vυ".

Nam nhân ở trên giường đều ôn nhu lừa gạt nữ nhân như vậy sao. Đỗ Yểu Yểu “Chịu thương chịu khó” phục vụ cho hắn.

Tay hắn dùng lực mạnh, xoa ngực nàng vừa sưng vừa tê dại, đầu ngón tay thô ráp vân vê đầṳ ѵú, hạ thân nàng bị làm ra chút cảm giác.

“Ngươi đừng như vậy……” Đỗ Yểu Yểu không muốn làm chuyện đó với hắn nhanh như vậy, nhíu mày ngăn lại.

Giọng nói nàng mềm mại và ngọt ngào, trên giường nghe thấy giống như làm nũng. Thẩm Giai không hề ngừng trêu chọc đầṳ ѵú, bóp ngực nàng thật mạnh nhắc nhở: “Ngươi đừng kêu!”

Lại kêu liền trực tiếp thượng!

Đỗ Yểu Yểu câm miệng. Khi nam nhân động dục, nữ nhân mắng hắn, phỏng chừng hắn nghe đều giống kêu giường.

Không biết làm bao lâu, Đỗ Yểu Yểu mệt đến mức cổ tay sắp gãy, Thẩm Giai vẫn không có dấu hiệu muốn bắn, nàng ủy khuất thúc giục: “Tay đau…… Bắn, ngươi mau bắn đi!”

Hắn bất đắc dĩ mà thở dốc: “Thật ngốc.” Hướng dẫn nàng: “Ngươi chạm vào phía trước nhiều hơn đi.”

Hay lắm, còn muốn hầu hạ qυყ đầυ. Đỗ Yểu Yểu cử động ngón cái cùng ngón trỏ, vừa vuốt đồng thời xoa ấn đầu nấm, móng tay hơi mỏng thỉnh thoảng xẹt qua thịt non trên qυყ đầυ, Thẩm Giai thở dốc càng thêm lợi hại.

Khi Đỗ Yểu Yểu vất vả cần cù lao động, cũng được chút phúc lợi —— ở hiện trường nghe soái ca thật sự thở dốc.

Dễ nghe đến mức làm người ta mềm chân, nếu là đặt ở nhà ga, màn hình nơi công cộng ở hiện đại hẳn sẽ có tiếng eo hò “Ông xã, đè em đi”!

“Yểu Yểu, dùng sức!” Thẩm Giai không khỏi ưỡn thắt lưng khi bị cô vuốt ve, mồ hôi như hạt đậu chảy xuống dọc theo cằm, có một ít dừng lại trên mặt Đỗ Yểu Yểu.

Sướиɠ đến như vậy, sắp bắn đi? Đỗ Yểu Yểu dùng sức kí©h thí©ɧ vài cái thân gậy lẫn qυყ đầυ, niệu đạo nháy mắt to ra, Thẩm Giai kêu lên một tiếng, “Phụt” bắn ra con cháu sau này, rơi đầy lên lòng bàn tay nàng.

Đỗ Yểu Yểu xoa xoa đầu ngón tay của mình, rất sệt rất dính, thật lâu không có bắn qua sao.

Thẩm Giai ở trong dư vị xuất tinh nghỉ tạm, tim đập thình thịch dần dần trở nên bình ổn. Tay hắn tìm đến bên ngoài qυầи ɭóŧ của nàng, cảm giác có hơi ướt, mở miệng, giọng hơi khàn: “Muốn hay không?”

Người không phải thánh nhân, ai có thể không có ham muốn. Bị hắn sờ, nghe hắn thở dốc, tiếp xúc ái muội như vậy, khó tránh khỏi sẽ ướt.

Đỗ Yểu Yểu lại kẹp chặt hai chân, cự tuyệt, “Đang bị bệnh mà.”

“Ừ” Ngữ khí Thẩm Giai mang điểm thương tiếc: “Hôm nào đó sẽ cho ngươi.”

Đỗ Yểu Yểu không nói tiếp.

Hắn sửa lại quần áo, gọi Ngân diệp chờ ở ngoài cửa đưa nước ấm và khăn bông tới, để Đỗ Yểu Yểu rửa tay, lau khô.

Bàn tay phải của nàng đỏ bừng hơi sưng. Thẩm Giai hình như có chút áy náy, nhẹ giọng dò hỏi: “Muốn bôi thuốc không?”

Dưới ánh đèn vàng ấm áp, gò má hắn trắng nõn, lông mày và lông mi đen nhánh, trên mặt phiếm hồng nhẹ cùng mồ hôi mỏng, nhìn không lạnh lùng, nghiêm túc như lúc trước, trong giây lát cho người ta một loại ảo giác ôn nhu.

Đỗ Yểu Yểu rút tay về, nàng không quen với sự dịu dàng như thế, điều này dù sao cũng chỉ là săn sóc của nam nhân sau khi xong việc.

Đã từng làm người đứng xem, nàng rõ ràng hơn ai hết, Thẩm Giai người này, trong xương cốt đều là lạnh như băng.

Nếu không cũng sẽ không mặc kệ nguyên thân chết đi bi thảm như vậy.

Nếu về sau nàng không xoay chuyển được cốt truyện, vậy người chết, có khả năng sẽ là nàng!

“Không cần, ngày mai thì tốt rồi.” Đỗ Yểu Yểu giả vờ buồn ngủ, ngáp một cái.

Nguyên chủ yếu mềm, Đỗ Yểu Yểu thì không, chút sưng đỏ này đối với nàng chẳng có gì cả.

Thẩm Giai mơn trớn lòng bàn tay nàng, trả lời “Ừ”, lại dặn dò: “Bị bệnh không nên tắm rửa, ngươi kêu Ngân Diệp lau mình cho ngươi đi, ngủ thoải mái hơn chút.”

Đỗ Yểu Yểu vốn không muốn tắm ở đây, sợ hắn không ăn no, kéo nàng tằm uyên ương làm thật.

Nàng ngoan ngoãn đồng ý: “Vâng.”

Thẩm Giai vào phòng tắm tắm gội. Đỗ Yểu Yểu gọi Ngân Diệp tới, phủ thêm áo lông chồn, xoay người đi ra cửa.

……

Thẩm Giai trong lòng để ý Đỗ Yểu Yểu, sợ nàng ở một mình nhàm chán, vội vàng tắm nhanh chạy ra.

Tóc còn nhỏ nước, hắn nhìn chiếc giường trống rỗng, hỏi Sáu nhi: “Phu nhân đâu?”

Sáu nhi trả lời thành thật: “Phu nhân nói giường ngủ của ngài quá cứng, chăn bông cũng không thoải mái, nàng trở về phòng mình nghỉ ngơi.”

Thẩm Giai: “……”

Thiếu chút nữa quên mất Đỗ Yểu Yểu vẫn luôn là tiểu thư thân kiều thể quý hay bắt bẻ.

Trong phòng của nàng đệm giường từ trước đến nay dùng tơ lụa tốt nhất, chăn bông cũng được làm băng tơ tằm mềm mại nhất. Mà hắn, luôn không để ý mấy đồ vậy ngoài thân này.

“Ngày mai đem hết đồ dùng trên giường thay đổi.” Thẩm Giai chỉ vào giường, nghĩ nghĩ: “Mua mới, dựa theo phòng phu nhân mà làm.”