Chương 19-2: Cẩu nam nhân trả thù (2)

Ngày hôm sau, Đỗ Yểu Yểu còn chưa ngủ tỉnh, Diệp Oánh đã phái người qua đây xin về.

Đang êm đẹp, tiểu thanh mai sao lại đi? Nàng khó hiểu, tối qua bọn họ hàn huyên cái gì?

Đỗ Yểu Yểu đi đến sương phòng, Diệp Oánh đã thu thập xong hành lý. Thấy nàng tới, trên mặt lạnh như băng ẩn chứa tia mỉa mai nhàn nhạt.

“Diệp cô nương, trong phủ ở không thoải mái sao?” Đỗ Yểu Yểu quan tâm nói: “Ngươi đây là chuẩn bị đi đâu?”

Diệp Oánh không chút nào cảm kích, ngữ khí xa cách: “Kinh thành to như vậy, luôn có chỗ cho Diệp Oánh dung thân, không phiền Thẩm phu nhân nhọc lòng.”

Lúc trước vẫn luôn kêu nàng là Đỗ cô nương, sao đột nhiên biến thành Thẩm phu nhân?

Đỗ Yểu Yểu không biết trong đó phát sinh cái gì, có ý tốt khuyên nhủ: “Chuyện bên Ngô Hưng chưa giải quyết, Diệp cô nương một người bên ngoài sợ là có nguy hiểm, không bằng chờ sự tình qua lại đi cũng không muộn.”

“Không được, Diệp Oánh không lưu lại trong phủ cản trở tầm mắt của Thẩm phu nhân!”

Đỗ Yểu Yểu tỉnh lại, buồn bực: “Diệp cô nương, giữa chúng ta có phải có hiểu lầm gì không?”

“Hiểu lầm? Đương nhiên là có hiểu lầm!” Diệp Oánh bình tĩnh nhìn chăm chú nàng, cười khẩy nói.

“Thẩm phu nhân thật thâm tâm cơ! Đầu tiên đánh lừa ta, ngươi và Giai ca ca quan hệ không tốt, tiếp theo buổi tối lại mời ta đi nghe đông cung sống…… A, cho người ta hy vọng, lại khiến người ta biết khó mà lui, đây là biện pháp để Thẩm phu nhân công khai biểu thịt chủ quyền diễu võ dương oai sao?”

Đỗ Yểu Yểu kinh ngạc: “Ta……”

Mấu chốt là tối qua nàng không mời người đi vào trong viện nha!

Thẩm Giai vừa đi, nhưng vẫn cưỡng bức trêu chọc, hai người lung tung rối loạn làm thành một cục.

Nỗ lực hồi tưởng:

“Yểu Yểu, cao trào thoải mái sao?”

“Thoải mái……”

“Nói lớn tiếng!”

“A…… Cao trào thật sảng thật thoải mái!”

“Yểu Yểu thực ngoan.”

Vì cái gì muốn “Nói lớn tiếng”? Vì cái gì khen “Yểu Yểu thực ngoan”?

Cứu mạng, cái câu kia “Cao trào hảo sảng thật thoải mái” của nàng, có phải bị Diệp Oánh nghe được hay không?

Diệp Oánh ai kêu tới, trừ Thẩm Giai, không còn ai khác!

Cẩu nam nhân, hoá ra hắn trả thù nàng ở chỗ này!

Biết nàng cố ý tác hợp Diệp Oánh cho hắn, cố ý dùng loại này phương pháp cho thấy: Hắn không tiếp thu nàng trong tối ngoài sáng đưa nữ nhân cho hắn.

Quan hệ hài hoà của mình và Diệp Oánh, bị hắn một đống phá hủy!

“Diệp cô nương, trong đó có hiểu lầm……” Đỗ Yểu Yểu thành thật nói.

“A!” Diệp Oánh cười nhạo: “Hiểu lầm gì? Không phải ngươi kêu ta đi vào viện ngươi à? Nam nhân trong phòng không phải Thẩm Giai? Hay là tiếng kêu dâʍ đãиɠ kia không phải xuất từ ngươi?”

Đỗ Yểu Yểu không lời gì để nói.

Nếu nói cho Diệp Oánh, là Thẩm Giai làm cô đi qua nghe đông cung, phỏng chừng cô sẽ càng tức giận đi.

Cuối cùng là do nàng bất cẩn, bị Thẩm Giai phản dame một quân.

“Thực xin lỗi.” Đỗ Yểu Yểu xin lỗi Diệp Oánh.

“Được rồi, Thẩm phu nhân là phu nhân quan lớn, đừng ở chỗ dân nữ làm bộ làm tịch.”

Diệp Oánh cầm tay nải lên, thấy Đỗ Yểu Yểu sắc mặt tái nhợt, thanh tao nhu nhược, một bộ thừa hoan quá độ, trong lòng càng thêm phiền chán.

“Thẩm phu nhân tối hôm qua mệt mỏi một đêm, sớm trở về nghỉ ngơi đi, là dân nữ không thức thời, quấy rầy ngài!”

Đỗ Yểu Yểu thở dài ở trong lòng.

Nàng xuất hiện, vẫn luôn thay đổi cốt truyện, đầu tiên là Kim Chi, lại là Diệp Oánh, lo lắng nhất chính là:

Hiện tại hết thảy *hoàng lương nhất mộng*, cho dù nỗ lực, cuối cùng nhân vật vẫn sẽ quay lại quỹ đạo trong sách, mà chính mình, chung quy chạy thoát không được vận mệnh chết thảm!

(“Hoàng lương nhất mộng” (giấc mộng kê vàng) bắt nguồn từ truyện “Chẩm trung ký” của Trầm Ký Tế đời Đường. Ám chỉ Đời người như giấc mộng, tất cả sang hèn, giàu nghèo, đều như mộng, như huyễn.)