Chương 18: Truyền tống trận

Giang Yến Lê kinh ngạc nhìn Tư Mặc Hàn.Khi đọc sách, cậu đã biết được nội tình chi tiết của Giang gia.

Chính vì mối quan hệ này nên khi Tô Triệt gϊếŧ sạch người Giang gia cũng chẳng cảm thấy tội lỗi gì. Thậm chí còn cảm thấy Giang gia chết cũng không hết tội. Chính vì Giang gia trộm linh điền của nhà hắn mới có thể có được như ngày hôm nay.

Vì vậy, hắn đã gϊếŧ cả Giang gia để lấy lại linh điền thuộc về hắn.

Nhưng Tư Mặc Hàn mới tới Giang gia bao lâu? Cũng đã điều tra được chuyện này rồi sao?

Tốc độ này cũng nhanh quá đi!

Quả nhiên không hổ là trùm cuối, ngoại trừ nhân vật chính, thì hầu như không có việc gì anh ta không làm được.

Sắc mặt Giang lão gia có chút không tốt lắm, nhưng vào lúc này ông không thể lộ ra vẻ căng thẳng.

" Không biết thiếu tướng đại nhân có gì yêu cầu?"

Đối phương là thủ lĩnh Kì binh áo trắng, nếu đã điều tra rõ ràng chi tiết về Giang gia thì rất dễ bị đánh lừa sao?

Giang lão gia từ bỏ ý định lừa Tư Mặc Hàn, trực tiếp cùng đối phương nói điều kiện.

Người kia đã chuẩn bị đầy đủ, cho dù có nói thêm cũng không giấu được bí mật này.

"Chỉ cần thiếu tướng đáp ứng không nói chuyện này cho người khác, Giang gia sẽ cố gắng hết sức trợ giúp thiếu tướng, làm theo chỉ thị của thiếu tướng."

"Quên đi, ta vẫn là coi thường thực lực của Giang gia các người."

Giang lão gia nắm chặt tay, nghĩ đến đây liền lập tức buông tay.

Nếu kì binh áo trắng coi thường thực lực của Giang gia, thì Giang gia cũng không phải là uy hϊếp đối với bọn họ.

" Vậy..."

" Ta muốn vài cọng thảo dược trong linh điền, ta sẽ tự tay hái."

Giang lão gia hít sâu một hơi, biết Tư Mặc Hàn sẽ phải bước vào linh điền của nhà mình.

Giang Yến Lê nhìn Giang lão gia không muốn nhưng cũng không dám phản bác, lại nhìn về phía Tư Mặc Hàn không tiến vào linh điền Giang gia thì cũng không cam chịu, nhất thời không biết phải làm sao cho phải.

Linh điền là bí mật của Giang gia, Giang gia vẫn luôn không cho người ngoài biết được.

Mặc dù người ngoài biết Giang gia có một linh điền, nhưng không ai biết vị trí của nó nằm ở đâu.

Ngay cả Giang Yến Lê cũng không biết.

Giang lão gia yêu thương Giang Yến Lê như vậy, cũng chưa bao giờ nói cho cậu về sự tồn tại của linh điền.

Hiện giờ Tư Mặc Hàn đi vào như vậy, đã trực tiếp đánh vỡ bí mật được che giấu nhiều năm của Giang gia.

" Gia gia." Giang Yến Lê kéo tay của Giang lão gia" Việc đã đến nước này rồi, nói nữa cũng vô dụng. Anh ta cũng không thể chiếm linh điền làm của riêng được! Cứ để anh ta xem, chờ anh ta tìm được linh thảo sẽ rời đi. Hơn nữa đối phương là kì binh áo trắng, chúng ta có thể cự tuyệt sao?"

Điều mà ông lo sợ không phải là anh ta sẽ chiếm lấy linh điền làm của riêng.

Dược điền vốn không lớn, chủng loại và số lượng sản xuất cũng không nhiều.

Cái ông sợ là có người có dã tâm muốn phá hủy linh điền.

" Đừng lo lắng, ông biết rõ. Thiếu tướng, nếu ngươi muốn đi vào linh điền thì đi theo ta." Sau đó quay qua nói với Giang Yến Lê:" A Lê, ngươi cũng đi theo ta."

Giang Yến Lê dừng lại một chút, rồi gật đầu:" Vâng, gia gia."

Giang lão gia mở ra mật thất thư phòng.

Trong mật thất chỉ có một đệm hương bồ, xung quanh thì trống rỗng.

Nhưng có một cái thông đạo đi về phía ngọn núi mà Giang lão gia đã tấn cấp lần trước.

Hiện tại ngọn núi kia đã bị san bằng, thông đạo đã bị xẻ ra, có một chút ánh sáng tản ra.

Giang Yến Lê cảm thấy kì quái, nhìn xung quanh cũng chẳng thấy linh điền đâu, Giang lão gia dẫn cậu đến đây làm gì?

Nhưng ngay sau đó, cậu đã hiểu ra.

Chỉ thấy Giang lão gia lấy ra linh thạch trân quý, sau đó đặt trên mặt đất vẽ mấy cái đồ án phức tạp.

Đây là Truyền tống trận!

Cậu mà lại được nhìn thấy Truyền tống trận, thật không thể tin được!

" A Lê, đứng lên."

" Vâng, gia gia"

Giang Yến Lê đứng lên truyền tống trận, Giang lão gia khởi động truyền tống trận, ba người cùng nhau biến mất ngay tại chỗ.