Chương 17: Xâm phạm 1

“Ngươi….. Ngươi làm cái gì vậy? Ngươi buông ta ra!” Đỗ Thi Thi cảm thấy bụng dưới ngứa ngáy nóng ấm đang lan dần lên đến ngực, thậm chí cả hai tay nàng, mặt nàng đỏ ửng tức giận gầm lên, nhưng ngay lập tức bị nam nhân này mạnh mẽ che miệng lại.

“Ngu xuẩn, ngươi không thể im lặng một chút được sao?” Nam nhân thoạt nhìn gầy yếu thế mà lại có sức lực lớn như vậy, Đỗ Thi Thị lộ ra biểu cảm kinh ngạc.

“Ngươi bảo ta im lặng thì ta phải im à?” Vừa nãy nàng ăn phải phân hay sao lại có thể lễ phép đối đãi với loại nam nhân như này, còn có ly rượu trái cây sao lại có độc nữa!

Nam nhân này thế nhưng lại rất giỏi xem mặt đoán ý, hắn thấy sắc mặt Đỗ Thi Thi âm trầm, lạnh lùng nhìn nàng chằm chằm:

“Thì ra dáng vẻ ban nãy của ngươi đều là giả vờ.” Rõ ràng là một tiểu mỹ nhân đanh đá, bộ dáng này mới đáng yêu, nhưng mà xem ra là đầu óc có phần ngu dốt.

“Cút!!” Đỗ Thi Thi trợn mắt trừng lớn, bởi vì hai người đang trốn trong bụi cỏ cho nên hành động rất không thuận tiện, tay Trần Cơ Thường còn đang bịt miệng nàng lại, tránh cho nàng ta lên cơn lại kích động gây ra hậu quả nghiêm trọng.

“Ngu xuẩn, nhỏ giọng lại, nghe xem là ai đang tới đây.” Đỗ Thi Thi ngậm miệng yên tĩnh lại, liền nghe được cách đó không xa hai âm thanh vừa quen thuộc vừa xa lạ.

“Hiểu Nguyệt, người con nói hiện đang ở đâu?” Trần Tư Trạch sốt ruột, âm thanh hơi khàn khàn hỏi thiếu nữ bên cạnh.

“Ở ngay phía trước đây rồi phụ hoàng, nhưng người cũng không cần gấp. Tiểu cung nữ kia đúng là loại mà người thích, nếu lần này người muốn thay đổi cảm giác, cung điện của Hiểu Nguyệt luôn vì người sẵn sàng mở cửa.” Trần Tư Trạch say rượu choáng váng xoa bóp mông Trần Hiểu Nguyệt, nở nụ cười dâʍ đãиɠ cúi mặt xuống cổ nàng mà hôn hít một trận.

“Ưm… Phụ hoàng, con còn chưa nói xong đâu… ưm….” Cổ Trần Hiểu Nguyệt bị nam nhân gặm cắn nhiễu đầy nước miếng, nàng hơi thở gấp gáp nở nụ cười, vuốt ve gương mặt Trần Tư Trạch.

“Nói đi, ta nghe con nói!”

“Má ơi, công chúa điên rồi ư, bổn cô nương không thể nhìn được nữa, ai da…” Đỗ Thi Thi thè lưỡi, biểu cảm ấu trĩ này đều bị Trần Cơ Thường quan sát được hết, không hiểu vì sao hắn đột nhiên muốn trêu chọc nàng.

“Tiếp theo mới là trọng điểm.” Trần Cơ Thường nhếch miệng cười, ánh mắt đảo giữa mỹ nhân đanh đá trước mặt cùng với hai người phía trước.

“Phụ hoàng, không phải người thích Hiểu Nguyệt dâʍ đãиɠ sao, tiểu cung nữ kia mới mười bốn tuổi, vừa rồi con để nàng cầm theo khay rượu, rượu này có chứa xuân dược, cũng sẽ biến nàng thành một da^ʍ nữ.”

“Ồ! Được, tốt lắm, chờ trẫm làm cho cung nữ kia sung sướиɠ xong, cũng sẽ đem con gái phóng đãng chơi luôn, sao cả ba không cùng nhau hưởng thụ nhỉ.”

Nghe đến đây gương mặt Đỗ Thi Thi cứng đờ.

Không phải “Cung dục thật sâu” xây dựng mọi nữ nhân đều là tình nguyện bò lên giường của Trần Tư Trạch ư, vì sao mà một người thuần khiết như Trần Hiểu Nguyệt được Trần Tư Trạch che chở lại có lòng dạ thâm sâu như thế.

Nàng nhìn đôi cẩu nam nữ phía trước mà không khỏi buồn nôn, tự mình lẩm bẩm:

“Vì sao lại làm thế với ta?”

Ngược lại Trần Cơ Thường ở bên cạnh liếc mắt nhìn nàng:

“Chim sẻ biến thành phượng hoàng không phải là rất tốt ư?”

“Tốt cái rắm, ta không thèm trở thành tiểu lão bà của hoàng đế đâu.”

“Vậy ngươi muốn thành lão bà của ai?” Trần Cơ Thường vô tình hỏi.

Đỗ Thi Thi lúc này mới phát hiện gương mặt mặt mình nóng ran, phía dưới cũng đã bắt đầu trở nên mẫn cảm chảy nước. Mặc dù đang mặc quần áo, nhưng Đỗ Thi Thi vẫn có thể cảm nhận được nhục động của mình tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠ sền sệt dính dính đang chảy thành dòng xuống phía trong đùi.

Gương mặt nàng đỏ bừng trừng mắt nhìn Trần Cơ Thường một cái hừ lạnh nói “Dù thế nào cũng không phải là người của hoàng gia các ngươi, ta tình nguyện gả cho một phàm phu tục tử, cho dù là cuộc sống nghèo khó, cho dù là nam canh nữ dệt, với hắn cả đời cũng nguyện ý. Ta sẽ cùng hắn cả đời một đôi...”

Ánh mắt Trần Cơ Thường chăm chú nhìn nàng, trong mắt hắn thoáng hiện vẻ kinh ngạc cùng nghi ngờ.