Chương 2

Cô bé chớp đôi mắt đáng yêu, đem thỏ con che trước mặt: “Thành thật xin lỗi mọi người, tại cậu ta xấu quá nên mình mới không cẩn thận muốn nôn!”

Không khí trong phút chốc lặng như tờ.

Nghe âm thanh ngây thơ của cô bé, Linh Nhất nhất thời không phân biệt được cô bé đang nói bình thường hay là đang mắng người? Suy cho cùng thì cậu bé năm mắt quả thật.......

Không quá phù hợp với thẩm mỹ của người bình thường.

Cô bé xinh đẹp như vậy cảm thấy khó chịu cũng là điều dễ hiểu.

Cậu bé ngây người một lát, tức giận tới mức giơ bốn chân lên: “Cậu mới xấu! Tôi đẹp nhất! Cậu không có mắt nhìn!”

Cô bé ngay lập tức dời con thỏ ra khỏi mặt, lộ ra đôi xinh đẹp, âm thanh non nớt tức giận phản bác: “Cậu mới không có thẩm mỹ! Cậu mới xấu, Tịch Tịch xinh đẹp nhất!”

Nghe hai bạn nhỏ ba tuổi tranh cãi kịch liệt về vấn đề đẹp xấu khiến Linh Nhất bị chọc cười.

Vì chứng minh lời nói của mình là đúng, cô bé nghiêng đầu nhìn về các bạn nhỏ khác: “Các cậu nhìn xem tớ với cậu ta, ai xấu hơn ai?”

Nhóm bạn nhỏ đồng thời chỉ tay về phía cậu bé.

Cái miệng của cậu mếu máu, năm con mắt ngân ngấn nước:

“Oa ----”

Linh Nhất sợ nhất là tiếng trẻ con khóc, nhất thời luống cuống tay chân, hắn sợ nhất một đứa khóc kéo cả đám khóc theo nên nhanh chóng chạy lại dỗ: “Ngoan nào, ngoan nào, ba mẹ mới của cháu chắc chắn sẽ cảm thấy cháu là đứa trẻ đẹp nhất, dễ thương nhất!”

Cậu bé dùng xúc tua che lại lỗ tai, không ngừng gào khóc. Nhìn cảnh tượng gào khóc của cậu, tuy nhìn hơi kì quái nhưng cũng khá đáng yêu, nhìn thuận mắt hơn nhiều. Còn Linh Nhất, hắn không có kinh nghiệm dỗ dành trẻ em nên chỉ đứng đó không biết làm gì tiếp theo.

Cô bé đột nhiên đi về phía cậu, mở to đôi mắt nói: “Cậu đừng khóc nữa, cậu khóc xấu quá!”

Nghe xong những lời cô nói, cậu tạm ngừng khóc một lát, sau đó:

“Oa ô oa oa oa oa -----”

“Tớ đem Tiểu Bạch cho cậu, cậu đừng khóc nữa.”

Linh Nhất tán thưởng nhìn về Tịch Tịch, tiếng khóc của cậu đang có dấu hiệu dừng lại thì bất thình lình cô bé lại bổ sung một câu: “Cậu khóc làm tai tớ đau quá.”

Cậu bé năm mắt lôi kéo thỏ con trong tay cô: “Cậu hơi quá đáng rồi đó! Ô oa ô oa oa ----”

Linh Nhất:............Vậy nhóc cũng đừng có giữ chặt gấu bông của con gái người ta như thế.

Cô bé bẹp bẹp miệng, che lại lỗ tai: “Cậu đừng khóc nữa, mau đem Tiểu Bạch trả lại cho tớ.”

Xúc tua của cậu vươn ra, quấn chặt lấy thỏ con: “Không được, tôi sẽ không khóc nữa! Nhưng con thỏ này cậu đã hứa cho tôi rồi mà! Cậu không thể nói chuyện mà không giữ lời!”

Hai bạn nhỏ rốt cuộc không cãi nhau nữa làm Linh Nhất thở phào: “Nhanh lên nào Tịch Tịch, chú mang cháu đi tìm bố mẹ!”

……………

Trong phòng công tác có ba màn hình, bên trái hiển thị thông tin cá nhân của các bạn nhỏ, bên phải hiển thị thế giới thích hợp, bố mẹ thích hợp, ở giữa hiển thị độ tương thích trên các phương diện.

“Bảo bối, cháu hãy đem hai tay đặt trên đây này.”

Phía trên màn hình bên trái sang lên, hiển thị một loạt số liệu, Tịch Tịch nhỏ tuổi xem đi xem lại nhưng không hiểu gì. Linh Nhất là một trí thông minh nhân tạo nên những số liệu này hắn vừa xem đã hiểu ngay.

Hệ thống giám sát đang tiến hành làm việc, cô bé đang phấn khích suy nghĩ, trong đầu hiện lên vô số thế giới từ tiên hiệp, khoa học viễn tưởng đến đồng thoại, càng nghĩ càng thấy thích hợp...........

Linh Nhất cần phải cân nhắc không chỉ vấn đề liên quan đến huyết thống của các bé mà còn liên quan cả thế giới lúc ban đầu, cốt truyện, tích cách ngoại hình bọn nhỏ, kể cả tích cách bố mẹ đều nằm trong phạm vi hắn cần tính toán.

Do hắn là một hệ thống nên tính toán rất nhanh, chỉ trong một nháy mắt, còn việc khiến hắn tốn nhiều thời gian hơn là khiến bọn nhỏ lựa chọn thế giới. Ví dụ như hiện tại, Tịch Tịch khó có thể chọn lựa một trong mười thế giới do hệ thống gợi ý.

Linh Nhất làm tròn bổn phận của mình là giới thiệu cụ thể từng thế giới cho Tịch Tịch xem xẻt, cô bé suy nghĩ trong chốt lát rồi quyết định chọn thế giới phương tây nơi có những anh chị xinh đẹp, sau khi hoàn thành lựa chọn ba mẹ, hệ thống tiến hành kết nối......

“Két két két --”

【Cảnh báo! Liên kết lỗi! Liên kết lỗi! Năng lượng không ổn định! Liên kết lỗi! 】

Trên màn hình, dấu chấm than màu đỏ không ngừng xuất hiện, Tịch Tịch giương mắt nhìn, hoàn toản không biết chuyện gì đang xảy ra. Linh Nhất thao tác không ngừng trên màn hình nhằm ý đồ chấm dứt liên kết lỗi, hoàn toàn không có thời gian giải thích cho cô bé về sự cố.

Sau một hồi thao tác, cuối cùng Linh Nhất cũng khôi phục hệ thống lại bình thường.

【 Ghép đôi hoàn tất 】

Nhìn màn hình báo ghép đôi thành công xong, trong lòng Linh Nhất nhất thời có dự cảm không lành. Nhìn đến cột thế giới, sau đó nhìn qua cột cha mẹ, lần này lớn chuyện rồi.......

Trời ơi!.........Như thế này là sao???

Cột cha mẹ hiển thị liên tiếp ba người, ba........người đàn ông.

Thời gian trước cũng từng xuất hiện hiện tượng năng lượng không ổn định khiến thế giới liên tiếp bị lỗi, nhưng tốt xấu gì cũng một bố một mẹ, còn lần này.......

Nhân viên phụ trách đã tìm ra nguyên nhân gây ra hiện tượng năng lượng không ổn định, nhưng thế giới bị lỗi là điều không thể khắc phục được.

Linh Nhất dừng lại vài giây để chuẩn bị tinh thần, sau đó ngồi xổm xuống trước mặt cô bé, giải thích: “Bảo bối, máy móc xảy ra một chút vấn đề, không thể đưa con đến thế giới ban đầu mà con đã chọn được. Con có thể đợi đến năm sau để chọn lại.”

“Chú thành thật xin lỗi, Tịch Tịch có muốn ở lại đây chơi thêm một năm nữa không hay là xuống dưới chơi một chút rồi chờ năm sau quay lại đây tiến hành lựa chọn lại?”

Tập đoàn đối với cha mẹ được các bạn nhỏ lựa chọn có sự đánh giá, nếu trong một năm mà tình cảm của hai bên không đạt được 85 điểm thì hệ thống sẽ đem bọn trẻ trở lại, vì bọn chúng chọn lựa lại một lần nữa.

Linh Nhất chủ trương cô bé nên ở lại đây trong một năm sắp tới, ba người bố, thao tác có phần phiền toái. Thế giới trước mắt là thế giới hiện đại, rất dễ xảy ra lỗi, màu tóc cùng với màu mắt của cô bé phải thay đổi một chút nếu muốn tiến vào.

Trong lòng hắn nhất thời khẩn trương, sợ cô bé đáng yêu trước mặt khóc dù sao thì bọn nhỏ đều cực kỳ trông đợi ngày này, thật vất vả mới đợi được........Haizz

“Chú ơi, đây là dạng thế giới như thế nào vậy, Tịch Tịch có thể xem một chút không?”

Linh Nhất bế cô bé lên, mở bảng điều khiển trước mặt.

“Là một thế giới hiện đại bình thường, không có thần tiên yêu quái......” Linh Nhất nói xong cũng cảm thấy thế giới này không ổn chút nào, hắn chần chờ trong chốt lát rồi vẫn nói ra: “Điều quan trong nhất là, thế giới này không có mẹ........”

Khuôn mặt cô bé trong nháy mặt liền ủ rủ.

“Chỉ có ba.”

Khóe miệng hạ xuống nay lập tức cong lên: “Wow~”