Chương 51

Úc Sanh nghe vậy, nhất thời có chút ngạc nhiên. Cô không ngờ đối phương chỉ muốn tìm cô bằng cách nhảy múa vụng về ở cửa đồn cảnh sát. Mặc dù cách tiếp cận này là không quá hay, nó rất hữu ích. Bởi vì nếu tìm kiếm người theo thủ tục bình thường, đồn cảnh sát có thể không hiệu quả như vậy.

Úc Sanh không biết nguyên thân cùng Thẩm Sơ Ngôn ở chung như thế nào, sợ bại lộ chính mình, cho nên cô nhất thời không nói gì.

Nữ cảnh sát đứng ở một bên, nghe được lời Thẩm Sơ Ngôn nói, nhịn không được phát ra tiếng cười thiện ý, cô ấy nhìn hai chị em trước mắt, phát hiện hai người đều có tướng mạo tốt kinh người, vì thế căn bản không đoán được hai người thật ra không phải chị em ruột.

Cô ấy nhìn thoáng qua nam sinh yên tĩnh có chút quá mức kia, thở dài một hơi, không khỏi nói với Úc Sanh: "Em trai đều phải theo cách này tới tìm cô, cô làm chị gái, có chút không để ý đến cậu ta rồi.”

Đâu chỉ là không để ý, hẳn là một chút cũng không để ý đi. Úc Sanh có chút xấu hổ.

"Sau này hai chị em các cô phải ở chung thật tốt." Úc Sanh gật đầu, trong ánh mắt cảm thán của nữ cảnh sát, đón Thẩm Sơ Ngôn đi.

Lúc Úc Sanh đối mặt với Thẩm Sơ Ngôn, nhất thời không biết nên nói cái gì, bởi vì cô không biết nguyên thân cùng cậu ta ở chung như thế nào.

Thẩm Sơ Ngôn mở miệng trước, "Nhìn thấy em, chị rất bất ngờ đi."

Úc Sanh hai mắt hơi mở to, sức lực có chút không đủ nói "Không phải.”

Nhìn thấy vẻ mặt Úc Sanh có chút xấu hổ, Thẩm Sơ Ngôn nở nụ cười, cậu cười, hơi thở trong trẻo lạnh lùng trên người cũng giảm xuống, nhưng nụ cười đó rất ngắn ngủi: "Tuy rằng chúng ta xem như chị em, nhưng thật ra chúng ta cũng không quen biết lắm, lần này em đến, chủ yếu là muốn nhìn chị sau khi trở về ngôi nhà thật sự của mình, sống có tốt hay không.”

Nghe được câu "Chúng ta cũng không quen lắm", Úc Sanh cuối cùng cũng yên lòng. Nếu không quen, vậy cậu ta hẳn là sẽ không phát hiện, chị của mình, kỳ thật đã thay đổi thành người khác đi.

"Chị sống rất tốt."

"Phải không?" Thẩm Sơ Ngôn hỏi ngược lại một câu, sau đó chậm rãi nói, "Chị, tuy rằng chị không phải con ruột của ba mẹ, nhưng chị biết không, mẹ vẫn rất thích chị. Khi còn đi học, em luôn ở lại trường, vì vậy mẹ dành nhiều thời gian hơn với chị. Trước khi mẹ rời đi, điều không yên tâm nhất là chị, bởi vì tính cách của chị quá mềm yếu, bà sợ chị sẽ bị người ta bắt nạt. Cho nên em đặc biệt đến hỏi thăm chị, chị ở Úc gia, sống có tốt không?”

Nếu như là nguyên thân, cô ấy ở Úc gia nhất định sẽ sống không tốt, nhưng hiện tại, cô mới là Úc Sanh, cho nên, cô sẽ để cho mình sống thật tốt.

Úc Sanh không biết trong cốt truyện ban đầu, Thẩm Sơ Ngôn có tìm tới hay không, nhưng lần này nếu cậu tìm tới, cô phải có trách nhiệm thuộc với người em trai này.

Lúc Úc Sanh còn suy nghĩ nên trả lời Thẩm Sơ Ngôn như thế nào, cậu ta lại nhẹ nhàng thở dài một hơi: "Chị, nếu ở Úc gia sống không vui, chị dọn ra ngoài đi. Đừng lo, bởi vì em cũng là người thân của chị.”

Úc Sanh cảm thấy, Thẩm Sơ Ngôn thuộc loại trong nóng ngoài lạnh. Cô dừng lại nói: "Chị đã chuyển ra ngoài rồi.”

Lúc này, đến phiên Thẩm Sơ Ngôn kinh ngạc, cậu không thể tin hỏi: "Chị đã dọn ra rồi à?”

"Đúng vậy." Úc Sanh không nói nhiều về Úc gia nữa, cô hỏi Thẩm Sơ Ngôn: "Vậy còn em thì sao? Họ không còn ở đây nữa, bây giờ em thế nào?”

Thẩm Sơ Ngôn nhận ra Úc Sanh không muốn nói nhiều chuyện của Úc gia, cậu liền thức thời không hỏi nhiều. Nhưng nghe được Úc Sanh quan tâm, bởi vậy kinh ngạc mà mở to hai mắt. Trong trí nhớ, đây là lần đầu tiên Úc Sanh chủ động quan tâm cậu ta.

Tâm tình của cậu ta lúc này có chút phức tạp, Úc Sanh trước mắt, tựa hồ cùng cô trong trí nhớ có thay đổi rất lớn. Nói vậy thời gian hơn một tháng ở Úc gia cô sống không tốt lắm. Nghĩ như vậy, giọng cậu ta dịu xuống nói, "Bây giờ em vừa học vừa đi làm.”

"Có đủ tiền không?"

"Đủ rồi, chị, chị không cần lo lắng."

Úc Sanh bây giờ càng cảm thấy tầm quan trọng của tiền, nếu không phải bởi vì trong thẻ ngân hàng của cô chỉ còn lại hơn hai trăm tệ, hiện tại cô có thể cho Thẩm Sơ Ngôn một khoản tiền để cậu ta chú tâm học tập, mà không cần đem tâm tư lo lắng về công việc.

"Bây giờ em sống ở đâu? Sau này còn về phương Nam không?”

"Bây giờ em đang sống trong nhà của bạn cùng lớp. Không trở lại, em chuyển đến trường trung học ở để đô."

Hai chị em một hỏi một đáp cũng coi như hài hòa, Úc Sanh vốn định mời Thẩm Sơ Ngôn đến nhà mình, nhưng vừa nghĩ đến phòng cho thuê của cô chỉ có một phòng ngủ và một phòng khách, không còn dư phòng, nên cũng chỉ có thể bỏ qua.

Cô nói với Thẩm Sơ Ngôn: "Lưu lại phương thức liên lạc đi. Chị sẽ đến gặp em trong vài ngày nữa.”

"Được."

Sau khi hai người trao đổi địa chỉ và thông tin liên lạc của nhau, bắt đầu ai về nhà người nấy.

Dù sao hai người lúc trước cũng không quá quen thuộc, Thẩm Sơ Ngôn hoàn toàn chỉ là thay người mẹ đã mất của cậu ta đến xem Úc Sanh sống như thế nào. Nhưng cậu ta có phần tâm này, Úc Sanh cũng đã cảm thấy nó rất đáng quý rồi.

Cũng không biết nguyên thân lúc trước ở chung với cậu ta như thế nào, lúc rời đi ngay cả phương thức liên lạc cũng không có nói cho đối phương.

Nghĩ đến tiền trong thẻ ngân hàng của mình, Úc Sanh cảm thấy kiếm tiền là bắt buộc, cũng may ngày mai có thể tạo hình cho tiểu thịt tươi, đến lúc đó sẽ có nhiều tiền hơn trong tài khoản.

Trước khi đi ngủ lại nhìn thoáng qua điện thoại di động, Trầm Diệu vẫn không trả lời tin nhắn của cô.

Chuyện này có chút bất thường.

Úc Sanh lúc này cũng không còn tâm tư gì để ngủ, cô đứng dậy, lên mạng tìm số điện thoại liên lạc của tập đoàn Trầm thị.

Thời điểm cô gọi điện thoại qua, là nhân viên lễ tân nhận.

"Xin chào."

"Xin chào, tôi muốn hỏi một chút, Trầm tổng có ở đó không?"

Nhân viên lễ tân lập tức lịch sự lại xa cách nói: "Trầm tổng gần đây ra nước ngoài công tác, hiện tại không ở trong nước. ”

"Được rồi, xin hỏi cô có số điện thoại của thư ký Tần không?"

"Thưa cô, không có."

Úc Sanh biết nhân viên lễ tân nhất định là có số điện thoại của thư ký Tần, chẳng qua là không muốn nói cho cô biết mà thôi, có thể công ty có một số quy định, không thể tùy tiện tiết lộ số điện thoại di động của thư ký.

"Tôi tìm thư ký Tần có việc gấp, tôi biết anh ta, không tin cô hỏi thư ký Tần một chút, anh ta có nhận ra một người tên là Úc Sanh hay không."

“Cô là Úc Sanh?”

"Đúng vậy."

"Tiểu thư, xin mời chờ một chút, tôi lập tức đem số điện thoại của thư ký Tần báo cho cô."

Úc Sanh ghi nhớ số của thư ký Tần, mới cúp điện thoại. Trong lòng cô có chút tức giận, Trầm Diệu ra nước ngoài công tác lại không nói cho cô biết! Nhưng mà cô không nghĩ tới tên của mình ở chỗ nhân viên lễ tân dùng tốt như vậy.

Úc Sanh không nghĩ nhiều nữa, lập tức gọi điện thoại cho thư ký Tần, thư ký Tần lập tức nhận máy.

"Thư ký Tần sao, tôi là Úc Sanh."

"Xin chào, Úc tiểu thư. Trễ thế này,

có chuyện gì vậy?”

"Là như vậy, lúc trước tôi liên lạc với Trầm Diệu, nhưng anh ấy vẫn chưa trả lời tôi. Anh ấy đang làm gì vậy?”

Thư ký Tần dừng một lúc lâu trong điện thoại mới nói: "Trầm tổng gần đây họp ở nước ngoài, rất bận rộn, chuyện của tiểu thư, tôi sẽ nói với Trầm tổng”

Trong lòng Úc Sanh mơ hồ cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng cô cũng không biết chuyện này đến từ đâu. Nghe ngữ khí của thư ký Tần, Trầm Diệu khẳng định không có việc gì, bằng không thư ký Tần sẽ không bình tĩnh như vậy. Nghĩ như vậy, Úc Sanh liền yên tâm cúp điện thoại.

Năm giờ sáng hôm sau, Úc Sanh liền đúng giờ rời giường, cô tùy tiện trang điểm, sau đó thay một bộ trang phục thuận tiện hoạt động liền chạy tới địa điểm được chỉ định trước đó.

Khi cô đến, người đại diện của Tiểu thịt tươi đã chờ ở bên ngoài.

"Úc tiểu thư phải không?" Người đại diện nhìn thấy Úc Sanh, bị nhan sắc rực rỡ của cô làm cho kinh ngạc, qua ba giây, mới phản ứng lại.

"Ừm, là tôi."

"Ồ, mau tới đây."

Úc Sanh gật đầu, đi theo người đại diện của tiểu thịt tươi đi vào cửa công ty giải trí Đông Hoàng, sau đó chạy đến trước một cánh cửa "Mau đi vào. Quả Quả ở trong đó. Đợi lát nữa sẽ nhờ cô.”

Quả Quả? Lúc nghe được cái tên này Úc Sanh cảm thấy thập phần quen thuộc, tựa hồ đã nghe qua ở nơi nào đó,

Cô đi vào cửa, nhìn thấy tiểu thịt tươi kia, đột nhiên mới nhớ tới, cô quả thật cùng tiểu thịt tươi này đã gặp qua! Đó là khi ở trong khuôn viên trường Đông Đại!

Hóa ra cậu ta nổi tiếng như vậy sao?

Quả Quả nhìn thấy Úc Sanh, trên mặt ngay từ đầu cũng có chút kinh ngạc, tuy nhiên tiếp theo, trên mặt cậu ta liền lộ ra nụ cười sung sướиɠ"Là cô sao, thật trùng hợp, chúng ta lại gặp mặt.”

Người đại diện của Quả Quả nghi ngờ nhìn hai người, "Hai người quen nhau?”

Quả Quả gật gật đầu, vui vẻ nói: "Ừ, lúc trước gặp qua, hai người chúng tôi còn bạn cùng trường. ”

"Bạn cùng trường!" Người đại diện cười một chút, "Vậy thì càng tốt, Úc tiểu thư, cô nhất định phải giúp Quả Quả nhà chúng tôi tạo hình thật tốt nha.”

Úc Sanh khẽ nhếch môi, coi như trả lời.

Hiện tại nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng, vẫn phải dùng thực lực của mình nói chuyện.

Thời gian của Quả Quả nhìn qua rất gấp gáp, vì thế Úc Sanh lập tức giúp cậu ta tạo hình.

Quả Quả là con lai Trung Quốc - Hàn Quốc, diện mạo là loại diện mạo Hàn Quốc rất được ưa chuộng, màu tóc rất cá tính, màu tím pha thêm hồng nhạt, nghe nói để duy trì màu tóc, cứ cách ba ngày cậu ta lại phải nhuộm một lần. Hai tai vẫn còn đeo bông tai, trông vô cùng đẹp trai và trẻ trung.

Úc Sanh quan sát khuôn mặt của cậu ta một chút, đầu tiên là giúp làm kiểu tóc. Cô hơi vuốt mái tóc của cậu ta lên trên, để lộ khuôn mặt sạch sẽ.

Sau đó, trang điểm.

Trang điểm kiểu Hàn Quốc đối với Úc Sanh mà nói là sở trường nhất. Ngay cả các ngôi sao nam Hàn Quốc cũng trang điểm mắt, một kiểu trang điểm mắt tốt sẽ làm cho mọi người trở nên hoàn toàn khác với lúc trang điểm bình thường. Điều này cho thấy tầm quan trọng của trang điểm mắt.

Úc Sanh còn chọn cho Quả Quả một loại kính áp tròng màu nâu, để phối hợp với trang điểm mắt màu nâu của cậu ta.

Úc Sanh kẻ mắt cho Quả Quả, sau khi trang điểm mắt xong, còn giúp cậu ta lựa chọn quần áo hôm nay tham dự sự kiện.

Úc Sanh giúp tạo hình cho Quả Quả xong, người đại diện của Quả Quả ở một bên vỗ tay "Úc tiểu thư, không nghĩ tới cô chuyên nghiệp như vậy, tạo hình rất đặc biệt, làm cho người ta có một loại cảm giác rất độc đáo.”

Quả Quả trước kia làm cho người ta có một loại cảm giác thông minh khôn khéo, nhưng sau khi được Úc Sanh tạo hình lại, so với ngày thường càng đẹp trai hơn vài phần.

Đây chính là tầm quan trọng của phong cách.

Vai trò của một stylist xuất sắc đối với ngôi sao là điều hiển nhiên.

Úc Sanh thấy người đại diện của Quả Quả nhìn qua rất hài lòng, do dự một chút, mới mở miệng hỏi: "Vậy phí tạo hình thì sao?”

Người đại diện vội vàng ồ một tiếng: "Úc tiểu thư, phí tạo hình lập tức gửi vào thẻ của cô, bảo đảm để cô hài lòng.”