Chương 15

Bạch Cảnh Việt đem cặp sách để ở dưới học bàn, khi học cũng chưa lấy sách vở ra, tới rồi giữa trưa cũng không thèm đi nhà ăn, Dương Lâm Thụy quay đầu nhìn nhìn, hàng phía sau chỗ ngồi trống trơn không ai ngồi, “Cảnh ca, nhân gia đi rồi ngươi lại mất mát, vậy thì theo đuổi theo trở về, Khương Dạ đuổi theo đuổi cậu hai năm, giờ cậu truy cậu ấy một lần thì có làm sao đâu.”

Bạch Cảnh Việt không để ý đến hắn, tay cắm túi quần đi rồi, lúc đi ngang qua lớp Quốc Tế nghiêng đầu nhìn thoáng vào trong, Lâm Khương Dạ không có ở trong.

............

Lâm Khương Dạ giữa trưa về nhà gói sủi cảo, lấy hộp giữ nhiệt đựng hảo, liền đi tới khu Đường Tự Ninh ở, khu chung cư ở đây rất xa hoa, muốn đi thang máy cần phải có thẻ, đành phải gọi điện thoại kêu Đường Tự Ninh xuống đây đoán vậy.

Đường Tự Ninh mới vừa tỉnh ngủ, “Cậu nếu mà nói sớm muốn tới đây đưa cơm trưa, tôi trực tiếp cho ngươi thẻ gác cổng rồi.”

Lâm Khương Dạ: “Tôi lại không biết cậu nói ngủ một giấc trực tiếp ngủ tới giữa trưa, Thầy Hồ hỏi thời điểm, tôi giúp cậu xin phép nghỉ rồi đấy.”

Đường Tự Ninh ăn vẫn là sủi cảo gói Chúc Dư Thảo, lần này là sủi cảo Chúc Dư cùng với thịt tươi, cũng giống với trứng gà ăn bao ngon, “Tôi về sau đều phải ăn cái này hả, chỉ ăn cái này chẳng phải là thực không thú vị đi.”

“Không phải, này chỉ cần thời gian trước khi lịch kiếp để bổ sung năng lượng tiêu hao của bán yêu mà thôi.” Lâm Khương Dạ đem sủi cảo còn dư để vào tủ lạnh, “Sau khi Lịch Kiếp, mười ngày nửa tháng chỉ cần ăn một lần là được, ăn uống vẫn như bình thường, cậu. muốn ăn gì thì cứ ăn cái đó, bằng không dinh dưỡng không cân đối, người sẽ biến xấu.”

Biến xấu đó là tuyệt đối không được, Đường Tự Ninh vuốt nhẹ tóc mái trên trán, xuống lầu hắn lại ăn thêm chén mì sợi mới đi lên trường học.

Xin nghỉ tiết tự học buổi tối, Lâm Khương Dạ không cho Đường Tự Ninh lái chiếc xe mô tô quá mức gây sự chú ý kia, cầm điện thoại quét mã mỗi người chạy một chiếc xe đạp điện, Đường Tự Ninh phản đối, “Ta như vậy soái, chạy xe máy điện không thích hợp đâu, còn ra thể thống gì chứ?”

Lâm Khương Dạ: “Ngươi đội nón khẩu trang mũ, ai có thể nhìn thấy nha.”

Hai người bọn họ ở trên mạng lục tìm kiếm được một chút thông tin, Công ty của gia tộc Từ Nghĩa Phong cách trường học khoảng hai mươi phút, Lâm Khương Dạ tới công ty, ở đây có mười tám tầng tất cả đều là của Từ gia, nhìn qua sinh ý làm còn rất đại.

Lâm Khương Dạ đến trước quầy lễ tân nói: “Chị ơi, em ở trên mạng nhìn thấy ngươi công ty mình đang thông báo tuyển dụng trợ lý sinh hoạt riêng cho giám đốc, em cảm thấy các yêu cầu rất thích hợp với mình, chị xem em có thể chứ?”

Lâm Khương Dạ kéo xuống khẩu trang, lộ ra một gương mặt cực kỳ xinh đẹp khiến cho người đối diện kinh ngạc một phen, chị gái đứng trong quầy lễ tân kinh diễm một chút, xem Lâm Khương Dạ tuổi thật sự còn nhỏ, “Chúng ta không tuyển vị thành niên nga.”

Lâm Khương Dạ lấy ra giấy chứng nhận thân phận, “Chị, em vừa qua sinh nhật tuổi 18, tiền học đại một, học phí với phí sinh hoạt đều yêu cầu chính mình kiếm, cái công việc này chỉ cần cuối tuần tới đây làm việc, em thật sự rất cần, chị ơi, chị giúp em với.”