Chương 13: Việc Làm Ở Siêu Thị

Thành thành thật thật cần cù chăm chỉ xuống ruộng làm việc kiếm điểm công giống như tất cả mọi người sao? Xin lỗi à, cô không chịu khổ nổi đâu!

Hơn nữa, dựa theo ký ức của nguyên thân, 10 cái điểm công chỉ trị giá 3 mao tiền, còn phải đợi sau khi hoàn thành công việc và phân chia hoa hồng lại mới biết được là kiếm được cụ thể bao nhiêu tiền.

Nhóm người đội trưởng và thư ký vì giữ thể diện, mỗi năm đều sẽ khai khống sản lượng lên, sau khi nộp thuế, trả tiền tư liệu sản xuất, tiền nông cụ, phân hóa học và chia đều cho các hộ gia đình thì chẳng còn lại bao nhiêu. Căn cứ vào tiền công lao động và tiền bán ngũ cốc thì một năm mỗi gia đình chỉ có thể còn lại hai ba mươi đồng tiền, mà tất cả đều phải có sức lao động phi thường và cực kỳ tiết kiệm thì mới có nổi.

Giống như gia đình Tào Kim Hoa như vậy, một người thì nằm liệt không thể làm việc, một người thì vô dụng chỉ làm được 5 điểm công, toàn dựa vào 8 điểm công Triệu Hướng Thu kiếm mỗi ngày mới gồng gánh không bị nợ đội sản xuất, căn bản là không có nổi tiền hoa hồng lao động thêm. Tiền tiết kiệm trong nhà đều là nhờ Vương Tân Bình mấy năm nay lục tục gửi sinh hoạt phí về nhà. Dựa theo cái tiến độ này thì khi nào cô mới có thể lấy lại số dư trong thẻ ngân hàng mà cô còn chưa kịp tiêu về đây? Nghĩ lại thì chẳng dễ dàng gì mới dành dụm được 3000 vạn, còn có nhà cửa, cửa hàng, Triệu Hướng Thu liền đau lòng không thôi!

Nếu biết bản thân và Trác Nghiên sẽ đột nhiên đến một thời đại xa lạ như vậy, chắc chắn cô đã sớm lập di chúc để xử lý tiền tiết kiệm, nhà ở, cửa hàng hết. Giờ thì hay rồi, không biết ai sẽ được lợi đây!

Aiz, Sớm biết vậy thì đã…!



Lúc Triệu Hướng Thu đang hối hận không thôi, đột nhiên cảm giác được trong đầu dường như có thêm một thứ, hình như là cái siêu thị cô đang làm việc, cô bị ngốc rồi hả trời? Đến thời đại khác rồi mà vẫn còn nghĩ đến công việc?

Cơ mà cái siêu thị này sao lại kì vậy ta? Rõ ràng đèn đuốc sáng trưng, thế mà ngay cả một khách quen cũng không có. Hơn nữa vật phẩm bên trong giống như cực kỳ gần với cô, như thể duỗi tay ra liền có thể lấy được đồ vật ở những chỗ khác nhau, thế mà lại còn có thể thay đổi cảnh vật xung quanh tùy biến theo ý thích nè!

Lầu một là hàng thực phẩm tươi sống, lầu hai là đồ dùng trong gia đình hàng ngày, lầu 3 là quần áo giày dép, cuối cùng là khu văn phòng ở tầng 4. Toàn bộ khung cảnh mội tầng đều chạy qua đầu cô một lần, như thể cô thật sự đang đứng trong khung cảnh này vậy!

Chân thật, quá chân thật!

Chẳng lẽ đây là không gian trong truyền thuyết sao?

Trời cao cho cô không gian là cái siêu thị cô đang làm việc á?