Chương 34

Tô Điềm Điềm giơ ngón tay béo chỉ vào Thẩm Hạo, Thẩm Hạo kinh ngạc mà chỉ chỉ chính mình: “Điềm Điềm là muốn cùng chơi với anh sao?”

“Đúng vậy.” Tô Điềm Điềm thật mạnh gật đầu, sau đó thấy Thẩm Hạo không có phản ứng, trong mắt tràn đầy tủi thân: “Anh không muốn chơi cùng Điềm Điềm sao?”

“Đương nhiên không phải.”

Thẩm Hạo lập tức phản bác.

Bên này Thẩm Hạo cùng Tô Điềm Điềm hoà thuận vui vẻ, bên kia Tô Văn Thành rốt cuộc nhớ tới bản thân còn có một cô em gái, lôi kéo Tô Điềm Điềm cùng nhau đi chơi, Tô Điềm Điềm lại lôi kéo Thẩm Hạo, một đám nhóc con cùng nhau chơi đùa ở một chỗ.

Bởi vì Thẩm lão gia tử cùng Thẩm lão thái thái mệnh lệnh rõ ràng cấm không thể chạy loạn, bởi vậy chỉ chơi đùa ở trong sân hoặc là phụ cận quanh nhà.

Thẩm Xảo Anh tiếp đón mọi người ra ăn cơm, ăn xong cơm sáng, mấy đứa trẻ con nháy mắt liền không thấy bóng dáng.

Thẩm Xảo Anh cùng Tô Minh Thương liếc nhau, Thẩm Xảo Anh dẫn đầu mở miệng nói: “Tối hôm qua Minh Thương suy nghĩ 1 cái biện pháp......”

Tô Minh Thương ở một bên phụ họa bổ sung, Thẩm lão gia tử cùng Thẩm lão thái thái nghe xong, vẻ mặt nghiêm túc.

“Cái này không phải biện pháp tốt, ở trong lòng của Xuân Minh, Hạo Nhi có quan trọng hay không thì chưa biết, nhưng ấn tượng về Hạo Nhi tuyệt đối là không tốt, nếu như biết chân tướng, có lẽ Xuân Minh sẽ nghĩ đây là chủ ý của Hạo Nhi.”

Thẩm lão gia tử cho rằng, chỉ cần Thẩm Xuân Minh biết được sự thật, quan hệ giữa hai cha con sẽ càng thêm ác liệt.

Thẩm lão thái thái thấy con gái con rể không rõ, nhẹ giọng nói: “Hạo nhi tuy rằng không có nghịch ngợm như mấy đứa khác, nhưng rốt cuộc vẫn là bé trai, ngày thường cãi nhau ầm ĩ rất nhiều.”

“Mẹ nhớ rõ có một lần Hạo Nhi không cẩn thận đánh nhau với người khác, kỳ thật cũng đều là vết thương ngoài da, trẻ con thì có thể đánh mạnh được đến đâu cơ chứ? Hạo nhi cũng bị đánh vài cái, nhưng người nhà cậu bé đó lại chạy tới cửa tới lý luận.”



Thẩm Xảo Anh tâm niệm vừa động, vội vàng hỏi: “Có phải Anh Hai khiến Hạo Nhi đứng ra xin lỗi?”

Thẩm lão thái thái ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Thẩm Xảo Anh: “Xảo Anh, con nói không sai, Xuân Minh cảm thấy là Hạo nhi sai, một hai bắt Hạo Nhi phải xin lỗi người ta, mà Hạo Nhi cứng đầu, nhất quyết cũng không chịu xin lỗi, Xuân Minh nóng nảy, nói ra một ít lời không dễ nghe.”

Thẩm Xảo Anh vốn cho rằng anh hai chỉ là bởi vì chuyện vợ anh khó sinh mà mất mới không thích Thẩm Hạo, nhưng hiện tại xem ra, không đơn giản chỉ là không thích.

“Tại sao anh hai lại như vậy?”

“Ai nói không phải đâu? Sau đó Xuân Minh bị ép nên nóng nảy, còn muốn động thủ, Hạo Nhi cố tình cũng không chịu thua, náo loạn cả buổi.”

Tô Minh Thương bỗng nhiên mở miệng hỏi: “Như vậy rốt cuộc là ai sai?”

Thẩm lão thái thái tính tình hiền lành, chẳng sợ đối phương đều nháo tới tận cửa, lão thái thái cũng không có nói một câu nói bậy.

“Kỳ thật hai bên đều có sai, sau đó mẹ có hỏi lại Hạo nhi, hình như là bởi vì trên núi có một cây nấm có khóe miệng, kết quả cãi qua cãi lại liền ra tay đánh nhau, chỉ là chưa đánh được hai cái liền được người khác lôi ra.”

“Là đứa bé kia đoạt cây nấm trước, mà ra tay đánh trước là Hạo Nhi, cho nên mẹ mới nói hai bên đều có sai.”

Tô Minh Thương cau mày: “Nói như vậy, là vì trong lòng Xuân Minh có thành kiến quá nhiều với Hạo nhi, biện pháp này nếu không cũng đừng để Xuân Minh biết được chân tướng, nếu không nhất định sẽ biến khéo thành vụng.”

Thẩm lão gia tử hút điếu thuốc, nhàn nhạt nói: “Ta đôi khi cảm thấy thằng hai đều hận rằng mong Hạo nhi biến mất, thằng hai trước kia từng nói qua, nếu như năm đó không có mang thai, như vậy vợ thằng hai liền sẽ không bởi vì khó sinh mà qua đời.”

Tô Minh Thương cùng Thẩm Xảo Anh đều ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề, Thẩm Xảo Anh quyết định đi tìm anh hai của mình, nói một câu cho rõ ràng.

“Nếu biện pháp này của mấy đứa thật sự thực thi, liệu thằng hai ngược lại lại cảm thấy được như ý nguyện?”