Quyển 2 - Chương 18

“Đoàn tử…” Đái Tiểu Quỳ run rẩy hỏi: “Em trai tôi bị tai nạn…Có phải là do Quý Hàn làm hay không?”

[Chúc mừng chủ nhân chỉ số thông minh đã được tăng lên ] Âm thanh của Đoàn Tử vang lên trong đầu Đái Tiểu Quỳ, [Trận tai nạn này là do mục tiêu của nhiệm vụ gây ra]

Đái Tiểu Quỳ vốn không hề có ác ý mà phỏng đoán Quý Hàn, nhưng hiện thực lại cho cô một trận đã kích. Là cô quá lương thiện, thật sự cho rằng Quý Hàn chỉ là lạnh lùng thôi, nhưng thật ra hắn chính là một người có nội tâm âm u, một người ít kỷ!

Đái Tiểu Quỳ cười lạnh, cô biết mục đích của hắn là gì, vậy thì cứ cho hắn toại nguyện đi, để xem là ai chơi ai.

Hai ngày nghỉ phép cô đều ở bên cạnh chăm sóc Đái Tiểu kiêu, nhìn bộ dáng ốm yếu của Đái Tiểu Kiêu, một người chuyên đi làm nhiệm vụ như cô cũng không đành lòng.

Đái Tiểu Kiêu nằm trên giường bệnh sắc mặt tái nhợt, nhẹ nhàng nói: “Chị, không cần lo lắng, chị cứ yên tâm mà đi làm đi, không cần phải lo lắng cho em đâu.”

Đái Tiểu Quỳ trong lòng thầm nghĩ đứa nhỏ hiểu chuyện này thật làm người khác đau lòng, nếu cô không từ chối Quý Hàn thì có phải là chuyện này sẽ không xảy ra hay không?

Đái Tiểu Quỳ trong lòng áy náy không thôi, nghĩ đến sau khi cô đi sẽ không chăm sóc Đái Tiểu Kiêu được, cô liền mướn một hộ lí đáng tin, sau khi an bài tốt, cô trở về Quý gia làm việc.

Quý Hàn đang làm việc trong thư phòng, Đái Tiểu Kiều như thường lệ đem lên cho hắn một ly cà phê. Nhưng lần này cô không vội vàng ra khỏi đó, dù sao thì Quý Hàn cũng mở ra một cái hố lớn như vậy, cô không nhảy vào thì hắn sẽ thất vọng sao? Trò hay chỉ vừa mới bắt đầu.

“Thiếu gia…” Âm thanh nhẹ nhàng của cô phá vỡ sự yên tĩnh của thư phòng.

Bị quấy rầy đến công việc, Quý Hàn ngước mắt, không kiên nhẫn.

Đái Tiểu Quỳ siết chặt góc váy, trên khuôn mặt nhỏ đầy sự rối rắm, cuối cùng dường như cô đã hạ quyết tâm, nhìn Quý Hàn nói rõ từng câu từng chữ: “Thiếu gia, tôi muốn cùng ngài làm một cuộc giao dịch.”

Quý Hàn buông hồ sơ trong tay xuống, hứng thú nhìn Đái Tiểu Quỳ, mèo con luôn giữ mình trong sạch này muốn hạ mình trước sao?

“Tôi cần một khoản tiền.” Đái Tiểu Quỳ khẽ cắn môi dưới: “Tôi nguyện ý…Dùng thân thể của mình để trao đổi.”

Quý Hàn cười, nụ cười mang theo sự châm chọc, hắn liếc xéo Đái Tiểu Quỳ chậm rãi nói: “Cô cho rằng ta rất thiếu nữ nhân hay sao?”

Làm thiếu gia của một gia đình đứng đầu hắc đạo, có tiền có quyền, khuôn mặt cùng đang người rất ưu Tú, chỉ cần Quý Hàn muốn, ngoắc ngoắc ngón tay đã có một hàng dài thiếu nữ xếp hàng chờ làm ấm giường cho hắn, nếu hắn thật sự muốn đã không tới lượt Đái Tiểu Quỳ.

Khuôn mặt nhỏ của Đái Tiểu Quỳ thoáng chốc trắng bệch, cô đã từ bỏ lòng tự trọng để đến tìm Quý Hàn, không nghĩ tới cuối cùng kết quả lại làm cô không có chỗ dung thân.

Nhìn bộ dáng chịu khuất phục của Đái Tiểu Quỳ, Quý Hàn có chút hứng thú, kế tiếp mèo con sẽ làm như thế nào đây?

Hắn luôn cho rằng cô rất coi trọng người thân của cô, quả nhiên, Đái Tiểu Quỳ không làm hắn thất vọng.

Giãy dụa hồi lâu, Đái Tiểu Quỳ vương tay kéo khóa váy của bộ hầu gái trên người xuống, trước mặt Quý Hàn, khóa váy từng chút từng chút một bị kéo xuống.

Tiếng quần áo nặng nề rơi trên mặt đất phát ra tiếng động nhỏ, thân thể mỹ lệ của Đái Tiểu Quỳ không chút che chắn hiện ra trước mắt Quý Hàn.

Ánh mắt Quý Hàn âm trầm, ngày hôm đó tâm trí của hắn đều chú ý tiểu huyệt se khít nhiều nước của cô, không ngờ dáng người của cô lại mê người như vậy.

Đái Tiểu Quỳ chân tay luống cuống đứng đó, bầu ngực sữa trắng như tuyết ngạo nghễ đứng thẳng, hạt đậu nhỏ đỏ hồng trên bầu ngực run rẫy làm người khác say mê, eo thon nhỏ chỉ bằng một nắm của hắn, xuống chút nữa là vùng tam giác bí ẩn.

Thân thể bị người khác trực tiếp nhìn như vậy, tuy là trong lòng cô đã có chuẩn bị từ trước nhưng khuôn mặt càng lúc càng đỏ hồng. Bị ánh mắt trần trụi của Quý Hàn nhìn như vậy, làm cho tiểu huyệt nhạy cảm của cô nhịn không được mà chảy ra ái dịch.