Chương 8

Nhắc mới nhớ, cho đến giờ cậu vẫn chưa tìm công chính hỏi xin bảng danh sách cậu dị ứng đâu.

Bây giờ là giờ làm việc, trong đại sảnh, một nữ nhân viên tri thức ăn mặc lịch sự đi giày cao gót bước đi đầy chuyên nghiệp, một nam quản lý mặc vest, đi giày da tay thì cầm một chiếc cặp tài liệu lộ ra vẻ cẩn thận tỉ mỉ.

Giản An Miên không thích nơi công cộng, hơn nữa cũng sợ nơi đông người, may là mọi người hình như đều nghiêm túc làm việc, không ai có thời gian mà chú ý đến cậu .

Tuy nhiên, Giản An Miên không biết rằng ở một nơi nào đó cậu không thể nhìn thấy, nữ nhân viên tri thức trông đang rất vội đó, thực ra đã đi loanh quanh đó mấy lần rồi mà chưa chịu rời đi, còn nam quản lý đang giả vờ nhìn đồng hồ đợi người khác đó thì lại đang lén lút liếc nhìn, cô gái ở lễ tân liền thoải mái mở nhóm chat và bắt đầu trốn việc.

[Chú Trần không phải là tài xế riêng của Yến tổng sao? Sao lại đứng cùng một cậu bé dễ thương vậy chứ~]

[Họ hàng của Yến tổng sao?]

[Tôi không tin, trừ khi rwkk.] *Để tui xem nào

[Một tấm ảnh.jpg]

[A A A Thật ngoan, thật mềm, thật đáng iu, bạn nhỏ trong sáng xinh đẹp gì đây~~ Tiếc là đeo khẩu trang không thấy rõ mặt, cơ mà không sao, để dì tháo khẩu trang xuống hôn một cái nà^3^]

[Thư ký của phòng Tổng giám đốc kể với tôi Yến tổng đã bí mật kết hôn cách đây không lâu ~ Đối tượng kết hôn là một nam sinh 18 tuổi nha ~]

[Cái gì? Nam thần đã kết hôn rồi! Tôi thất tình rồi huhuhuhu]

[Đậu, đừng có nói là vị kia đấy?]

[Tôi thấy khá giống đó, đáng yêu như vậy, khó trách Yến tổng kìm lòng không được [Châm thuốc]]

[Chậc chậc, nhìn không ra nha, Yến tổng lanh lùng như vậy, 18 tuổi đấy~~~]

[Chỉ có mình tôi bị sốc khi biết Yến tổng hóa ra lại là người đồng tính không? Sớm biết vậy thì tôi đã yêu anh ấy cho rồi huhu]

[Lầu trên… đây là comeout à?]

Người dì vừa hôn: 【Σ(っ°Д°;)っ】

[Dám hôn vợ của Yến tổng, nhà ngươi thật đáng chết]

[Gì cũng hôn như vậy sẽ chỉ làm người khác tổn thương mà thôi [châm thuốc].]

Trợ lý tổng giám đốc - Vũ Văn Trì: [Tôi chỉ im lặng nhìn mọi người sẽ không nói gì .jpg]

[??? Sao Văn Trì lại ở trong nhóm này vậy? Có bệnh à Tên ngốc nào cho anh ta vào đấy?]

Hệ thống: [Thành viên thu hồi một tin nhắn]

[Trợ lý Vũ Văn, xin ngài hãy nghe tôi giải thích! Tôi thực sự không ý gì với vợ của Yến tổng hết, mong ngài ngàn vạn lần đừng nói cho Yến tổng biết nhé! QAQ!]

Vũ Văn Trì thở dài trong lòng: Quả nhiên là cậu bạn nhỏ đáng thương, một lúc nữa sẽ không còn là vợ Yến tổng nữa rồi.

Trợ lý tổng giám đốc - Vũ Văn Trì: [Mọi người chú ý một chút, Yến tổng đang trong thang máy đi xuống]

[!!!!!!!!]

[Cảm ơn trợ lý Vũ Văn Trì đã nhắc nhở! Tạm biệt trợ lý Vũ Văn!]

Hệ thống: [Ngài đã bị đá ra khỏi nhóm chat]

Vũ Văn Trì: “...”

Sao qua cầu rút ván lẹ vậy!

Giản An Miên đang ngơ ngác cầm tách trà, đại sảnh đột nhiên trở nên yên tĩnh, cậu bối rối nhìn sang thì thấy thang máy đặc biệt dành cho Yến Chấp Mạch đang từ từ mở ra, một khuôn mặt điển trai đầy lạnh lùng của Yến Chấp Mạch xuất hiện.

Anh mặc một bộ vest đen được cắt may gọn gàng, trên tay đeo một chiếc đồng hồ trang nhã, lịch sự, sau khi bước ra khỏi thang máy, anh bình tĩnh nhìn xung quanh, bắt gặp ánh mắt sửng sốt của Giản An Miên, khóe miệng nhếch lên, sau đó nhìn xung quanh. Trước mặt mọi người, anh giẫm lên đôi giày da, từng bước từng bước đi đến chỗ Giản An Miên.

Vũ Văn Trì theo sát phía sau, vừa đi tới liền đưa một tay về phía Giản An Miên, lễ phép mỉm cười nói: “Chào cậu Giản, tôi là Vũ Văn Trì, trợ lý đặc biệt của Yến tổng.”

Yến Chấp Mạch nhíu mày, mặt không biến sắc đẩy tay Vũ Văn Trì ra: “Không nhất thiết phải bắt tay đâu, Miên Miên không thích người khác chạm vào em ấy.”

Chung quanh vang lên vài tiếng hít thở nho nhỏ.

Vũ Văn Trì: “...”

Tôi thấy anh đã thật sự bị bệnh khó chữa rồi!

Giản An Miên chớp chớp mắt, trả lời với Vũ Văn Trì: “…Xin chào.”

Xuất hiện rồi, Trợ lý vạn năng của tổng giám đốc xuất hiện rồi!

Trên có thể giúp tổng giám đốc tranh giành thiên hạ, dưới có thể giúp tổng giám đốc theo đuổi vợ, dù chỉ là “Trong năm phút, tôi muốn có tất cả thông tin về người đàn ông này” hay “Trời lạnh rồi, đến lúc nhà họ Vương phá sản rồi”, trợ lý tổng giám đốc luôn có thể xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ để giúp tổng giám đốc. Khả năng bị đột tử chỉ đứng sau người bạn bác sĩ độc đoán của tổng giám đốc mà thôi.

Nghĩ tới đây, Giản An Miên không nhịn được liền vội liếc lêи đỉиɦ đầu của trợ lý Vũ Văn Trì.

Kiên cường đến mức không bị hói luôn!

Vũ Văn Trì mỉm cười, vô thức sờ lêи đỉиɦ đầu mình: Hả?

Yến Chấp Mạch nhìn lướt qua xung quanh, thấy có những cái đầu cứ lấp ló, anh liền nói: “Dưới đây quá nhiều người, mau theo tôi lên trên đi.”

Giản An Miên vội vàng gật đầu, trong lòng oán giận nghĩ - - -

Còn không phải tại anh quá thu hút ánh nhìn ư!

Người đàn ông này thật sự quá đẹp trai, khí chất phi phàm, dù đi tới đâu cũng đều là tiêu điểm của đám người, làm hại cậu cũng bị vây xem theo.

Thật đáng ghét.

Yến Chấp Mạch vừa dẫn Giản An Miên đi khỏi, thì đám người trong đại sảnh lại bắt đầu rục rịch.

[A a a a mí người vừa rồi có nhìn thấy không?]

[Tôi thực sự có thể dùng dao để mở rộng tầm mắt của mình, ngay cả chạm nhẹ cũng không cho, chậc chậc chậc]

[Tính chiếm hữu thật đáng sợ, mùi giấm có thể nồng hơn không?]

[Đây là tình yêu của tổng tài bá đạo sao [đầu chó] ]

[Không nghĩ tới nha ,Yến tổng lại là người như vậy!]